Sơ tổ Nhân Hoàng lăn lông lốc, rơi xuống chỗ sâu nhất trong không gian mênh mông này, biến mất trong sương mù. Bên trong sương mù dày đặc có ánh sáng lóe lên. Đó là đồng quang trong mắt. Lần trước lúc giao chiến, hắn đã từng sử dụng mắt thần của mình ghim chặt Tần Mục trên vách tường của Nhân Hoàng điện, gần như chém ngang lưng của Tần Mục! Con mắt thứ ba trên mi tâm của Tần Mục vẫn đóng chặt, chưa mở ra. Trong tròng mắt có vô số trận văn xoay tròn, hai đường ánh mắt bắn ra, cứng rắn theo ánh mắt của hắn chuyển động, chiếu đi! Hai ánh mắt của Sơ tổ Nhân Hoàng chiếu đến. Thần thông đồng thuật của hai người va chạm vào nhau. Vô số ánh sáng nồng đậm mạnh mẽ bạo phát ra giống như hai mặt trời nhỏ chiếu sáng mấy chục dặm xung quanh, xua tan sương mù dày đặc! Thần thông của Sơ tổ vẫn tinh diệu hơn rất nhiều so với Tần Mục. Thần quang Thần Nhãn của hắn lập tức ngăn chặn Thần Nhãn Cửu Trọng Thiên. Sơ tổ Nhân Hoàng quát lớn, tóc bay lượn, hai tay từ từ giơ lên. Trên bầu trời hiện ra tinh vân hỗn loạn. Vô số thiên thạch cực lớn từ trên trời cao giáng xuống! Con mắt thứ ba trên mi tâm của Tần Mục mở ra, khẽ nói: - Đây là lần thứ hai ta thi triển ra toàn lực. Bỗng nhiên, Thần Đạo thần tàng cùng Ma Đạo thần tàng của hắn đồng thời vận chuyển. Nguyên khí của thần đạo và ma đạo cùng thống nhất chảy về con mắt thứ ba của hắn! Tu vi của hắn gần như tăng lên gấp đôi. Chỉ nghe oong một tiếng, hai ánh mắt của hắn trực tiếp ép vỡ thần thông đồng thuật của Sơ tổ Nhân Hoàng. Hai ánh sáng nóng hừng hực bám chặt trên người Sơ tổ Nhân Hoàng, hung hăng ép Sơ tổ Nhân Hoàng ở trên mặt đất. Thần thông của Sơ tổ cũng lập tức sụp đổ rồi tan vỡ. Tinh vân hỗn loạn biến mất trên bầu trời. Từng viên thiên thạch từ trên trời rơi xuống cũng biến mất. Ánh mắt của Tần Mục gắt gao ghì chặt hắn trên mặt đất, ép tới xương cốt của hắn kêu lên răng rắc vang dội. Đột nhiên, nguyên khí xung quanh Sơ tổ Nhân Hoàng hóa thành vô số phù văn, biến hóa thành một trận thế. - Thần thông truyền tống? Thần quang trong tròng mắt của Tần Mục co lại, phù văn toàn thân chớp động, nhanh chóng tính toán ra vị trí Sơ tổ Nhân Hoàng truyền tống. Nguyên khí trong tay hắn hóa thành từng kiếm quang vô cùng nhỏ bé. Vô số kiếm quang tập trung hóa thành một cây bảo kiếm trong tay hắn. Tần Mục nâng kiếm nhanh như gió, vừa vặn ngăn cản ấn pháp của Sơ tổ Nhân Hoàng đột nhiên xuất hiện! Bóng người của Sơ tổ Nhân Hoàng xuất hiện. Ấn pháp của hắn một ấn là thiên, một ấn là địa, trong thiên địa ta là đấng tối cao. Thành tựu ấn pháp của hắn còn vượt xa cả Âm Dương Phiên Thiên Thủ của Tam tổ Nhân Hoàng! Âm Dương Phiên Thiên Thủ của Tam tổ Nhân Hoàng nghi ngờ thật ra có tham khảo Sơ tổ. Nhưng Tam tổ Nhân Hoàng là Âm Dương nhị khí, Đại Cửu Thừa, Tung Hoành Thập Cửu Bộ, 361 bộ pháp, 361 ấn pháp. Năm đó ở thời đại của Tam tổ Nhân Hoàng, Tam tổ Nhân Hoàng nhờ vào Tung Hoành Thập Cửu Bộ mà vô địch thiên hạ. Người đánh bại thần thoại bất bại Tam tổ Nhân Hoàng chính là đệ tử của hắn Tứ tổ Nhân Hoàng. Tứ tổ Nhân Hoàng tự sáng tạo ra Pháp Đạo Thập Độ Công, lão đầu tử bị đánh rất thảm. Sơ tổ Nhân Hoàng lại cao hơn một bậc. Thiên Ấn Địa Ấn, trong thiên hạ ta đứng đầu. Tam tổ Nhân Hoàng chỉ có thể làm được ngang dọc mười chín bước, ấn pháp của hắn lại ngang dọc trong thiên địa! Nhưng ấn pháp tung hoành giữa thiên địa của hắn lại gặp phải kiếm của Tần Mục. Lần này giao đấu cùng Sơ tổ Nhân Hoàng, Tần Mục không dùng Kiếm Hoàn. Hắn không dùng bất kỳ linh binh nào, ngay cả túi Thao Thiết cũng ném xuống đất. Hắn muốn dùng thực lực chân chính của mình đánh bại đào binh thời đại của Khai Hoàng, hủy diệt người đã đánh bại tâm huyết suốt đời của Nhân Hoàng các triều đại, giẫm lên kẻ khốn kiếp dám khinh bỉ công pháp của Nhân Hoàng các triều đại, phá nát tất cả vinh quang của hắn, chà đạp tôn nghiêm của hắn! Kiếm quang của hắn sắc bén không gì sánh được, tay hắn rung lên chính là đánh ra Thượng Hoàng Kiếp Động. Một kiếp khí mênh mông nối liền thiên địa, bổ đôi bầu trời, chém rách mặt đất! Đây là kiếm pháp của thôn trưởng. Thôn trưởng là Nhân Hoàng đời trước, thành tựu ở trên phương diện kiếm pháp đã vượt qua Nhân Hoàng các triều đại. Bên trong Phong Đô, thôn trưởng bị đánh, nhưng lại không có một vị Nhân Hoàng nào cùng hắn quyết đấu một đấu một, mà cùng nhau tiến lên. Chính bởi thôn trưởng lão niên đã vượt qua thời đại cải cách, kiếm pháp của lão lại tiến thêm một bước. Nếu một đấu một thì trong số các triều đại của Nhân Hoàng ngoại trừ Sơ tổ ra không ai là đối thủ của hắn. Ở trong tay Tần Mục, một chiêu Thượng Hoàng Kiếp Động này được hắn dung hợp với mười tám kiếm thức. Mười tám loại kiếm chiêu cơ sở so sánh với kiếm pháp của thôn trưởng, hắn làm tuy không được hoàn mỹ nhưng uy lực lại mạnh hơn. Pháp lực của hắn vô cùng hùng hậu. Đừng nói thần thông giả cùng cảnh giới, ngay cả là đại cao thủ của cảnh giới Thiên Nhân, người tu vi có thể vượt qua hắn cũng không nhiều! Pháp lực của Tần Mục bạo phát. Kiếm quang trực tiếp mở ra uy năng của Thiên Ấn Địa Ấn, đánh nát thần thoại Sơ tổ Nhân Hoàng quyền năng nhất trong thiên địa, khiến hắn không thể không biến chiêu! Trong kiếm pháp của Tần Mục rõ ràng có kẽ hở, nhưng Sơ tổ Nhân Hoàng hết lần này tới lần khác không tấn công vào được, bởi vì pháp lực của Tần Mục quá hùng hậu, lấy nguyên khí với tu vi đáng sợ để đền bù kẽ hở. Một tay hắn cầm kiếm, kiếm trong tay hắn thân như rồng chạy, mặc cho ấn pháp của Sơ tổ Nhân Hoàng có cường đại đến đâu, từ đầu đến cuối vẫn không phá được một chiêu Thượng Hoàng Kiếp Động này! Hắn thậm chí ngay cả biến chiêu cũng lười! - Để ta đi ra, để ta đi ra! Trước Nhân Hoàng điện, Ý Sơn Nhân Hoàng giãy giụa từ dưới đất bò dậy, muốn đến phía sau Nhân Hoàng điện để xem tình hình cuộc chiến đấu. Tề Khang Nhân Hoàng ở phía sau lưng vội vàng nói: - Ta bị Sơ tổ dùng ấn pháp kẹp lại! Đám người Lam Phách Nhân Hoàng giãy giụa đứng dậy, xoay quanh Tề Khang, cùng nhau đánh một ấn xuống mặt đất xung quanh Tề Khang Nhân Hoàng. Cuối cùng bọn họ cũng hợp lực phá giải được ấn pháp của Sơ tổ Nhân Hoàng, cứu hắn ra. Các vị Nhân Hoàng nâng đỡ nhau, đi qua Nhân Hoàng điện bị đánh vỡ nát, đi tới sau điện. Thần sắc của các vị Nhân Hoàng dại ra. Chỉ thấy trong sương mù, hai bóng dáng giống như điện quang nhanh chóng di chuyển. Ấn pháo của Sơ tổ Nhân Hoàng, một ấn làm trời khiến vòm trời có khuynh thế đè xuống, một ấn làm đất khiến mặt đất đổ nghiêng, đất rung núi chuyển. Bóng dáng của hắn giống như cây cột đội trời đạp đất, chống đỡ thiên địa không đổ. Ấn pháp bậc này là lấy ấn nhập đạo, đã đạt đến thành tựu cực cao mới có khả năng khai sáng ra thần thông tuyệt diệu! Ấn pháp của Sơ tổ Nhân Hoàng ẩn chứa tâm cảnh của hắn. Những năm cuối của Khai Hoàng diễn biến long trời lở đất. Thiên Đình Khai Hoàng tràn ngập nguy hiểm, hắn cũng là người đã trải qua thời đại bi tráng kia, muốn dựa vào sức mình kéo đổ tòa nhà. Ấn pháp Thiên Địa của hắn cũng thể hiện ra loại tình cảm vô cùng mãnh liệt này. Mặc cho thiên địa đổ nát, mặc cho trời long đất lở, hắn trước sau vẫn vững vàng làm một cây cột đội trời đạp đất. Trong lòng của hắn chỉ sợ cũng là suy nghĩ như vậy. Hắn là người trải qua thời đại bi thương kia, trong ấn pháp của hắn cũng chứa dấu ấn sâu sắc của thời đại ấy. Ấn pháp của hắn có thể mượn năng lượng kéo trời cao sập xuống, cũng có thể mượn năng lực khiến đất phải nứt ra, uy lực mạnh mẽ, uy năng vô cùng. Đây chính là nguyên nhân các triều đại của Nhân Hoàng đều kém hơn hắn. Các triều đại của Nhân Hoàng tuy đều gánh vác trách nhiệm nặng nề, nhưng không giống như Sơ tổ Nhân Hoàng trải qua những năm tháng cực kì bi ai. Mắt thấy thiên địa sụp đổ, mắt thấy Thiên Đình huy hoàng bao la hùng vĩ bị đổ nát, mắt thấy vô số tộc nhân và chiến sĩ chết thảm, mắt thấy bụi đất vàng chôn lấp đi những năm tháng vàng son. Có trải qua điều này mới có loại tâm cảnh này. Có tâm cảnh mới có khả năng khai sáng ra công pháp thần thông như vậy. Nhân Hoàng của các triều đại không có trải qua cảnh tượng đó, không có tâm cảnh này, công pháp thần thông khai sáng ra đương nhiên không mạnh bằng. Các vị Nhân Hoàng liếc mắt nhìn nhau, trong lòng hoảng sợ. Cho dù là Sơ tổ Nhân Hoàng khi đối mặt với Tần Mục cũng không thể không thủ thế, ở vào thế hạ phong, thật sự bị đặt ở hạ phong! Bên trong kiếm pháp của Tần Mục tuy có bóng dáng đạo kiếm của đạo môn, có kiếm pháp của thôn trưởng cùng với Duyên Khang quốc sư, nhưng kiếm pháp của hắn đã có xu thế thoát khỏi ảnh hưởng của thôn trưởng và quốc sư. Trong kiếm pháp của hắn và ấn pháp của Sơ tổ Nhân Hoàng ẩn chứa ý cảnh khác nhau. Trong kiếm pháp của hắn không có phiền muộn hồi tưởng lại người xưa, nhớ lại thời xưa của thôn trưởng, không có tinh thông tính toán nhanh nhẹn linh hoạt của đạo môn, cũng không có ý chí thiên hạ, trí tuệ bày mưu nghĩ kế của Duyên Khang quốc sư. Nhưng kiếm pháp của hắn lại giống như lửa cháy lan ra đồng cỏ, lửa cháy mạnh mẽ không bị cản trở, giống như gió xuân thổi qua thảo nguyên hoang vắng vậy, tràn ngập sức sống và ý chí chiến đấu. Kiếm pháp của hắn giống như muốn dẹp loạn yêu quái, từ bỏ thối nát, có một loại quyết đoán cách tân loại bỏ cái cũ, lửa mạnh đốt cháy hầm dầu, nghị lực quyết chí tự cường cực lớn. Trong kiếm pháp của hắn có một loại quyết đoán kinh thế hãi tục, là tâm cảnh của một người ở thời đại mới, cùng khúc ca bi thương hào hùng của thời đại trời đất sụp đổ, hoàn toàn khác biệt, kiên quyết tiến thủ, ý chí chiến đấu ngẩng cao, cải cách đổi mới, cuốn đi khắp thiên hạ! Sơ tổ Nhân Hoàng cùng Tần Mục, hai người ở hai thời đại khác nhau, hai loại thần thông khác nhau. Một là ấn pháp, một là kiếm pháp, dấu ấn mỗi thời đại lưu lại cũng khác nhau. Chỉ từ trên ý chí để xét xem ai cao ai thấp thì rất khó phân rõ, nhưng từ trên phương diện tâm cảnh, một người là ý chí kiên quyết tiến thủ chiến đấu ngẩng cao đầu, một người là thất bại nhớ lại quá khứ đã đi qua trong yên lặng. Từ điểm này, thắng bại cũng đã có kết quả. Đáng sợ hơn chính là nguyên khí của Tần Mục quá hùng hồn, ngăn chặn ấn pháp của Sơ tổ Nhân Hoàng, bẻ gãy nghiền nát, phá vỡ ấn pháp trong thiên địa ta đứng đầu của hắn! Tần Mục càng đánh càng hăng, trường kiếm chém tới giống như muốn đốn ngã cây cột chống đỡ thiên địa Sơ tổ Nhân Hoàng này, khiến Sơ tổ Nhân Hoàng không ngừng phát động thần thông truyền tống. - Thực sự là phách thể... Tề Khang Nhân Hoàng lẩm bẩm nói. Nhị tổ mất hồn mất vía nói: - Thế gian này cuối cùng lại thật sự có phách thể... Ta vốn cho rằng Tần Nhân Hoàng chỉ dựa vào cố gắng của chính mình mới đi đến bước này, không nghĩ tới hắn thật sự là phách thể trong truyền thuyết. Nguyên khí này thật sự quá biến thái... Nhân Hoàng khác cũng đều gật đầu. Không phải phách thể, khó có thể giải thích được cảnh tượng trước mắt. Những Nhân Hoàng cùng tiến lên bao vây tấn công Sơ tổ lại gặp phải thất bại thảm hại, bị Sơ tổ Nhân Hoàng lấy cảnh giới tương đồng hủy diệt đánh ngã tất cả bọn họ. Bây giờ, Tần Mục cũng cùng cảnh giới không ngờ lại đánh ép được Sơ tổ Nhân Hoàng! Chỉ có phách thể mới có thể làm được như vậy? - Tiểu tử Tô Mạc Già kia thật sự rất muốn ăn đòn! Tề Khang Nhân Hoàng xúc động nói ra một câu. Các Nhân Hoàng khác đều biểu thị tán thành. - Sơ tổ còn có tuyệt chiêu chưa sử dụng. Nhị tổ đột nhiên nói: - Ta từng thấy hắn thi triển qua một lần, là ba chiêu ấn pháp cực kỳ đáng sợ. Tứ tổ vội vàng nói: - Đáng sợ tới mức nào? - Long trời lở đất, Thiên Khuynh Tam Thức. Nhị tổ Nhân Hoàng nhìn về phía Tần Mục cùng Sơ tổ đang chiến đấu. Chỉ thấy trên người Sơ tổ Nhân Hoàng lại xuất hiện thêm nhiều vết thương từ kiếm. Tần Mục có thể đánh hắn bị thương đến mức độ này, đã đủ để cao ngạo. - Thiên Khuynh Tam Thức là nhập đạo thần thông của hắn. Ta từng muốn học nhưng ấn pháp ba chiêu này ẩn giấu ý niệm tự hủy mãnh liệt nên ta không học được. Ta sợ sau khi ta học xong cách thi triển ba chiêu này ta sẽ tự tuyệt bỏ mình. Nhị tổ Nhân Hoàng thở hắt ra một hơi, khẽ nói: - Chỉ mong hắn đừng đánh ra... Nhưng đúng lúc này, thiên địa đột nhiên thay đổi, trời xanh rạn nứt, thiên tinh như mưa rơi xuống, bầu trời bị đốt cháy đỏ ngầu một mảnh. Mặt đất đổ nát, núi lửa nổi lên bốn phía. Bốn nguyên tố địa, thủy, phong, hỏa điên cuồng phun trào! Sơ tổ Nhân Hoàng cuối cùng vẫn không nhịn được, vận dụng thức thứ nhất của Thiên Khuynh Tam Thức! Cùng lúc đó, một ngón tay của Tần Mục điểm ở trên mi tâm. Trong con mắt thứ ba bắn ra một đường kiếm quang. Mười dặm kiếm quang huy hoàng như cột trụ, lóe lên rồi biến mất. Trước khi Sơ tổ Nhân Hoàng còn chưa bạo phát ra uy năng của Thiên Khuynh Tam Thức, một kiếm đã nhằm thẳng vào hắn khiến bóng dáng của hắn bay ra ngoài mười dặm, đinh một tiếng, ghim trên một ngọn núi lớn. - A... Tần Mục tức giận rít gào, hai tay giống như gió, hai nắm đấm vung mạnh, điên cuồng đánh về phía trước, trong thời gian ngắn không biết đánh ra bao nhiêu quyền! Cộng thêm lực quyền khủng khiếp hội tụ hóa thành lực lượng hủy thiên diệt địa đánh về phía Sơ tổ Nhân Hoàng bị ghim trên đỉnh núi! - Không thể! Đám người Tề Khang Nhân Hoàng đều nhảy ra, sợ hãi kêu lên thất thanh, nỗ lực đuổi theo lực quyền của Tần Mục, nhưng đã không kịp. Ầm ầm. Ngọn núi kia bị lực lượng khủng khiếp đánh cho sụp xuống. Nhưng tất cả quyền phong chỉ rơi vào xung quanh Sơ tổ Nhân Hoàng, vẫn chưa đánh lên người của hắn. Ngọn núi lớn kia bị đánh thành một cây cột đá còn Sơ tổ Nhân Hoàng vẫn bị treo ở phía trên. Tần Mục xoay người đi ra ngoài Nhân Hoàng điện, không thèm nhìn Sơ tổ, sắc mặt bình tĩnh nói: - Ngươi có thể sỉ nhục Nhân Hoàng các triều đại, nhưng ta không phải là ngươi, ta sẽ không sỉ nhục ngươi. Sơ tổ Nhân Hoàng vỗ vào vết thương của kiếm để lại trên ngực, đột nhiên cao giọng nói: - Khoan hãy đi. Ta truyền cho ngươi Thiên Khuynh Tam Thức! Tần Mục đi tới trước Nhân Hoàng điện, thân thể cúi xuống nhặt kiếm hoàn và túi Thao Thiết của mình, nghiêng người sang, cười một tiếng, khoát tay áo: - Không học. Xem thường học. Sơ tổ Nhân Hoàng dại ra, từ trên cột đá tuột xuống. Tần Mục sải bước chân đi khỏi cánh cửa của Nhân Hoàng điện này, cánh cửa đóng lại, thân hình của hắn cũng biến mất.