- Không tốt!
Cảm nhận được ánh mắt Đan Ni Nhĩ Tư như sói nhìn mối, trong nội tâm tất cả mọi người ở đây đều máy động, Đan Ni Nhĩ Tư này không phải là...
- Ha ha, Kiệt Sâm, ta thừa nhận thực lực của ngươi vượt ngoài dự liệu của ta, đã như vầy, ta trước tiên giết hai người thủ hạ của ngươi đã!
Đan Ni Nhĩ Tư cười lớn ra tiếng, thân hình mạnh mẽ nhoáng một cái, vừa sải bước ra liền hung ác chụp về phía hai người Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức.
- Cái gì?
- Quá hèn hạ!
- Đan Ni Nhĩ Tư này chính là cửu giai cao cấp Thánh Linh sư ah, vậy mà dùng thủ đoạn như vậy.
Nhìn thấy thủ đoạn của Đan Ni Nhĩ Tư, rất nhiều cường giả ở đây đều ngạc nhiên, trong nội tâm không khỏi tức giận mắng lên tiếng.
Đan Ni Nhĩ Tư nhất thời không bắt được Kiệt Sâm, lại ra tay với hai người Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức, nếu như thành công bắt được hai người bọn họ, có thể dựa vào đó để Kiệt Sâm, nếu là Kiệt Sâm ra tay ngăn trở, giải cứu, cũng nhất định sẽ bó tay bó chân, một khi bị Đan Ni Nhĩ Tư nắm lấy cơ hội, Kiệt Sâm bản thân cũng sẽ lâm vào nguy hiểm vạn kiếp bất phục.
Trong lúc nhất thời, nội tâm tất cả cường giả hướng về Kiệt Sâm đều không khỏi trầm xuống, bọn hắn vì Kiệt Sâm mà cảm thấy vô cùng lo lắng.
- Đan Ni Nhĩ Tư này thật sự là hèn hạ.
Bên dưới, Mẫu Nạp Đức không khỏi phẫn nộ.
- Kiệt Sâm đại nhân, ngươi không cần lo cho chúng ta, thừa dịp cơ hội, giết Đan Ni Nhĩ Tư kia đi.
Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức đồng thời vội vàng thối lui, mở miệng hét lớn.
Bọn hắn biết rõ, ở tại chỗ này, chỉ khiến Kiệt Sâm thêm phiền mà thôi, chỉ có rời đi mới có thể để cho Kiệt Sâm không còn cố kỵ.
- Ha ha, muốn đi, đi được sao? !
Đan Ni Nhĩ Tư nhe răng cười, bàn tay lớn như thiểm điện đập rơi.
- Hô!
Đúng lúc này, bảo tháp hiện ra lam sắc quang mang lập tức đi tới trước mặt hai người Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức, thay bọn hắn chặn công kích của Đan Ni Nhĩ Tư.
- Ah, ngăn trở ta? Tiểu tử, ngươi một mình cũng không phải đối thủ của ta, còn muốn cứu hai người bọn họ? Quả thực là muốn chết!
Đan Ni Nhĩ Tư cườ lạnhi ra tiếng, cửu giai cao cấp linh lực trong thể nội hung ác phóng thích ra, liên tục thi triển với hai người Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức.
Xa xa, nhìn thấy một màn này, Ba Tỳ Ốc Tư Thái Thượng tông chủ của Lăng Thiên tông vốn đứng yên đột nhiên nhoáng một cái, tựa hồ muốn động thủ, nhưng mà không đợi hắn ra tay đã mạnh mẽ dừng lại, trong ánh mắt mang theo khiếp sợ nhìn về phía Kiệt Sâm.
Chỉ thấy, đối mặt với công kích đáng sợ của Đan Ni Nhĩ Tư, trên người Kiệt Sâm bỗng dưng lập loè ra một cổ gợn sóng đặc biệt, truyền lại nhập vào trong Chiến Thần tháp.
- Khắc Lôi Nhã, Mẫu Nạp Đức, không nên phản kháng, Chiến Thần không gian, hấp cho ta!
Dưới sự khống chế của Kiệt Sâm, Chiến Thần tháp kia đột nhiên đón gió mà trướng, lập tức biến thành mấy trượng, đáy tháp vốn đóng chặt đột nhiên xuất hiện một cái không gian lỗ thủng, một đạo hào quang màu xanh da trời từ đáy tháp trực tiếp xoát ra, chiếu lên trên người Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức.
Vèo! Vèo!
Dưới sự chiêu rói của lam sắc quang mang, Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức đồng thời thu nhỏ lại, hóa thành hai hạt giới tử, nhanh chóng tiến nhập vào trong Chiến Thần tháp, mà Chiến Thần tháp kia sau khi hấp thu Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức cũng là nhanh chóng nhỏ đi, hóa thành một điểm tinh điểm màu xanh da trời, tiến nhập vào mi tâm Kiệt Sâm.
Một màn quỷ dị này, khiến tất cả mọi người trong tràng ngây người.
Trước kia Đan Ni Nhĩ Tư liên tục ra tay khiến tất cả mọi người đều thay Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã bọn hắn lo lắng, nhưng trong chớp mắt, không biết Kiệt Sâm thi triển cái gì, Chiến Thần tháp kia vậy mà lại đồng thời hấp thu hai người Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức, hơn nữa bản thân Chiến Thần tháp cũng tiến nhập vào trong cơ thể Kiệt Sâm, một màn quỷ dị này khiến tất cả mọi người đều sợ ngây người.
- Không gian thần khí? !
Còn hai người Đan Ni Nhĩ Tư và Ba Tỳ Ốc Tư thì con mắt càng thoáng cái trợn trọn, trong miệng phát ra thanh âm khiếp sợ.
Cái gọi là không gian thần khí, chính là Linh Khí có thuộc tính không gian. Bình thường mà nói, không gian giới chỉ cũng là một trong số đó, nhưng bất đồng chính là trong không gian giới chỉ chỉ có thể chứa tử vật, mà không thể chứa sinh vật còn sống, ngay cả linh thú cũng không được, bởi vậy, không gian giới chỉ là loại thấp nhất trong các loại Linh Khí không gian.
Mà không gian thần khí đẳng cấp cao nhất là một loại như cung điện phòng ngự vậy, bảo hộ mọi người vào trong đó, mặc cho địch nhân đập nện như thế nào cũng bình yên vô sự, chỉ có điều thần vật như vậy Đan Ni Nhĩ Tư bọn hắn cũng chỉ nghe nói qua trong truyền thuyết, trong hiện thực căn bản chưa được nhìn thấy
Nhưng hôm nay thuộc tính đặc thù mà Chiến Thần tháp biểu hiện ra lại khiến trong lòng hai người Đan Ni Nhĩ Tư và Ba Tỳ Ốc Tư tràn đầy khiếp sợ, hấp thu người vào trong bảo vệ, cái này rõ ràng chỉ có không gian thần khí trong truyền thuyết mới được có thể làm được.
Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức bị Chiến Thần tháp hấp thu, Đan Ni Nhĩ Tư muốn đánh chết hai người này, chỉ có đánh nát Chiến Thần tháp hoặc là dùng lực lượng cường đại đến mức khiến Chiến Thần tháp không cách nào triệt để phòng ngự, truyền lực lượng vào trong đó thì mới được.
Nhưng hôm nay, bản thân Chiến Thần tháp cũng đã bị Kiệt Sâm hấp vào trong cơ thể, có thể nói, Đan Ni Nhĩ Tư hiện giờ muốn đó để uy hiếp Kiệt Sâm, căn bản không có biện pháp, thậm chí nếu hắn muốn đạt được Chiến Thần tháp, nhất định phải đánh chết Kiệt Sâm mới được.
- Không gian thần khí, không gian thần khí trong truyền thuyết ah, quả nhiên không hổ là bảo vật còn sót lại của người mạnh nhất Thiên Hải đại lục.
Nhìn thấy một màn quỷ dị này, Đan Ni Nhĩ Tư vốn sững sờ, sau đó lại khiếp sợ, cuối cùng, trên mặt lại toát ra thần sắc cuồng hỉ.
Sự cường đại của Chiến Thần tháp càng ngày càng vượt quá tưởng tượng của hắn, khiến trong lòng của hắn tràn đầy kích động.
- Vốn Đại Nhật Bá Thánh Công của ta đã tu luyện đến đại thành, khiến cho ta đã có được vốn liếng để khiếu ngạo đại lục, trở thành cường giả đỉnh tiêm trong cửu giai cao cấp Thánh Linh sư, nếu như có thêm Chiến Thần tháp này nữa, vào Ngày Thần Đản một năm sau, ta liền có thể hoàn toàn dựa vào Chiến Thần tháp này để đạt được chỗ tốt khó có thể tưởng tượng được, đến lúc đó, thành tựu cửu giai đỉnh phong Thánh Linh sư, thậm chí là thập giai Linh Thần, cũng không phải là chuyện viễn vông.
Đan Ni Nhĩ Tư trong nội tâm càng nghĩ càng nóng bóng, ánh mắt của hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào Kiệt Sâm, hận không thể ăn Kiệt Sâm một miếng.
- Tiểu tử, ngươi cho rằng giấu bọn họ trong Chiến Thần t tháp, ta sẽ không làm gì được ngươi sao? Hôm nay không có Chiến Thần tháp, xem ngươi làm sao có thể ngăn trở công kích của ta.
Đan Ni Nhĩ Tư lạnh lùng lên tiếng, linh lực vô cùng trên người thủy triều ập đến, kim hệ linh lực chí dương chí cương tung hoành, đánh ra một quyền về phía Kiệt Sâm.
- Đại Nhật Bá Thánh Công -- Thần Quyền Vô Địch!
Ầm ầm!
Một cổ quyền khí ngập trời từ trong tay Đan Ni Nhĩ Tư phóng lên trời, quyền kình màu vàng hóa thành một cổ nguyên tố hồng lưu, trực tiếp ập tới Kiệt Sâm.
Ba! Ba! Ba! ...
Nguyên tố hồng lưu ẩn chứa kim hệ linh lực đáng sợ, hư không phá thành mảnh nhỏ, không gian cuồng bạo tứ tán nổ bắn ra, phụt lên từng đạo năng lượng hủy diệt.
- Mở cho ta!
Kiệt Sâm lại hồn nhiên không sợ, mặc hắc ngọc áo giáp, Ngũ Hành linh lực trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, dưới sự trấn áp của Chiến Thần tháp ở mi tâm, trực tiếp bổ ra một kiếm.
Sương mù màu đen, kiếm khí tăng vọt, hình thành một thanh Cự Kiếm màu đen, đụng vào một chỗ với nguyên tố hồng lưu màu vàng kia.
- Phanh!
Tiếng nổ vang như Lôi Đình, một cổ lực lượng kinh khủng lấy chỗ cả hai va chạm làm trung tâm lan ra, hư không tầng tầng bạo toái, trên không trung hình thành một lổ thủng không gian hình tròn cực lớn, đây là một lỗ thủng không gian cực lớn đường kính hơn mười trượng, khí tức không gian kinh người lan ra, rồi sau đó nhanh chóng lắp đầy, khiến chúng cường giả sớm đã tránh lui đến xa xa đang xem cuộc chiến đều cảm thấy tim đập nhanh, thân thể không tự chủ được run rẩy.
Hai cổ lực lượng đáng sợ lan ra, trong hư không, thân hình hai người Kiệt Sâm và Đan Ni Nhĩ Tư đồng thời nhanh lùi lại, bất quá Đan Ni Nhĩ Tư chỉ rút lui mấy mét là ngừng, mà Kiệt Sâm, có thể nói là bị quẳng đi, sắc mặt một hồi đỏ, một hồi trắc, hắc ngọc áo giáp trên người rạn nứt, khóe miệng càng chảy xuống một tia máu tươi.
- Ha ha, chết đi cho ta!
Đan Ni Nhĩ Tư dữ tợn cười to, hung hăng phóng tới Kiệt Sâm, căn bản không để cho Kiệt Sâm có nửa điểm thở dốc, lại lần nữa đánh một quyền về phía Kiệt Sâm.
Đúng lúc này Hô!... Một đạo phong nhận dài đến hơn mười trượng đột ngột xuất hiện, phong nhận màu xanh run rẩy, cắt toái hư không, đi thẳng tới trước mặt Đan Ni Nhĩ Tư.
Đan Ni Nhĩ Tư biến sắc, ra sức một quyền đánh nát nó, thân hình chợt lui ra, ánh mắt lăng liệt nhìn về Ba Tỳ Ốc Tư phía cách đó không xa, gầm lên lên:
- Lăng Thiên lão quỷ, ngươi làm cái gì vậy?
- Làm gì?
Ba Tỳ Ốc Tư trước kia thủy chung lẳng lặng đứng thẳng trong hư không, giờ phút này lại lập tức bay vút mà đến, sắc mặt tràn đầy tham lam nhìn phía Kiệt Sâm:
- Chiến Thần tháp, không gian thần khí, như bảo vậy này, Ba Tỳ Ốc Tư ta tự nhiên không thể bỏ qua rồi.
Ba Tỳ Ốc Tư này sau khi Chiến Thần tháp biểu hiện ra không gian chi lực kinh người cũng không thể kìm được xuất thủ.
Chỉ một thoáng, hai đại cường giả đỉnh tiêm của Thiên Hải đại lục đồng thời ra tay với Kiệt Sâm, rất nhiều cường giả ở xa xa trong nội tâm đều thay hắn cảm thấy lo lắng.
Mà trong nội tâm Kiệt Sâm cũng hung hăng trầm xuống, chỉ đối chiến với Đan Ni Nhĩ Tư hắn còn có thể ứng phó, nếu lại thêm Ba Tỳ Ốc Tư, cái kia...
- Hừ, Ba Tỳ Ốc Tư, hãy bớt sàm ngôn đi, Chiến Thần tháp này là của ta, nếu không, ta ngay cả ngươi cũng giết.
Đan Ni Nhĩ Tư phẫn nộ quát lạnh, rồi sau đó như thiểm điện xông về Kiệt Sâm, lại lần nữa chiến đấu với Kiệt Sâm.
- Ngay cả ta cũng giết? Nói khoác không biết ngượng, chúng xem xem, Chiến Thần tháp này cuối cùng thuộc về ai.
Ba Tỳ Ốc Tư cười lạnh, thân hình hóa thành một cổ gió màu xanh, cũng đã gia nhập chiến trường.
XÍU... UU!!
Xùy~~!
Oanh!
Trong hư không, ba người Kiệt Sâm, Đan Ni Nhĩ Tư, Ba Tỳ Ốc Tư đồng thời ra tay, hung hăng chiến đấu cùng một chỗ.
Ầm ầm!
Giờ khắc này, hư không đều bị đánh phát nổ, cái gì cũng không còn, trên toàn bộ chiến trường chỉ còn lại một mảnh Hỗn Độn, cái gì cũng không thấy rõ, chỉ có linh lực khí tức tản ra cực đại uy áp lan ra, hủy thiên diệt địa.
Thiên địa không ngừng sụp đổ, Viễn Cổ sâm lâm bên dưới cũng nổ tung lên từng mảnh, mặt đất trực tiếp trầm xuống, lộ ra nguyên một đám hố sâu cực lớn, ngẫu nhiên có một đạo linh lực đáng sợ từ trong chiến đấu nổ bắn ra, những nơi đi qua, hết thảy đều hủy diệt, đại địa rạn nứt, hư không sụp đổ, không có gì có thể ngăn cản công kích của ba người được.
- Chết đi cho ta!
- Ba Tỳ Ốc Tư, ngươi cút ngay!
- Đan Ni Nhĩ Tư, Chiến Thần tháp của ta!
Tiếng gầm của hai người Đan Ni Nhĩ Tư và Ba Tỳ Ốc Tư không ngừng truyên ra, sau mỗi một lần gào thét chính là tiếng oanh minh đinh tai nhức óc truyền lại.
Linh lực khí tức đáng sợ kia như tận thế tiến đến, khai thiên tích địa, khiến chúng cường giả còn lại đều không biết trốn vào đâu, thậm chí ngay cả Ngải Tát Khắc cốc chủ và Mại Khả Sâm tông chủ bọn hắn cũng vậy, căn bản không dám dừng lại trong khu vực hai người chiến đấu, nếu không một khi bị vô tình đánh trúng, sẽ thân vẫn đạo tiêu mất.
- Thật là đáng sợ, thật là thật đáng sợ, đây là sự cường đại của cửu giai cao cấp Thánh Linh sư sao?
- Công kích khủng bố như thế, ta ngăn không được, căn bản ngăn không được.
Trong hư không xa xa, tất cả cường giả đều mặt tái nhớt, mặt lộ ra kinh hãi, mà một ít cửu giai trung cấp Thánh Linh sư của các thế lực khác cũng cảm thấy vô cùng kinh hãi. Trước khi Đan Ni Nhĩ Tư bọn hắn không xuất hiện, bọn hắn cho rằng thực lực của mình ở Thiên Hải đại lục đã đủ để coi là quan khán đại lục, chỉ cần không bị vài tên cửu giai trung cấp Thánh Linh sư của thế lực đỉnh tiêm như Thần Diệt Cốc hoặc Lăng Thiên tông vây khốn, thiên hạ to lớn, mặc cho bọn hắn rong ruổi, nhưng hôm nay sau khi nhìn thấy chiến đấu giữa Đan Ni Nhĩ Tư và Kiệt Sâm, bọn hắn lúc này mới phát giác nguyên lai mình trước kia, căn bản chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi.
Chấn chính chém giết, ở trước mặt cửu giai cao cấp Thánh Linh sư như Đan Ni Nhĩ Tư bọn hắn căn bản không ngăn được mấy chiêu là đã bị đánh chết.
Phanh!
Sau khi trải qua chiến đấu thời gian dài ba người lại lần nữa hung hăng tách ra, trong tầm mắt của tất cả cường giả, trên người Kiệt Sâm tràn đầy máu tươi, hắc ngọc áo giáp vỡ vụn, trường bào cũng bị nghiền nát, nhưng Đan Ni Nhĩ Tư và Ba Tỳ Ốc Tư cũng không sống khá giả, cũng vết thương chồng chất, máu tươi đầm đìa.
- Đáng giận ah!
Thời gian dài như vậy cũng không bắt được đối phương, trong nội tâm Đan Ni Nhĩ Tư lập tức có chút nóng nảy.
- Đều là do Ba Tỳ Ốc Tư, bất quá bây giờ không phải là lúc so đo với hắn, đánh chết Kiệt Sâm, đoạt được Chiến Thần tháp mới là việc mấu chốt.
Trong nội tâm Đan Ni Nhĩ Tư hung hăng lên tiếng, trong mắt hiện lên một tia ngoan lệ.
- Oanh!
Kim hệ linh lực vô tận từ trong cơ thể Đan Ni Nhĩ Tư điên cuồng tuôn ra, giờ khắc này, Đan Ni Nhĩ Tư giống như đã giải khai một cấm chế nào đó, lực lượng trong cơ thể không ngừng kéo lên, một tia máu tươi từ trong thân thể của hắn bắn ra, bôi lên trên người, rồi sau đó lập tức bốc hơi, tạo thành một tầng bí văn màu vàng, kim quang chói mắt trên người Đan Ni Nhĩ Tư lập tức biến thành một đầu Hồng Hoang Cự Thú, khí tức kinh khủng kia khiến tất cả mọi người đều sợ hãi.