- Là Linh Hoang Các Phí Luân đại sư. - Người đứng phía trước hắn là ai? Khí thế thật đáng sợ, không ngờ là Nguyệt Huy thiên thần! - Ta biết rõ, người nọ chính là Linh Hoang Các tổng bộ Tu La đại nhân tại Man Hoang Phủ, là cao tầng của Linh Hoang Các, nghe nói một thân tu vi kiếm đạo thông thiên, là một trong mấy đại nhân vật thiên tài có hi vọng thành tựu Nhật Diệu thiên thần nhất của Linh Hoang Các. - Cái gì, là hắn? Linh Hoang Các vì sao lại phái ra nhân vật như vậy đến đây? Nếu như vậy chúng ta đi vào kiếm trủng Kiếm Thần còn có hi vọng gì? Trong lòng rất nhiều người đều giật mình, không khỏi lo lắng. Có cao thủ như vậy cùng đến, bảo vật bên trong kiếm trủng chỉ sợ rất khó rơi vào tay bọn họ. - Tu La đại nhân, chính là người này bữa trước đánh chết Linh Hoang Các La Thiên đại sư! Phí Luân nhìn thấy Kiệt Sâm lập tức kêu to lên. Lời nói của hắn cũng hấp dẫn ánh mắt mọi người, ngay lập tức có không ít cường giả biết rõ cuộc chiến tại Đại Hoang Thành lần trước đều nổi lên ý niệm hả hê trong lòng. - Đã xong, Cuồng Thần Ác Ma xem như đã xong, Linh Hoang Các phái ra Tu La đại nhân, người kia đâu còn cơ hội gì nữa. - Vốn với thực lực của Cuồng Thần Ác Ma muốn đạt được bảo bối trong kiếm trủng Kiếm Thần không phải là không có khả năng, nhưng hiện tại chỉ sợ muốn còn sống tiến vào kiếm trủng cũng khó! Trên mặt mọi người đều lộ vẻ hưng phấn, chờ mong, thậm chí còn mang theo thần sắc đáng tiếc. - Ah? Nam tử áo vàng quay đầu nhìn lại, trong ánh mắt tràn đầy lạnh lùng, đó là một cảm giác cao ngạo từ trong ra ngoài, kiêu hãnh bản thân sinh ra tài trí hơn người, bao quát dân chúng sinh linh. - Chính là ngươi giết chết Linh Hoang Các La Thiên? Vốn tội của ngươi không thể xá, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng ta nghe nói ngươi có một chút thực lực, ta cho ngươi một cơ hội, gia nhập Linh Hoang Các, trở thành nô bộc của ta, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết! Thanh âm lạnh lùng vang vọng lên. Kiệt Sâm đang khoanh chân ngồi, chậm rãi đứng dậy. - Quỳ xuống! Phí Luân đột nhiên quát: - Ngươi giết thành viên Linh Hoang Các chúng ta, vốn phải chết không thể nghi ngờ, hiện tại Tu La đại nhân tha cho ngươi một mạng, ngươi còn không mau tới quỳ xuống! - Đúng, Phí Luân đại sư nói không sai, vốn ngươi tội nghiệt ngập trời, chết chưa hết tội, nhưng Tu La đại nhân tấm lòng từ bi, nhìn ngươi cũng là một nhân vật nên không muốn đại khai sát giới, mau tới quỳ xuống thành thật giao ra hết thảy của ngươi, gia nhập Linh Hoang Các, trung thành tận tâm đi theo Tu La đại nhân, về sau có chỗ tốt cho ngươi! Một gã Tinh Diệu thiên thần khác cũng quát lạnh nói. - Quỳ xuống! Chín thượng vị linh thần đồng thanh hét to. Bọn hắn biết rõ Kiệt Sâm là thiên thần cường giả, thiên thần cao thủ đều có tôn nghiêm, ít nhất bọn hắn cũng chưa từng hướng người khác quỳ xuống bao giờ, hiện giờ nhìn thấy có thể tra tấn một cao thủ, vũ nhục tôn nghiêm của hắn, trong nội tâm thập phần hưng phấn cùng vặn vẹo. Trong chốc lát tất cả mọi người đều nhìn về phía Kiệt Sâm, trong lòng cũng vì hắn mà lo lắng. Nếu như gặp phải vũ nhục như vậy chính họ cũng không cách nào chịu được, thế nhưng hiện tại tình thế bức người, phải xem thanh niên tóc đen kia sẽ có hành động như thế nào. Trong lúc nhất thời toàn bộ mảnh đất trống phía trước kiếm trủng hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đều đang nhìn chăm chú hết thảy biến hóa trước mặt, nhìn xem thế cục cuối cùng sẽ phát triển như thế nào. - Ta vốn chỉ muốn yên lặng tìm kiếm thượng phẩm thần dược, không muốn tìm ai phiền toái, nhưng không nghĩ tới luôn có người khác muốn tìm tới ta, cần gì như vậy chứ. Trong miệng Kiệt Sâm lẩm bẩm nói ra một câu mà không ai nghe rõ, cất bước về phía trước. Oanh long! Một bước sải ra, thân thể của hắn chấn động, khí tức toàn thân như nước chảy, khí độ uy nghiêm quyết đoán giết chóc từ trên thân thể hắn xông ra, giống như thần vương cái thế, phong hoa tuyệt đại. Đây là khí tức vô thượng mà bao năm qua Kiệt Sâm từ trong những chiến trường Tư Đặc Ân đại lục giết chóc tung hoành mà đi tới, cũng là từ sau khi hắn thành tựu Dược Thần cùng đại đạo dung hợp tự nhiên tu dưỡng ra uy nghiêm. Trong chớp mắt cả người Kiệt Sâm giống như một khối tảng đá không có chút ánh sáng biến thành một thanh bảo kiếm kiếm khí xung thiên, nhộn nhạo ra khí thế cái thế không gì sánh kịp, giống như quân vương hàng lâm cửu thiên, tung hoành vô địch. - Khí tức thật đáng sợ, hắn thật sự chỉ là Tinh Diệu thiên thần sao? Toàn bộ Tinh Diệu thiên thần có mặt thần sắc đại biến, không tự chủ được thối lui ra sau hai bước, theo trên người Kiệt Sâm bọn hắn cảm nhận được một cỗ khí tức đáng sợ, cỗ khí tức này làm tận sâu trong nội tâm bọn hắn đều cảm thấy run rẩy. Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Kiệt Sâm chậm rãi đi về hướng nam tử áo vàng. - Xem ra ngươi không muốn tiếp nhận ý tốt của ta rồi. Nam tử áo vàng biến sắc, sau đó liền khôi phục vẻ bình tĩnh như trước, trong miệng nhàn nhạt lên tiếng, hai tròng mắt kim sắc đột nhiên tuôn ra một cỗ kiếm quang lăng lệ ác liệt. - Đã như vậy thì chết đi cho ta! Một cỗ kiếm khí từ sau lưng nam tử Tu La xuất hiện, đó là một thế giới kiếm, không ngừng sinh ra lại diệt, diệt rồi lại sinh, ở bên trong thế giới kia vô số kiếm quang tung hoành, kiếm ý lăng lệ ác liệt truyền ra, trên mặt đất màu đen cứng rắn chung quanh xuất hiện vô số vết rách chằng chịt như mạng nhện. Nam tử áo vàng cả người giống như lập tức biến thành một thanh thiên kiếm, cùng thiên đạo dung hợp, cùng Thiên Thần Giới dung hợp, bản thân vừa là thiên vừa là kiếm. Oanh long! Bỗng nhiên bầu trời biến thành một mảnh tối đen. Tất cả mọi người hoảng sợ phát giác chung quanh mình biến thành một mảnh mơ hồ, đều không thể trông thấy được gì, không thể nghĩ ra điều gì, chỉ còn lại một mảnh hư vô hắc ám. - Tiếp ta một chiêu, Diệt Trần Chi Kiếm, diệt hết thảy của ngươi, cướp đoạt ngũ giác của ngươi, cho ngươi vĩnh viễn đọa thế gian luân hồi, vĩnh sinh không gặp thái dương! Trong bóng tối vô biên vô hạn, thanh âm nam tử áo vàng lạnh lùng vang vọng. - Hưu… Như bình minh tiến đến, thiên địa xuất hiện ánh rạng đông đầu tiên, trong bóng tối một đạo kiếm quang tung hoành mà đến, tràn ngập tâm hồn mọi người, đó là Diệt Trần Chi Kiếm cướp đoạt toàn bộ hết thảy sở hữu của người khác, chặt đứt linh hồn người. Một kiếm lướt đi, hết thảy trong thiên địa không còn tồn tại, phảng phất như đạo kiếm quang kia chính là vĩnh hằng. Hoàn toàn xác thực, một chiêu đáng sợ như thế đủ đơn giản diệt sát cường giả cấp bậc Tinh Diệu thiên thần, cho dù là Nguyệt Huy thiên thần cũng chưa chắc có thể nhẹ nhõm tiếp được, đáng tiếc hắn phải đối mặt chính là Kiệt Sâm. Dùng kim chi pháp tắc nhập đạo, kết hợp lĩnh ngộ thiên địa quy tắc Dược Thần, Kiệt Sâm đối với việc lý giải kiếm đạo đã vượt lên độ cao trước nay chưa từng có. Trong đầu của hắn Ngũ Hành Linh Châu xoay tròn, trong nội tâm hiện lên một đạo linh quang. Đối mặt với chiêu Diệt Trần Chi Kiếm không thể ngăn cản, Kiệt Sâm thật nhẹ nhàng vươn ra tay phải của mình, dùng tay làm kiếm, phát ra một kích mạnh nhất đối với lĩnh ngộ kim hệ pháp tắc.