Lôi Âu Na nhíu mày lên tiếng nói: - Thự Quang Chi Thành chúng ta cũng không có dã tâm tranh hùng đại lục, cũng giống như Linh Dược sư tháp, cũng không có cách nghĩ thành lập đế quốc, cho nên, chỉ cần cho chúng ta một mảnh không gian đủ để phát triển là được rồi, các ngươi cứ giao địa bàn Tội Ác Chi Thành cho chúng ta đi, chúng ta cũng không có dị nghị gì cả, ta lo lắng chính là, Kiệt Sâm vẫn chưa đi ra từ Linh Thú Sơn Mạch, đối với trận chiến tranh này, hắn có ý kiến gì không? Lôi Âu Na sau khi nói xong, mọi người ở đây đều trầm mặc. Quả thật, cho dù lấy thực lực của bọn hắn, hoàn toàn có thể công chiếm, chia cắt mấy thế lực lớn này, nhưng Kiệt Sâm lại không ở đây lại khiến cho bọn hắn phải cân nhắc đôi chút. Nếu như Kiệt Sâm hai bàn tay trắng, chỉ là đệ tử của Linh Dược sư tháp thì còn dễ nói, Bỉ Tư Pháp Mẫu đến lúc đó trực tiếp truyền chủ vị cho Kiệt Sâm, phiền toái gì đều không có, nhưng hết lần này tới lần khác Kiệt Sâm ở Hỗn Loạn chi lĩnh lại có được một mảnh địa bàn không có, rất có khả năng thành lập đế quốc\, cái này mọi người không thể không cẩn thận cân nhắc rồi. Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều dời ánh mắt lên trên người Vi Ân. Trong mọi người ở đây, hắn có thể xem như là người phát ngôn của Kiệt Sâm ở Hỗn Loạn chi lĩnh rồi. - Cái này..... Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, trên mặt Vi Ân không khỏi lộ ra một nụ cười khổ: - Ta cũng không biết Kiệt Sâm đại nhân nghĩ thế nào nữa, chuyện của hắn, ta không dám tùy tiện quyết định. Hắn thật sự là không rõ tâm tư Kiệt Sâm, đi theo Kiệt Sâm lâu như vậy rồi, hắn là biết được Kiệt Sâm không có chút lòng tranh hùng nào cả, một lòng nghiên cứu Linh Dược học, chỉ vì tăng lên thực lực của mình, nhưng ở chỗ này hắn lại không thể nói như vậy được, cũng không cách nào thay Kiệt Sâm ra quyết định. - Ngoại trừ Kiệt Sâm ra, còn có một phiền toái, Khai La đế quốc kia thế chính là chỗ của Thiên Thần Cung Phi Ly Á Cung Chủ, tuy rằng Phi Ly Á Cung Chủ một lòng tiềm tu, chưa bao giờ tham dự bất luận sự vụ gì của Khai La đế quốc, nhưng nàng dù sao cũng là cường giả của Khai La đế quốc, nếu như sau khi Tư Đặc Lý Nhĩ Thánh chủ vẫn lạc, chúng ta nếu xâm lấn Khai La đế quốc, ai biết nàng có xuất thủ hay không chứ? Đây cũng là một vấn đề phiền toái. Lông mày mọi người ở đây đều nhíu lại, tuy rằng sau khi thủ lĩnh của tất cả thế lực lớn vẫn lạc, tất cả thế lực lớn không còn cường giả đinh tiểm nữa, nhưng muốn công chiếm một đế quốc lại không đơn giản như hủy diệt một thành trì, cân nhắc đến đấy sẽ có rất nhiều nhân tố khác. - Đã như vậy... Bỉ Tư Pháp Mẫu ngắm nhìn mọi người: - Không bằng chúng ta làm thế này... - Thời gian chiến lĩnh các thế lực lớn không thể kéo dài, chúng ta phải lập tức chuân bị chiến tranh khắp nơi, đồng thời xuất động cường giả, diệt sát đến tất cả cường giả Thánh cấp chống cự của đối phương, chỉ cần tiêu diệt lực lượng Thánh cấp thì mặc dù chiến tranh chưa bắt đầu nhưng kết quả đã định rồi. Bỉ Tư Pháp Mẫu lạnh lùng nói: - Đây là chiến tranh diệt quốc, nếu để chiến sĩ bình thường chậm rãi đánh, không ai biết sẽ chết bao nhiêu người, khiến cho bao nhiêu sanh linh đồ thán, lúc cần thiết, trực tiếp xúc động cường giả Thánh cấp để uy hiếp đối phương, tin tưởng tràng chiến tranh này sẽ rất nhanh rồi Sáu người Mạch Khắc Cách Lôi Địch, Lôi Âu Na, Ba Tỳ Ốc Tư, Á Lỗ Đế Ca, Vi Ân, Lam Nguyệt Cổ Sâm liếc nhau, đều gật đầu. Một hồi chiến tranh, chém giết cơ sở nhất, chính là dựa vào chiến sĩ cấp thấp, nhưng chân chính quyết định kết quả một hồi chiến tranh lại chính là đọ sức giữa cường giả tầng cao nhất, hôm nay cường giả mạnh nhất của tất cả thế lực lớn đều vẫn lạc, cửu giai trung cấp Thánh Linh sư, cũng chỉ còn lại rải rác mấy người, mặt đối với sự nghiền áp của bọn họ, kết quả chiến tranh đã có thể biết được. - Chỉ cần công chiếm tất cả thế lực lớn, kế hoạch phân phối cụ thể sẽ chờ sau khi Kiệt Sâm trở lại rồi quyết định. Bỉ Tư Pháp Mẫu nhìn về phía Mạch Khắc Cách Lôi Địch: - Chiến tranh lần này, Tái Luân đế quốc các ngươi phải vất vả một chút. Mạch Khắc Cách Lôi Địch gật gật đầu, hắn biết vất vả là có ý gì, trong mấy thế lực lớn cũng cũng chỉ có Tái Luân đế quốc là một đế quốc khổng lồ, có được đại lượng Chiến Sĩ, mà Linh Dược sư tháp và Thự Quang Chi Thành tuy rằng cường đại, nhưng dù sao cũng không có bao nhiêu quân đội cả. Trong phòng họp, Bỉ Tư Pháp Mẫu lại vấn an Vi Ân: - Hỗn Loạn chi lĩnh tốt nhất cũng phải tham dự vào trong chiến tranh ra, Tội Ác Chi Thành cách mấy thế lực lớn chúng ta tương đối xa xôi, ở đó giao cho Hỗn Loạn chi lĩnh các ngươi không có vấn đề gì chứ? Hỗn Loạn chi lĩnh sau khi chiếm lĩnh Nam Vực mười ba vương quốc đã cực kỳ gần Tội Ác Chi Thành, có thể trực tiếp xuất động. - Không có vấn đề gì. Vi Ân trực tiếp mở miệng, tuy rằng hắn đã có hai năm chưa trở về qua Hỗn Loạn chi lĩnh, nhưng hai năm trước, sự phát triển của Hỗn Loạn chi lĩnh cũng đã rất tốt rồi, hôm nay hai năm qua đi, hắn tin tưởng thực lực của Hỗn Loạn chi lĩnh đã càng thêm khổng lồ rồi, có hắn ở đó, đối phó với Tội Ác Chi Thành chỉ còn lại một tên phó thành chủ cửu giai trung cấp Thánh Linh sư, chắc có lẽ không có gì ngoài ý muốn cả. Vi Ân hiện giờ còn không biết, vị phó thành chủ kia giờ cũng đã chết trong tay cường giả Thiên Thần Giới rồi. Sau khi trao đổi đơn giản, song phương rất nhanh đã định ra kế hoạch chiến tranh, mọi người thương định vào một tháng sau, sẽ chính thức phát động chiến tranh trên toàn đại lục. Ân. Bỉ Tư Pháp Mẫu thoả mãn gật đầu: - Chư vị cũng biết, kỳ thật những quyền lực thế tục này đối với chúng ta mà nói đều là hư cả, chỉ có thực lực mới là trọng yếu nhất. Tất cả mọi người đều nở nụ cười. Quả thật, so sánh với thực lực, những thứ này quả thật không có gì cả, chỉ cần bọn hắn một ngày không thành thần, cho dù quyền lực có lớn hơn nữa, nhiều nhất bất quá chỉ có ngàn năm quang âm thôi, đến cuối cùng, vẫn sẽ hóa thành một bát đất vàng. Bất quá, thành thần cũng thật sự quá mức khó khăn, từ thời Thượng Cổ đã qua vạn năm, trên đại lục vẫn chưa xuất hiện qua một cường giả Thần cấp nào cả, đối với thành thần, cho dù Bỉ Tư Pháp Mẫu có được Sinh Mệnh Hệ pháp tắc thần liệm, vô cùng có khả năng trong vòng một hai năm trở thành bán thần cũng hoàn toàn không có một điểm nắm chắc. May mà tất cả thế lực lớn đều có nhân vật thiên tài như Tạp Tư Ốc Nhĩ, Mạc Ni Tạp, dưới sự trợ giúp của Kiệt Sâm và kỳ ngộ của mình đã thành trường lên, bọn hắn cũng không cần lo lắng thế lực của mình sau khi mình vẫn lạc sẽ gặp phải nguy cơ quá lớn. Sau khi định ra kế hoạch chiến tranh đại lục, mấy ngày kế tiếp, Mạch Khắc Cách Lôi Địch bọn hắn đều không vội vã ly khai, mà thương định với nhau một ít chi tiết về chiến tranh, ví dụ như các thế lực tiến công đế quốc nào trước, liên hệ với nhau thế nào, gặp phải nguy hiểm cứu viện ra sao, sau đó bọn người Mạch Khắc Cách Lôi Địch mới cáo biệt Bỉ Tư Pháp Mẫu, rời khỏi Linh Dược sư tháp.