Ở trong khu núi rừng tràn ngập tuyển thủ tham gia thí luyện mà dám rống to, làm như vậy không khỏi khiến người ta chú ý đi a? Dù là tuyển thủ cường thịnh thế nào cũng không dám hung hăng càn quấy đến như thế, chẳng lẽ người kia không sợ đưa tới một tên gia hỏa nào lợi hại, đem điểm tích lũy trên người hắn cướp đi sao? Toàn bộ tuyển thủ đều ngơ ngác nhìn lên thiên không trống rỗng, trong nội tâm vừa rung động vừa đem thân hình mình lặng lẽ ẩn núp đi, đối mặt với người mạnh mẽ như vậy bọn họ cũng không dám đem điểm tích lũy của mình ra mạo hiểm. - Khắc Lôi Nhã kia rốt cục là ai? Là tuyển thủ của thế lực nào? Đồng thời nỗi nghi hoặc này cũng hiển hiện trong lòng hết thảy mọi người. Bên trong khu núi ngoại trừ một ít thế lực có chút quen thuộc nhau, tất cả những tuyển thủ của các thế lực khác họ đều không quen biết, đối với một ít cao thủ họ chỉ gọi biệt danh, tự nhiên không biết tên Khắc Lôi Nhã mà Kiệt Sâm hô hoán chính là Ngân Sắc ma nữ làm họ nghe tên đã biến sắc. Trước màn hình lớn bên ngoài khu thí luyện. - Kiệt Sâm đại sư tiến vào trước một trăm rồi! Ngay sau khi trên màn hình lớn đổi mới tin tức, nhóm người Đế Lâm lập tức sưu tầm tên của tuyển thủ chư quốc tây bắc trước thứ tự một trăm, liền phát hiện Kiệt Sâm đứng trong hàng ngũ này, trên mặt Đế Lâm hiện rõ vẻ khiếp sợ kêu lên, mà nhóm người Tạp Khoa Lý bên cạnh nhìn thấy tên Kiệt Sâm cũng ngây ngẩn cả người. - Ta nhớ được thứ tự của Kiệt Sâm đại sư lần trước cũng vẫn ở vị trí hơn bốn trăm đi? Lợi Âu mang theo vẻ mặt nghi hoặc lên tiếng, trong mắt mang theo vẻ khó tin. - Thật không biết Kiệt Sâm đại sư cướp đoạt điểm tích lũy của tuyển thủ nào, có thể thoáng chốc đã tiến vào trước một trăm? Nhưng ta xem khu vực mà những tuyển thủ này đang ở lại ở hai canh giờ trước cũng không hề có thay đổi gì quá lớn đi? Lúc mới bắt đầu thí luyện, nếu như thứ tự của người nào đột nhiên thăng lên, chỉ cần xem xét thứ tự tuyển thủ phía trên là có thể nhìn ra là điểm tích lũy của người nào bị đoạt đi, nhưng hôm nay cuộc thí luyện đã tiến vào mười ngày cuối cùng, đã không còn cách nào nhìn ra. Vì muốn tạo lập công bình trong thí luyện, khi cuộc thi tiến vào mười ngày cuối cùng các tuyển thủ cướp đoạt điểm tích lũy của người khác chỉ lấy được phân nửa số điểm, mà nếu một người bị cướp đi một lần thì trong một canh giờ cũng sẽ không bị cướp đi lần thứ hai, đồng thời những tuyển thủ khác sau khi cướp đoạt một lần của người này thì trong ngày hôm đó cũng không thể tiếp tục cướp đoạt nạn nhân thêm lần nữa. Tỷ như khi Kiệt Sâm cướp đoạt phân nửa điểm tích lũy của năm người Kiệt La Phu, trong vòng một ngày Kiệt Sâm không được tiếp tục cướp của hắn, mà trong một canh giờ tiếp theo hai người Thác Ni cũng không thể cướp tiếp điểm tích lũy của năm người Kiệt La Phu. Sở dĩ định ra quy tắc như vậy là vì muốn tỏ rõ sự công bình trong khi thí luyện, nếu không đến những ngày cuối cùng những hoàng linh sư thất giai như Địch Ni Toa, A Đức Kim Tư, Thiết Mộc Chân tiến hành chiến đấu lẫn nhau, nếu một phương đem toàn bộ điểm tích lũy của người kia cướp sạch chẳng phải làm cho họ ngay cả danh ngạch hai trăm đầu tiên cũng không thể tiến vào? Nếu như lấy đi phân nửa điểm tích lũy, với một cao thủ đứng đầu như Địch Ni Toa cho dù là có bị đánh bại tối đa chỉ là không thể xếp hạng trước hết thảy mọi người mà thôi, nhưng số điểm tích lũy vẫn đủ cho họ đứng trong hai trăm danh ngạch kia có thừa. - Đế Lâm, Tạp Khoa Lý, lần này chư quốc tây bắc các ngươi đã có sáu người tiến vào thành tích hai trăm đầu tiên, đúng là không tệ! Kiệt Sâm nhanh chóng tiến vào trước một trăm tuyển thủ đầu tiên chẳng những kinh động tới nhóm người Đế Lâm cũng làm cho một ít thế lực khác bắt đầu chú ý tới chư quốc tây bắc. Trước kia trong vài lần thi đấu tinh anh đại lục, chư quốc tây bắc bình thường chỉ có ba bốn tuyển thủ tiến vào trước hai trăm, có đôi khi chỉ có một người, tiến vào trước một trăm thì càng không có ai, lần này chẳng những chư quốc tây bắc có sáu người tiến vào trước hai trăm, còn có hai người tiến vào trước một trăm, mà Khắc Lôi Nhã càng thêm khoa trương, nàng đã tiến vào trước năm mươi, điều này làm một ít thế lực bắt đầu chú ý tới chư quốc tây bắc. Trên thực tế luận thực lực tổng hợp, chư quốc tây bắc ở trong mấy thế lực lớn tây bắc đại lục cũng không thể tính là quá yếu, nhưng luận số lượng tinh anh cùng thực lực chư quốc tây bắc thật sự không thể sánh bằng Lý Duy đồng minh, Tát Đức liên minh…so với Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc, Tây Hoang bộ lạc, Bách Việt vương quốc là ba thế lực đạt tới trình độ cao nhất càng không thể nhắc tới. Tinh anh của những thế lực này sở dĩ cường hãn là bởi vì những thế lực như Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc, Bách Việt vương quốc, Tây Hoang bộ lạc cơ bản chỉ có một chính quyền, có thể đem toàn bộ tài nguyên của quốc gia đều tập trung trên một bộ phận tinh anh thiên tài, mà chư quốc tây bắc tuy diện tích có lớn, nhưng lại chia thành mười bốn vương quốc, hơn ba mươi công quốc, toàn bộ tài nguyên đều bị phân tán, so tinh anh thiên tài đương nhiên không cách nào so sánh được. Bởi vậy trong những cuộc thi đấu tuyển bạt tinh anh đại lục, chư quốc tây bắc bình thường chỉ đứng hàng kế cuối so với mấy thế lực lớn. - Hãy chờ xem, lần này trong cuộc thi đấu tuyển bạt tinh anh đại lục, chư quốc tây bắc chúng ta tuyệt đối sẽ làm mọi người phải chấn động! Nhìn lên tên của Kiệt Sâm hiện trên màn hình lớn, tinh mang trong mắt Đế Lâm lóe sáng, thần sắc kiên định. Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi Kiệt Sâm từ thứ tự hơn sáu ngàn đã tấn cấp lên tới một trăm đầu tiên, trong lòng Đế Lâm bọn họ tự nhiên tràn đầy tin tưởng thực lực của Kiệt Sâm. - Mau nhanh, mau đi xem một chút, nghe nói Ngân Nhãn ma nữ đã gặp mặt ba người Vi Tư Đặc của Lý Duy đồng minh rồi! - Thật không biết lần này song phương ai thực lực mạnh hơn! - Điều này còn phải nói sao, nhất định là ba người của Lý Duy đồng minh, lần này tham gia tuyển bạt nghe nói thực lực ba người kia là cường hãn nhất, nếu như họ liên thủ còn có thể đối kháng cả hoàng linh sư thất giai, tuy Ngân Nhãn ma nữ từng đánh bại vài tên tôn linh sư lục giai trung cấp nhưng so sánh với ba người Vi Tư Đặc căn bản không thể sánh bằng! - Ngân Nhãn ma nữ đã hoành hành trong khu vực này của chúng ta hơn hai mươi ngày, hôm nay rốt cục gặp xui xẻo! Bên trong một khu rừng rậm, không ít tuyển thủ tiềm phục khắp bốn phía xì xào bàn tán. Thông qua hai mươi ngày sưu tầm, đám tuyển thủ tham gia tuyển bạt cũng dần dần phát hiện được một quy tắc, tinh bài cũng không phải được giấu khắp trong Thiên Khuyết sơn mạch mà là bị cố ý đặt ở vài nơi, tạo thành từng khu vực cố định bên trong Thiên Khuyết sơn mạch. Những đám tuyển thủ kia đều là người hoạt động trong khu vực này, sau khi nghe được Lý Duy đồng minh cùng Khắc Lôi Nhã giao chiến, một ít tuyển thủ ở gần bên đều lén lút chạy qua, xa xa nhìn hai phương chiến đấu.