Tần Mục mang theo cái rương, đi theo đám người Bạch Thanh Phủ Bạch Cừ Nhi tới phủ đệ của Bách Long thành. Hắn vẫn nghĩ tới lời Ban Công Thố nói, trong lòng lo sợ bất an. Ban Công Thố mặc dù là đối thủ một mất một còn của hắn nhưng mà dù sao cũng là lão yêu quái sống vạn năm, kiến thức rộng rãi, hắn có đạo lý nhất định. Vị trí thời kì của bọn họ hiện tại là trước ba bốn vạn năm, thời kì cuối của thời kỳ Thượng Hoàng, thời kì Thượng Hoàng đã lung lay sắp đổ. Bọn họ bởi vì không biết nguyên nhân vì ngồi cái rương của Tinh Ngạn đi tới nơi này, nếu như bọn họ ở thời đại này thay đổi chuyện gì phát sinh trong lịch sử, chẳng phải là lịch sử sẽ bị viết lại sao? Lịch sử bị viết lại, thời kỳ Khai Hoàng còn ở đó hay không, Duyên Khang còn ở đó hay không? Mấu chốt nhất chính là, bọn họ còn ở đó hay không? Bất luận một cái thay đổi rất nhỏ nào cũng có thể tạo thành biến hóa nghiêng trời lệch đất đối với hậu thế. - Tần huynh, Ban huynh, các ngươi không cần lo lắng. Bắc Lạc sư môn bảo vệ Thiên Đình, thực lực cực kỳ cường đại. Thực lực của Thiên Đình cũng kinh khủng đến cực điểm, còn có Thượng Hoàng tự mình tọa trấn, sẽ đảm nhiệm không có vấn đề gì. Bạch Thanh Phủ mời bọn họ ngồi vào chỗ, bốn phía đèn đuốc sáng trưng, từng viên Long châu lơ lửng giữa không trung, chiếu sáng nơi này giống như ban ngày. Bạch Thanh Phủ thấy sắc mặt hắn có chút không tốt lắm, suy đoán hắn là lo lắng cho an nguy tiền tuyến, trấn an nói: - Loại chiến tranh này, Bắc Lạc sư môn đã đánh qua rất nhiều lần, đánh không đến nơi này của chúng ta. Tà ma vực ngoại có lai lịch mặc dù rất lớn nhưng Bách Long thành ta cũng không phải dễ trêu chọc. Bắc Lạc sư môn còn mạnh hơn, là một trong bốn vị trí đóng quân trọng đại của Thiên Đình. Tần Mục nhớ tới những thi cốt Thần Ma Bắc Lạc sư môn bản thân mình gặp phải ở trong sa mạc màu vàng kim kia, bất an trong lòng càng lớn hơn. Những Thần Ma Bắc Lạc sư môn kia là chiến đấu thất bại, bỏ mình khi bảo vệ tổ địa. Ai biết trận chiến kia có thể chính là đại chiến đang phát sinh ở Bắc Lạc sư môn này hay không? - Có lẽ, chúng ta ở trong lịch sử, bất kể làm cái gì cũng là điều tất nhiên của lịch sử. Tần Mục đột nhiên thầm nghĩ: - Cũng có lẽ, ta hiện tại thân ở trong một nơi kỳ lạ của Đại Khư. Ta đã từng trải qua lịch sử hồi quang, như vậy tất cả những thứ trước mắt này có phải là thời không hồi quang hay không? Thần thông truyền tống của Đại Tôn không có khả năng mạnh mẽ như vậy có thể đưa chúng ta đến mấy vạn năm trước. Có lẽ, đây chỉ là thời không hồi quang do Đại Khư kỳ lạ hình thành, thời không phản chiếu tương lai, chiếu vào trên người chúng ta mà thôi. Đợi đến sau khi trời sáng, tất cả những thứ này đều sẽ biến mất. Bất kể chúng ta làm qua cái gì, cũng sẽ không thay đổi lịch sử cố định. Nghĩ tới đây, hắn có chút thản nhiên, bỏ xuống gánh nặng trong lòng, cùng huynh muội Bạch Thanh Phủ chuyện trò vui vẻ, giao lưu kiếm pháp. Hai huynh muội khiếp sợ không thôi. Bạch Thanh Phủ thất thanh nói: - Sau mười bốn thức kiếm pháp cơ sở lại còn có bốn chiêu kiếm pháp cơ sở? Đây là kiếm pháp do ai khai sáng, lại có thể tài tình như thế? Tần Mục do dự thoáng cái, nói rõ sự thật: - Khai sáng ra kiếm thức mười lăm, kiếm thức mười sáu, kiếm thức mười bảy là một vị Thánh Nhân năm trăm năm mới xuất hiện một lần. Hắn có tài hoa cao tuyệt, khiến cho ta cũng khâm phục không ngớt. - Thánh Nhân năm trăm năm mới xuất hiện một lần? Bạch Cừ Nhi buồn bực, nói: - Mục ca ca, Thánh Nhân năm trăm năm mới xuất hiện một lần, câu nói này chẳng lẽ có điển cố gì? Tần Mục đối với cái này cũng biết không nhiều, cười nói: - Nghe nói thế gian này cứ cách năm trăm năm liền có một vị kỳ tài thiên tư hơn người xuất thế, lập giáo lập ngôn lập công. Tam lập thành Thánh nên được xưng Thánh Nhân năm trăm năm mới xuất hiện một lần. Cụ thể loại thuyết pháp này từ đâu mà đến, ta cũng không biết. - Thì ra là thế. Hai huynh muội giật mình, phu nhân của Bạch Thanh Phủ cười nói: - Bách Long thành của phu thân ta là thành nhỏ, ở bên trong Thần thành không có xếp hạng gì, không biết còn có loại thuyết pháp này. Tần lão đệ nhất định là người ở địa phương lớn tới, biết được rất nhiều điều. Trong lòng Bạch Cừ Nhi lo sợ, thấp giọng nói: - Tẩu tử, hắn có thể hay không ghét bỏ ta là người của địa phương nhỏ hay không? Bạch Thanh Phủ phu nhân cười nhẹ nói: - Bách Long thành mặc dù là địa phương nhỏ, nhưng muội là tiểu công chúa của Bạch gia, địa vị cũng đủ cao. Không cần lo lắng. Lại nói, tình đầu ý hợp, môn đăng hộ đối gì đó đều không quan trọng. Bạch Cừ Nhi lúc này mới an tâm. Bạch Thanh Phủ hiếu kỳ nói: - Ba thức kiếm pháp Tần lão đệ mới vừa nói lúc trước là do Thánh Nhân khai sáng, như vậy mười tám thức kiếm phái này lại là người nào sáng tạo? Sắc mặt Tần Mục đỏ lên, nói: - Mười tám thức kiếm pháp là ta trong lúc vô tình khai sáng ra tới. Trong lòng mọi người đại chấn, cho dù là sắc mặt Ban Công Thố xám ngoét cũng khiếp sợ không thôi, trong lòng đã ghen ghét lại vừa bái phục: - Họ Tần quả nhiên lợi hại, có thể khai sáng ra kiếm thức cơ sở, thay đổi đạo pháp thiên địa... Chết chắc, chết chắc, tiểu tử này to gan lớn mật, truyền kiếm pháp hậu thế cho tiền nhân, thay đổi lịch sử, chúng ta đều sẽ biến mất. Tần Mục cùng mọi người chuyện trò vui vẻ, lại lấy ra chuyện sào huyện Chân Long, mời Bạch Thanh Phủ cùng Bạch Cừ Nhi đi vào sào huyệt Chân Long. Xin Bạch Thanh Phủ huynh muội giúp mình giải mã văn tự hình vẽ phía trên. Hắn mặc dù đã giải ra không ít văn tự Long tộc bên trên sào huyệt Chân Long, nhưng mà vẫn có rất nhiều long văn không cách nào giải ra. Mà huynh muội Bạch Thanh Phủ lại là Long tộc, lúc Bạch Thanh Phủ cùng hắn giao thủ vận dụng là thần thông Chân Long, hiển nhiên hai huynh muội bọn họ có huyết mạch cực cao. - Đây là long mạch chủ của Chân Long? Hai huynh muội đi vào trong sào huyệt Chân Long, trong lòng khiếp sợ không thôi, Bạch Thanh Phủ nói: - Đáng tiếc, chủ Chân Long này đã bị người luyện chế thành bảo. Nếu không hấp thu lực lượng của long mạch khác, là sẽ trở thành Chân Long vương! Chủ Chân Long cũng bị người luyện thành ngọc bội, quả thực đáng tiếc. Bạch Cừ Nhi cũng nói xong lại thấy đáng tiếc, nói: - Thiên Đình Long Tổ, chính là long mạch chủ Chân Long sinh ra, thực lực cực kỳ mạnh mẽ, là một trong mấy cự phách có hạn bên trong Thiên Đình. Thực lực mạnh trong thiên hạ ít có, cho dù là Thượng Hoàng đối với hắn cũng lễ kính ba phần. Đây không phải là bảo vật Tần Mục có khả năng luyện chế, Bạch Thanh Phủ cùng Bạch Cừ Nhi cũng không có suy nghĩ nhiều. Hai huynh muội giúp hắn sửa sang lại văn tự bên trong long mạch, Bạch Thanh Phủ hưng phấn không hiểu nổi: - Tần lão đệ, huynh muội chúng ta cũng coi như được lợi ích từ ngươi, nói đến, vẫn là Bạch gia ta chiếm tiện nghi lớn của ngươi! Chúng ta học kiếm pháp của ngươi, lại từ trong sào huyệt này Chân Long của ngươi học được long ngữ của chủ Chân Long. Đối với ngươi mà nói, ngươi học được Long ngữ tăng lên không lớn, nhưng mà đối với chúng ta tới nói, thu hoạch lại không phải chuyện đùa! Hắn thực sự là nói thật, Tần Mục dù sao không phải Long tộc, tu luyện công pháp chủ Chân Long dù sao không nhanh bằng Long tộc bọn họ. Tần Mục mời bọn họ đi vào sào huyệt Chân Long phá giải Long ngữ phía trên, bọn họ lấy được lợi ích còn muốn vượt qua Tần Mục. Bạch Cừ Nhi cũng hưng phấn không thôi, vui vẻ nói: - Hắn nếu như cầm Long ngữ của sào huyệt Chân Long làm sính lễ, cha ta nhất định sẽ mở cờ trong bụng, gả ta cho hắn. Cũng không biết hắn có thành thân hay không? Chẳng qua cũng không có vấn đề gì! Bạch Thanh Phủ cùng Bạch Cừ Nhi giải ra Long ngữ bên trong sào huyệt của Chân Long, truyền thụ cho Tần Mục, chỉ có điều vẫn có chút văn tự bọn họ cũng không cách nào hiểu được. - Nếu như cha ở đây thì tốt, huyết thống của hắn cao hơn một chút, nhất định có thể hoàn toàn giải ra những Long ngữ này. Ánh mắt Bạch Cừ Nhi chớp động, điềm nhiên hỏi: - Mục ca ca ở lại Bách Long thành lâu thêm mấy ngày, chờ đến cha ta trở về. Tần Mục gật đầu, trong lòng đã cực kỳ thỏa mãn. Hai huynh muội bọn họ đã giúp hắn giải ra rất nhiều ảo diệu của Long ngữ, Long ngữ bên trong sào huyệt của Chân Long chỉ còn lại có một phần chưa giải được. Công pháp chủ Chân Long lại bị ba người bọn họ thôi diễn ra một khoảng cách lớn, cường hãn hơn. Bạch Thanh Phủ thử phát động công pháp Chân Long. Chỉ cảm thấy tu vi đang nhanh chóng tăng lên, cơ sở cũng đang không ngừng trở nên vững chắc, bù đắp những phần không đủ trước đó, hắn không khỏi vui vẻ nói: - Tần lão đệ, nếu như ta tu luyện chính là công pháp bên trong sào huyệt Chân Long, ở cùng cảnh giới, ngươi chưa hẳn có thể vượt qua ta! Ba người bọn họ đi ra khỏi sào huyệt Chân Long, Tần Mục thu sào huyệt Chân Long vào bên trong túi Thao Thiết, lắc đầu cười nói: - Bạch huynh cho dù tu luyện công pháp chủ Chân Long, cũng chưa chắc có thể vượt qua ta. Ta là Bá thể, cùng cảnh giới hiếm có địch thủ. Bạch Cừ Nhi trợn mắt lên, Bạch Thanh Phủ cũng là một mặt mờ mịt. - Bá thể? Tần lão đệ, cái gì gọi là Bá thể? Bạch Thanh Phủ khiêm tốn thỉnh giáo, nói: - Ta từ trước tới nay chỉ hoạt động ở xung quanh Bách Long thành. Lúc trước đi qua Thiên Đình mấy lần nhưng mà chỉ nghe những Chân Thần tiền bối kia truyền đạo, biết được không nhiều chuyện, đối với Bá thể này hoàn toàn không biết gì cả. Tần lão đệ nhất định là du lịch cực lớn, biết rất nhiều, xin mời Tần lão đệ chỉ giáo? Tần Mục đang muốn giải thích, đột nhiên chỉ nghe cười to một tiếng truyền đến: - Thanh Phủ, khách quý tới Bạch gia các ngươi, cũng không gọi chúng ta một tiếng? - Thanh Phủ, ta nhìn thấy ngươi bị đánh, ai bảo ngươi ngày bình thường đắc ý, hiện tại ở ngay trước toàn thành bị đánh vào mặt đi? Tần Mục theo tiếng nói nhìn lại, lại thấy rất nhiều người trẻ tuổi đi tới, có nam có nữ. Tất cả đều là tinh thần phấn chấn, anh tuấn bất phàm. Bạch Thanh Phủ vội vàng nói: - Bọn họ là cao thủ thế hệ trẻ tuổi của Bách Long thành ta, đều đến chê cười ta. Tần lão đệ, ta giới thiệu với các ngươi một phen. Hắn giới thiệu mọi người, lại giới thiệu Tần Mục cho mọi người. Nói đến mười tám kiếm thức do Tần Mục khai sáng, lại nhắc tới Tần Mục là Bá thể, mọi người khiếp sợ không thôi. Một vị thiếu niên đứng dậy, chiến ý hừng hực, lớn tiếng nói: - Tần Bá thể, ngươi nói Bá thể của ngươi lợi hại như vậy, thật có thể trấn áp, không người địch thủ trong cùng thế hệ? Ta cũng không tin, mời chỉ giáo! Tần Mục vươn người đứng dậy, cười nói: - Ta cũng đang muốn cùng các vị giao lưu một phen! Thiếu niên kia rung thân hóa thành đầu chim thân người, lưng có hai cánh, lao thẳng lên bầu trời, cánh màu vàng kim tung bay. Tần Mục bay lên trời, hai người ở trên không trung giao chiến. Mọi người quan sát, nhìn đến hoa mắt choáng mặt, âm thanh ủng hộ liên tục vang lên. Chẳng qua một lát, kiếm pháp của thiếu niên kia bị phá, ngã xuống. - Ta tới tới gặp Tần Bá thể! Lại có một thiếu nữ ngứa nghề khó nhịn, cũng xông qua. Nàng cũng là Long tộc, đi theo con đường cương mãnh bá đạo, tinh luyện pháp thuật thần thông của Long tộc. Thần thông trong bàn tay bộc phát, uy lực kinh người. Tần Mục phát động Đại Dục Thiên Ma Kinh, một chiêu Đại La Thiên Tinh Chưởng Lực, lập tức có sao bay đầy trời hơn ba trăm loại thần thông cùng lúc bạo phát, đánh cho thiếu nữ này rơi xuống. - Thật là thần thông tốt! Phía dưới truyền đến tiếng than thở, lại có một vị nam tử thanh niên xông lên giữa không trung. Chẳng qua xung đột mấy hiệp, liền bị Tần Mục một đao chém xuống. Mọi người nhao nhao tiến lên, nhưng từng người đều bị thua. Bạch Cừ Nhi hưng phấn không hiểu, thấp giọng nói: - Tẩu tử, tỷ cảm thấy hắn thế nào? - Xuất sắc, quá xuất sắc. Phu nhân của Bạch Thanh Phủ lộ ra nụ cười khổ, thấp giọng nói: - Ta hiện tại có chút lo lắng cho muội. Bạch Cừ Nhi cũng sầu não, có chút lo lắng. - Tần Bá thể, không hổ danh là Bá thể! Bạch Thanh Phủ cười ha ha, mời Tần Mục lần nữa ngồi vào bàn tiệc. Hắn nhìn chung quanh một vong, cao giọng nói: - Các ngươi cảm thấy Tần lão đệ có thể đánh lên Thiên Đình, giáo huấn một chút những tài tuấn Thiên Đình mũi hướng lên trời kia không? Mọi người cùng kêu lên cười nói: - Có thể! Một thiếu nữ cười nói: - Ta cảm thấy công pháp thần thông của Tần huynh đệ quả thực vượt qua một thời đại, quả thực là suy nghĩ kỳ diệu, khiến người ta tỉnh ngộ. Dường như có thể từ bên trong đạo pháp thần thông Tần lão đệ, khai sáng ra vô số khả năng, diễn biến đạo pháp thần thông của thời kỳ Thượng Hoàng chúng ta đến cực hạn. Những người khác nhao nhao gật đầu, cười nói: - Chúng ta cũng có loại cảm giác này! Bạch Thanh Phủ đề nghị: - Tần lão đệ, chờ đến khi lần này chiến dịch Bắc Lạc sư môn kết thúc, chúng ta cùng đi Thiên Đình, lật đổ những tên mũi vểnh lên trời kia! Mọi người nói, được không? - Được! Mọi người tiếng cười ngút trời. Tần Mục cũng cười ha ha, cùng bọn hắn giao lưu thần thông đạo pháp, hoàn toàn không có nửa điểm giác ngộ bản thân sẽ thay đổi lịch sử. Trong một góc của bữa tiệc rượu, Ban Công Thố mặt xám như tro, liếc nhìn Long Kỳ Lân đã ăn uống no đủ lại ngủ. Hắn nhìn cái rương co bốn chân núp trong bóng tối, thầm nghĩ: - Thế này sao lại là thay đổi lịch sử? Đây rõ ràng là chọc thủng lịch sử ra mười mấy cái lỗ thủng lớn! Chúng ta chết rồi, chết chắc, trở về không được, thậm chí nói không chừng sẽ trực tiếp biến mất. Trong lòng của hắn vô cùng sợ hãi: - Mười tám kiếm thức đều bị tên khốn này truyền ra ngoài, đây là muốn nghiêng trời lệch đất! Họ Tần khốn nạn, lão tử bị ngươi hại chết! Trên yến tiệc, mọi người cười cười nói nói, uống đến say mèm, ngã trái ngã phải. Bạch Cừ Nhi đánh bạo, lôi kéo Tần Mục đi khiêu vũ. Vẻ mặt Tần Mục đỏ lên, không cách nào tránh thoát, đành phải cùng nàng nhảy một khúc, mọi người cười ha ha. Nhưng vào lúc này, đột nhiên từ nơi xa truyền đến tiếng nổ, giống như là trời sập. Tiếng động kinh thiên động địa chấn động bóng tối và sóng khí, ầm ầm va chạm vào Bách Long thành, cả tòa thành trì đamg chấn động kịch liệt.