Đang nhàn nhã dạo bước, Kiệt Sâm chợt rút trọng kiếm sau lưng nhìn qua hai trăm đầu Thiểm Điệm Báo chung quanh, khóe miệng nổi lên tia cười sâm lãnh. Bên trong đại sảnh trung tâm hành chính, theo thời gian trôi qua càng ngày càng nhiều tuyển thủ bị loại bỏ khỏi cuộc thí luyện. Hôm nay bên trong không gian thí luyện chỉ còn lại ba người. Khắc Lạp Khắc đang ở trên tầng bảy cùng Tác Phỉ Á ở tầng sáu cùng Kiệt Sâm ở tầng thứ tư, về phần hai mươi tuyển thủ tầng thứ năm cùng Lai Ngang Nạp Đa ở tầng thứ sáu trong mấy canh giờ trước đã liên tục bị loại bỏ. - Tầng thứ năm! - Kiệt Sâm kia nhảy vào không gian thí luyện tầng thứ năm rồi! Bỗng dưng trong đám người chợt bộc phát ra một tiếng thét kinh hãi. - Lần này…tựa hồ còn cách ngày thứ năm một lát đi, như thế nào lại sớm tiến vào? - Bài danh của Kiệt Sâm chỉ thoáng chốc đã lên tới 38! - Toàn bộ tuyển thủ cũng chỉ có 38 người tiến vào tầng thứ năm, không nghĩ tới Kiệt Sâm từ đầu tới cuối vẫn luôn chậm rì rì lại đi lên được tầng thứ năm, thật là quá khó tin! - Hơn nữa điểm tích lũy của hắn cùng toàn bộ tuyển thủ hoàng linh sư đánh chết hai trăm đầu Thiểm Điện Báo cũng giống nhau, nói cách khác hắn đã đánh chết toàn bộ hai trăm đầu Thiểm Điện Báo kia! - Có thực lực này lẽ ra nên sớm xông lên đi, vì sao mỗi lần hắn lại dừng ở mỗi tầng lâu tới như vậy? - Kiệt Sâm kia rốt cục làm cái quỷ gì? Nhưng chắc là tới tầng thứ năm hắn cũng sẽ bị đào thải đi! - Cũng có thể, đợi lát nữa sau khi hắn bị loại bỏ, ta nhất định phải nhìn xem rốt cục tên cực phẩm kia có hình dáng thế nào! Nhìn thấy Kiệt Sâm chỉ thoáng chút đã tiến nhập tầng thứ năm, toàn bộ đại sảnh đều ông ông nghị luận. - Đúng rồi, các ngươi nói Kiệt Sâm sẽ không đến nỗi tiếp tục nghỉ ngơi suốt một ngày trên tầng thứ năm đi? Trong đám người đột nhiên có người lên tiếng nói. - Điều này sao có thể, nếu hắn có thể nghỉ ngơi thêm một ngày ở tầng thứ năm chẳng phải hắn có thể tiến vào tầng thứ sáu, tổng cộng chỉ có năm người, hơn nữa ít nhất cũng là hoàng linh sư thất giai đê cấp, hắn chỉ là một tôn linh sư lục giai cao cấp đi tới tầng thứ năm đã là giới hạn! - Đúng vậy, ta cảm thấy được không có khả năng! Không ít người phụ họa, nhưng trong lòng họ vẫn có chút không dám khẳng định, dù sao Kiệt Sâm cho bọn hắn đả kích thật sự là quá lớn. - Bá! Đúng lúc này lại một thanh âm vang lên, đại biểu lại có tuyển thủ tử vong. - Ha ha, các ngươi xem, ta nói đúng không, Kiệt Sâm tiến vào tầng thứ năm còn chưa được bao lâu đã bị loại bỏ rồi, hắn chỉ có vận khí tới đó thôi! - A…người tử vong là Uy Thiên đế quốc Tác Phỉ Á! Có người đưa mắt nhìn lên màn hình lớn tiếng nói. - Không phải đâu! Tất cả mọi người nhìn về phía màn hình lớn, ngay lập tức đều trợn tròn mắt, quả nhiên tên của Tác Phỉ Á trên màn hình đã biến thành màu đỏ, đằng sau biểu thị hai chữ - tử vong. - Bá! Không đợi bọn họ kịp hồi phục lại, thêm một thanh âm truyền tới. - Lần này hẳn phải là hắn rồi… Một tuyển thủ thở phì phì lên tiếng, ánh mắt rơi lên tên của Kiệt Sâm nhưng thoáng chốc liền ngây ngẩn cả người. Chỉ thấy tên của Kiệt Sâm vẫn còn lóe sáng như trước đó, khi tuyển thủ nhìn lên ngay đầu bảng xếp hạng trên màn hình lớn, Khắc Lạp Khắc ở tầng thứ bảy, vẫn một mực xếp hạng thứ nhất giờ phút này tên của hắn đã biến thành màu đỏ, đằng sau còn có thêm hai chữ - tử vong. - Cái này… Bên trong không gian thí luyện của Huyễn Linh Giới giờ phút này chỉ còn lại một mình Kiệt Sâm, một danh tự duy nhất đang lóe lên chói mắt trên màn hình lớn. Trong đại sảnh, toàn bộ mọi người lập tức hoàn toàn yên tĩnh, không còn nửa điểm thanh âm. Ngay cửa điện nơi tiến vào Huyễn Linh Giới, hai đạo nhân ảnh trước sau đi ra, đi ở phía trước chính là Uy Thiên đế quốc đệ nhất thiên tài Tác Phỉ Á, nhìn nàng uyển chuyển cao quý, dưới ánh sáng trắng trong Huyễn Linh Giới chiếu rọi, lộ ra vẻ vô cùng thánh khiết, chẳng khác gì một tiên tử bước ra từ trong tranh, từ trên trời cao bước xuống. Mà đi ngay phía sau nàng là một thanh niên tóc dài màu vàng, trên người mặc linh sư bào vàng kim, tản ra kim sắc quang mang nhàn nhạt bao phủ khắp toàn thân, dưới ánh sáng trắng làm nổi bật phảng phất giống như một kim giáp chiến thần phá không mà đến, khí phách lăng lệ ác liệt, linh lực trùng thiên. Hai người Tác Phỉ Á cùng Khắc Lạp Khắc từ trong Huyễn Linh Giới đi ra, chứng kiến đoàn người đông đúc rậm rạp trước mặt, bọn họ luôn tràn ngập lòng tin đối với chính thực lực của bản thân mình, vốn nghĩ rằng sẽ được mọi người nhiệt liệt chào đón… Nhưng mà… Đáp lại bọn họ lại là một mảnh yên tĩnh tràn ngập vẻ quỷ dị vô cùng! Tất cả mọi người bên trong đại sảnh đều đứng thẳng người, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào màn hình lớn phía sau lưng họ, không hề chớp mắt. Thật giống như ở phía sau hai người có thần vật nào đó xuất hiện, làm cho mọi người phải chăm chú nhìn không chuyển mắt. - Vì sao? Tình huống gì xảy ra? Bọn họ đang nhìn gì vậy? Tuy trong nội tâm cao ngạo của Khắc Lạp Khắc căn bản không cần người khác hoan hô để phụ trợ sự cường đại của bản thân mình, nhưng khi nhìn thấy biểu lộ của mọi người, trong lòng hắn vẫn cảm thấy không được thoải mái, không biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì, liền xoay người lại nhìn theo ánh mắt của mọi người. Ở trên màn hình lớn sau lưng mọi người tên của toàn bộ các tuyển thủ đều biến thành màu đỏ, đại biểu đã bị tử vong lui ra khỏi thí luyện, nhưng trên một vị trí lại vẫn còn một tên đang lóe sáng bạch quang, trên màn hình đầy một mảnh đỏ tươi lộ ra vẻ đặc biệt chướng mắt. Tác Phỉ Á cùng Khắc Lạp Khắc lập tức trợn tròn mắt. Chủ nhân của danh tự kia là ai? Mà ngay cả mình cũng đã thất bại, như thế nào vẫn còn người tiếp nhận thí luyện bên trong Huyễn Linh Giới? Đại não hai người trong nháy mắt như dừng lại vận chuyển, một lát sau mới hồi phục lại, nhìn thấy danh tự lạ lẫm kia có tên Kiệt Sâm! Đặc biệt chứng kiến thêm chữ khu vực tây bắc sau danh tự, cùng với cấp bậc tôn linh sư lục giai cao cấp, nắm tay Khắc Lạp Khắc lập tức siết chặt. - Không ngờ vẫn còn người ở lại trong không gian thí luyện còn lâu hơn cả mình! Trong lòng Khắc Lạp Khắc không nhịn được hò hét, ánh mắt lập tức biến thành vô cùng lạnh lùng. Tuy giờ phút này Kiệt Sâm mới ở tầng thứ năm trong không gian thí luyện, tuy hiện tại bài danh của Kiệt Sâm vẫn dưới thấp, nhưng hiện tại hắn vẫn còn ở trong không gian, mà Khắc Lạp Khắc bị đào thảo là sự thật, làm cho nội tâm hắn không nhịn được cảm thấy phẫn nộ. Cảm giác phẫn nộ này thật sự vớ vẩn, nhưng lại tồn tại vô cùng chân thực, là hoàng linh sư thất giai cao cấp, là thiên tài đứng đầu trong cuộc thi đấu tinh anh lần này, niềm cao ngạo cường đại trong lòng hắn làm cho hắn luôn mong muốn mình luôn phải vượt lên trên người khác, không thể bị người khác quấy đục. Mà bây giờ… Sự tồn tại của Kiệt Sâm làm cho hắn cảm nhận trên mặt mình bị người hung hăng quạt một cái tát. Khắc Lạp Khắc xoay người, chậm rãi đi vào trong đội ngũ của Khai La đế quốc, trên mặt hắn lạnh như băng không hề có chút biểu lộ, khí thế trên người sắc bén tới mức làm người không dám tới gần.