Trường Sinh Bát Trọng so với Trường Sinh Thất Trọng thì mạnh hơn nhiều. Còn Trường Sinh Cửu Trọng thì so với Trường Sinh Bát Trọng thì mạnh hơn nhiều. Có thể nói, Đồng Bách Niên so với Lục Nguyên thì không biết mạnh hơn bao nhiêu cấp bậc. Trong tiếng nịnh bợ, tâng bốc, Đồng Bách Niên cười ha hả. Chỉ cần bắt được Lục Nguyên thì đã lập được công lớn. Ở Nguyên Lăng Thượng Nhân cũng có nhiều chỗ tốt. Nhịn hơn nửa năm, rốt cuộc cũng được phát tiết ra. - Vậy sao? Một giọng nói trong trẻo phát ra từ trong Vạn Độc Động. Lời vừa thốt ra thì đã có một người xuất hiện trước đám người Đồng Bách Niên. Một người mang đôi giày màu trắng nhưng đã chuyển sang đen kịt, áo màu xanh, bên phải giắt hai thanh kiếm, bên trái đeo một cái hồ lô rượu. Khuôn mặt nở nụ cười thật tươi, mái tóc có chút mất trận tự, xem ra không quá để ý đến dáng bên ngoài của mình. - Không thể tưởng tượng được, ngươi rõ ràng là bước ra nhận cái chết. Đồng Bách Niên nửa năm qua, ngày đêm đều muốn Lục Nguyên xuất hiện, Lục Nguyên một mực không ra. Hiện tại, khi mình có vạn độc hàn quang chướng trong tay thì lại xuất hiện. Đây không phải là uổng công sao, nên không khỏi có chút tức giận. Lại nghĩ tới mình ở Thái Hồ này cả nửa năm đều ăn cá, mà ông ta lại không thích cá, nên không khói oán khí càng tăng. - Đây là Lục Nguyên sao? Nghe đồn là đệ nhất nhân đời thứ mười, xem ra cũng rất bình thường. - Năm đại tiên môn là hạng người gì. Đệ tử chân truyền của bọn họ cũng giống như bình hoa thôi. Còn chúng ta là những người được rèn luyện trong sinh tử, không ngừng chém giết, tất nhiên là bất đồng. - Nhân vật như vậy, đụng phải Kiếm tiên cấp Đồng Bách Niên thì cũng chết chắc. - Hahah, vốn danh môn chính phái mới là chuyện quan trọng. Nguyên Lăng Thượng Nhân là thế hệ vô cùng cao minh, làm sao mà bọn ngươi có thể so được. Bắc Lăng Sơn chúng ta mọi việc đều thuận lợi, san bằng hết thảy. Bắc Lăng Sơn là tên tổ chức của Nguyên Lăng Thượng Nhân. Cụ thể ở nơi nào thì không ai biết. Đây chỉ là châm biếm Lục Nguyên. Bọn chúng xác thực là đố kỵ danh tiếng của Lục Nguyên. Bây giờ nhìn thấy Lục Nguyên sắp rơi vào tay của Đồng Bách Niên thì không khỏi cảm thấy khoái trá. Bắc Phong hiện tại như thế nào? - Rất tốt, nếu ngươi muốn chết thì tiền bối như ta sẽ dạy cho ngươi cái gì gọi là trời cao đất rộng. Đồng Bách Niên hùng hùng hổ hổ. Ở chỗ này chờ đợi uổng công nửa năm nay, bình thường nửa năm chẳng tính là cái gì. Nhưng nửa năm qua là thời cơ tốt nhất để lập công. Kết quả lúc này lại bỏ lỡ. Thật là đáng tiếc. Nghe nói ở Bắc Lăng Sơn có người đang cười ông ta, nói rằng chỉ có một mình Lục Nguyên mà bắt không được. Lục Nguyên, ngươi khiến cho ta bị người khác chế nhạo. Hiện tại, thời điểm bắt ngươi đã đến rồi. Tay của Đồng Bách Niên hóa thành một băng trảo cực lớn, hướng về phía Lục Nguyên. Băng trảo này lớn bằng một gian phòng. Khi nó trảo tới, hàn khí cơ hồ lập tức đông lại hết thảy. Ông ta nửa năm trước đã cùng với Lục Nguyên giao thủ. Lục Nguyên cho dù thoát khỏi một kích này, nhưng chỉ sợ phải rất chật vật. Mà giờ phút này, Lục Nguyên đã xuất kiếm. Chỉ biết nghĩ đến kiếm, chẳng biết nghĩ gì khác. Đồng Bách Niên cười thầm trong lòng. Kết quả chỉ diễn ra trong nháy mắt. Lục Nguyên một kiếm đâm vào phía trên băng trảo. Một kiếm này đâm vô cùng xảo diệu. Luận pháp lực Lục Nguyên không sánh bằng Đồng Bách Niên, nhưng góc độ của kiếm này quá mức xảo diệu, cứ thế mà ngừng lại thế tấn công của Đồng Bách Niên. Quả là một chiêu đáng ngạc nhiên. Đồng Bách Niên trong lòng âm thầm cả kinh, nhưng càng giật mình chính là Lục Nguyên pháp lực rõ ràng đã tăng lên một bậc, đạt tới Trường Sinh Thất Trọng. Nửa năm trước, hắn mới chỉ là Trường Sinh Lục Trong, hiện tại đã đạt tới Trường Sinh Thất Trọng. Đồng Bách Niên trong nội tâm thất kinh nhưng ông ta cũng không quá để ý. Lục Nguyên đạt tới Trường Sinh Thất Trọng, tỏ vẻ hắn có thể đọ sức với mình một lần, nhưng cũng chỉ một lần mà thôi. Đồng Bách Niên là người có chút cố chấp. Chỉ vì muốn có được một thanh linh kiếm mạnh nhất mà hủy đi bốn mươi chín chuôi linh kiếm. Cuối cùng không thể nào vận dụng bất luận một thanh linh kiếm nào. Mà ông ta đối với kiếm pháp cũng tương đối bắt bẻ. Ông ta nhu hợp nhiều môn kiếm pháp, sáng chế ra một môn kiếm pháp tên là Băng Cực Cửu Trọng Thiên Kiếm Pháp. Ông ta tự nhận mình rất cao minh, tổng cộng có chín thức. Mỗi thức đều hiếu thắng và hoàn mỹ. Kiếm trong tay Đồng Bách Niên giương lên, như băng khí ở trong hư không, chính giữa ngưng kết. Một kiếm này trên không trung tuôn ra vô số hư ảnh. Từng tầng từng tầng ngưng kết, thẳng chém về phía Lục Nguyên. Chiêu này là chiêu thứ nhất trong Băng Cực Cửu Trọng Thiên “Băng đống tam xích nhất rì hàn”. Chiêu thức này có thể khiến đối phương bị tổn thương tuyệt đại. Hơn nữa tốc độ của đối thủ không ngừng giảm xuống. Đồng Bách Niên chiêu này mới ra tay, chỉ thấy Lục Nguyên trở tay một kích, tránh thanh kiếm của Đồng Bách Niên, đồng thời một kiếm nhanh tới chỗ hiểm của Đồng Bách Niên. Đồng Bách Niên một kiếm này không công mà lui, lập tức phát ra kiếm thế chiêu thứ hai mạnh hơn nữa. Chiêu này có tên là “Băng đống thiên sương lãnh trường hà”. Ông ta đối với chiêu này rất có lòng tin, cho rằng mình sẽ thắng được Lục Nguyên. Kết quả, Đồng Bách Niên lại phát hiện, Lục Nguyên có thể tránh được một kiếm của mình. Đồng thời nhanh chóng đâm trúng cánh tay phải của ông ta. Làm sao có thể? Chính mình đã dụng đến chiêu tuyệt học thứ hai, nhưng lại bị đối phương đả thương. Đồng Bách Niên lập tức đánh ra chiêu thứ ba “Băng ngân luy luy trung giả thương”. Một chiêu này khi bị đánh trúng, toàn thân lập tức vết thương chồng chất. Nhưng chiêu này lại bị Lục Nguyên phá được. Không chỉ như thế, tại một khắc cuối cùng, Lục Nguyên trở trường kiếm trong tay, đâm trúng cánh tay trái của Đồng Bách Niên. Lại một chiêu tuyệt học không làm người khác bị thương mà lại bị người khác đả thương. Chiêu thứ tư “Băng thiên tuyết địa vô xử tàng”. Chiêu này có thể khiến cho đối phương không chỗ ẩn núp. Đồng Bách Niên đã xuất ra tuyệt học như vậy, nhưng vẫn bị Lục Nguyên đâm trúng vai phải. Làm sao có thể? Chính mình vô luận chém ra tuyệt học như thế nào đều không thắng được Lục Nguyên, ngược lại còn bị Lục Nguyên gây thương tích. Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng. Đồng Bách Niên liên tục gào thét và đánh ra nhiều tuyệt học hơn nữa. Chiêu thứ năm “Băng sơn dịch đảo sơn nhạc khuynh”. Chiêu thức này dùng đại lực đại băng vô tân oanh kích đối thủ. Khiến đối thủ cảm thấy giống như có áp lực của núi cao khuynh đảo. Chiêu thứ sáu “Nhất phiến băng tâm hướng ngọc hồ”. Chiêu thức này chính là đóng băng đối phương rồi dùng kiếm công kích. Chiêu thứ bảy “Hạ trùng bất trị băng”. Chiêu này ám chỉ đối phương là hạ trùng, căn bản không thể biết chiêu này kinh khủng đến cỡ nào. Đủ thấy Đồng Bách Niên rất tự tin với nó. Chiêu thứ tám “Băng phong thiên địa xưng vương đạo”. Chiêu này là đóng băng cả trời. Trong khoảng thời gian ngắn, trời cũng trở nên hàn băng. Đồng Bách Niên lúc này đã đem tuyệt học mạnh nhất của mình, từ chiêu thứ năm đến chiêu thứ tám. Bốn chiêu thức này ông ta đều có lòng tin tuyệt đối. Nhưng vô luận, bất cứ chiêu thức nào cũng không tổn thương được Lục Nguyên, ngược lại còn bị Lục Nguyên gây thương tích. - Làm sao có thể? Xem ta thi triển thức thứ chín “Băng cực cửu trọng thiên”.