- Thiên Không Thành.
Trong miệng Kiệt Sâm thì thào lên tiếng, thân hình khẽ động, hóa thành cầu vồng bay lên, nhắm hướng kiến trúc ẩn hiện xa xa kia bay đi.
Sau khi trở thành đệ tử hạch tâm, bước đầu tiên chính là đi tới Hạch Tâm Điện đưa tin, Linh Dược Sư tháp sẽ cho người phân phối tài nguyên, cung cấp đủ các loại chuyện, khiến cho ngươi chính thức dung nhập vào hạch tâm.
Tài nguyên của đệ tử hạch tâm, so với đệ tử bình thường còn nhiều hơn vô số lần, không giống đệ tử bình thường, đệ tử bình thường cần điểm tích lũy, mỗi ngày chỉ là tu luyện cũng có thể, Linh Dược Sư tháp cũng không quản, nhưng mà đệ tử hạch tâm, Linh Dược Sư tháp còn phân bổ nhiệm vụ cho hắn đi làm, so với đệ tử bình thường còn nghiêm khắc hơn nhiều.
Trong biển mây, Y Ti Lam đi không xa nhìn qua thân ảnh Kiệt Sâm đi xa dần, trong ánh mắt có hào quang không hiểu:
- Đệ tử hạch tâm cạnh tranh vô cùng thảm thiết, không biết Kiệt Sâm này kiên trì được không, nhưng ta nghe nói hắn ở trong Linh Dược thành đánh chết đệ tử hạch tâm Mạt Nhĩ Đặc La, nghĩ đến thực lực có lẽ không tệ, hoàn hảo là, chuyện xảy trong Linh Dược thành, bình thường sẽ không truyền bá đến Thiên Không Thành, nếu không bị những hảo hữu của Mạt Nhĩ Đặc La biết được, khó tránh khỏi xuất hiện ba động.
- Nhưng điện chủ A Phương Tát Tư dường như nhìn Kiệt Sâm này rất thuận mắt, ta muốn nhìn đệ tử được điện chủ A Phương Tát Tư coi trọng, sau này sẽ có biểu hiện như thế nào a.
Trong nội tâm Y Ti Lam xuất hiện ba động, không ngừng lại bao lâu, tiếp tục bay vút đi, biến mất trong mây.
Kiệt Sâm hóa thành ngũ sắc cầu vòng, bay vút phía trên hòn đảo, rất nhanh, đã đi tới trung tâm của hòn đảo này, ở trung tâm của hòn đảo, có một tòa kiến trúc cực lớn, trước tòa kiến trúc có viết hai chữ "Hạch tâm", cũng là nơi đưa tin của đệ tử mới, nơi đệ tử cũ ra vào, phân phối nhiệm vụ.
Kiệt Sâm vừa mới đi vào, đã nhìn thấy một ít đệ tử, trong kiến trúc từ trên xuống dưới, không ít đều là thất giai Hoàng Linh Sư, nhưng đang đợi trên bậc, cơ hồ đều là thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư như hắn, hiển nhiên đây đều là đệ tử hạch tâm đang tu luyện trong Thiên Không Thành.
Muốn trở thành đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư tháp, chỉ cần cấp bậc linh dược sư đạt tới thất giai cấp thấp linh dược hoàng sư là có thể, bởi vậy cũng có không ít thất giai Hoàng Linh Sư, rất nhiều người, tuy trên cấp bậc không bằng đệ tử thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư trong Linh Dược thành, nhưng khí chất trên người, là một đời thiên kiêu, thiên chi kiêu tử, xa xa không phải những đệ tử bình thường trong Linh Dược thành có thể so sánh.
Hơn nữa thần sắc của bọn họ ngạo nghễ, giơ tay nhấc chân có khí chất đặc biệt đang lưu động, tuy là thất giai Hoàng Linh Sư, nhưng ánh mắt lại có thể so được với A Lỗ Địch Ba đại nhân tại Xích Nhĩ hành tỉnh, hoặc cuồng ngạo như đệ nhất cao thủ Uy Nhĩ của Bách Việt vương quốc.
Xác thực, bọn họ chính là đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư tháp, đây là thế lực đỉnh cấp của đại lục, với tư cách là tinh anh của thế lực, so với hoàng đế của Tây Bắc, còn có tiền đồ hơn nhiều, hơn nữa thân phận của bọn họ là luyện dược sư, một khi xuất ra, trên đại lục cũng có thể đi ngang.
Thời điểm Kiệt Sâm đang quan sát cẩn thận...
- Tạp Man, cuối cùng ngươi cũng xuất hiện ở đây rồi, ta chờ ngươi rất lâu, lần trước ngươi đả thương đầu vai của ta, hại ta cả tháng nay không phối chế được, lúc này đây, ta muốn ngươi nằm trên giường nửa năm!
Xa xa, đột nhiên có tiếng gầm giận dữ vang lên, lập tức, xuất hiện một đạo linh lực kinh người.
Kiệt Sâm lúc này nhìn lại, chỉ thấy trên quảng trường cách đó không xa, hai đệ tử gặp nhau, một tên đệ tử trong đó mặt mũi dữ tợn sau đó trực tiếp gào lên, ngang nhiên ra tay.
Một đạo sáng hào quang màu lam từ trên người của đệ tử gào thét kia sáng lên, trực tiếp hóa thành một đạo nước lũ nguyên tố, phóng tới tên đệ tử khác cách đó không xa.
- Ầm ầm!
Linh lực kinh thiên bốc lên, mà tên đệ tử kia đang mặc trường bào màu đỏ, đưa tay về phía trước, vô số linh lực nguyên tố trong không khí ngưng tụ lại, hình thành một tấm chắn lớn bằng hỏa diễm, ngăn trở công kích của nước lũ nguyên tố.
- Ai Tư Đặc Lạp, đừng nói mạnh miệng, lần trước mới tổn thương một cầu cánh tay của ngươi, là ta hạ thủ lưu tình, không nghĩ tới ngươi còn dám tới tìm ta gây chuyện, xem ra là Tạp Man ta nhân từ, lúc này đây, ta muốn phế bỏ tứ chi của ngươi, cho ngươi về sau nhìn thấy ta phải quỳ xuống, có biết không!
Tên mặc trường bào màu đỏ kia tiếp chiêu, mặt dữ tợn, trong miệng cười to, đôi tay của hắn đỏ bừng trong chốc lát, nhắm ngay người đối diện mà đập tới.
- Oanh!
Một dạo hỏa vân cực lớn từ trong tay của người kia phát ra, chuyển động, nghiền áp tất cả.
- Ầm ầm!
Tiếng nổ kinh người vang lên, rất nhiều đệ tử chung quanh thối lui ra phía sau, mở rộng phạm vi chiến đấu cho hai người bọn họ, có một ít người vây quanh, hào hứng bừng bừng quan sát hai người chiến đấu, còn có một ít người đang làm chuyện của mình, có mắt không tròng, duy nhất giống nhau là, nhìn thấy hai người này chiến đấu không chút lưu tình, không có ai ngạc nhiên vì điều đó.
- Cái này... Chuyện gì xảy ra?
Ngược lại Kiệt Sâm trên bầu trời, cũng bị chiến đấu bất thình lình này làm giật mình.
Cũng không phải hắn giật mình vì thực lực của đối phương, với nhãn lực của Kiệt Sâm, liếc là nhìn ra, hai người này đều là thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư, tuy cường đại, nhưng còn chưa đặt vào mắt của Kiệt Sâm, Kiệt Sâm giật mình, chính là chuyện đối phương một lời không hợp, liền đánh đập tàn nhẫn, phong cách hành sự quái đản, căn bản không có nửa điểm cố kỵ.
- Vưu Đại, là ngươi, lần trước ngươi bán cho ta một gốc Hóa Linh Thảo, căn bản chỉ có dược hiệu ba trăm năm, lại dám gạt ta nói là có dược hiệu bốn trăm năm, hại ta phối chế dược tề thất bại, ngươi còn dám xuất hiện.
Đúng lúc này, trong đám người lại có tiếng gầm lên giận dữ, một thanh niên có mái tóc xù hét lên, chỉ vào mặt một thanh niên tóc xanh đứng cách đó không xa.
- Bố Mặc Nhĩ, là thuật phân biệt dược liệu của ngươi không tới nơi tới chốn, lại còn trách ta lừa ngươi, ha ha, trong đệ tử hạch tâm chúng ta không ngờ còn có cực phẩm như ngươi đấy.
Thanh niên mái tóc xanh cười lên ha hả, trong thần sắc tràn ngập kinh thường, không thèm để ý.
- Ngươi... Vưu Đại, hôm nay nếu như ngươi không đền bù tổn thất cho ta, thì đừng trách ta không khách khí.
Thanh niên mái tóc xù quát lên.
- Trả lại cho ngươi? Bố Mặc Nhĩ, ta nói ngươi rốt cuộc là ngu ngốc, hay là giả bộ ngu ngốc? Đồ vật thì không, ngươi muốn chết, ta ngược lại có thể thành toàn cho ngươi.
- Hừ!
Thanh niên tóc xù hừ lạnh, trên mặt xuất hiện thần sắc dữ tợn, không nói một lời, đã ra tay như thiểm điện.
- Oanh!
Thanh niên mái tóc xanh cũng đã sớm biết đối phương sẽ ra tay, cho nên nhanh chóng ngăn cản công kích của đối phương, thần sắc lạnh như băng.
- Bố Mặc Nhĩ, ngươi muốn chết!