Ngay khi đội trưởng thành vệ quân còn đang giáo huấn thủ hạ, bảy thân ảnh đã cùng nhau đi vào tòa thành trì, đến một tửu quán náo nhiệt nhất. Bảy người kia chính là đoàn người Kiệt Sâm. Nếu ở tình huống bình thường, những tuyệt mỹ nữ tử như Lam Nguyệt Cổ Sâm cùng Mạc Ni Tạp nhất định sẽ khiến cho mọi người chung quanh chú ý, nhưng sau khi tấn cấp thánh linh sư cửu giai, mọi người muốn thay đổi khí chất của mình làm người khác không chú ý tới là chuyện vô cùng đơn giản. Thánh linh sư cửu giai nếu muốn làm nổi bật hoàn toàn có thể làm người bình thường cảm giác được họ là duy nhất trong thiên địa, nếu như muốn che giấu cho dù ánh mắt người khác lợi hại thế nào cũng sẽ không hề cảm giác có chút ấn tượng, chỉ cảm thấy họ là những người bình thường. - Quả nhiên chúng ta không đoán sai, hiện tại toàn bộ thế lực cùng thành viên Linh Dược Sư Tháp trong khu vực này đều đã ẩn tàng, như vậy thật có chút phiền toái! Tại một bàn sát góc tường trong tửu quán, Tạp Tắc Nỗ Tư nhíu mày lên tiếng. Trải qua một lúc tìm hiểu, mọi người đã hiểu được chuyện xảy ra trong khu vực do song tháp quản lý. Sau khi Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ bị Ngải Kim Sâm bọn hắn phục kích đánh lén bị trọng thương, Bỉ Tư Pháp Mỗ đã ban bố xuống mệnh lệnh khẩn cấp, dùng hành động lôi đình sét đánh thu liễm toàn bộ thành viên Linh Dược Sư Tháp trong khu vực lãnh thổ của nơi này cùng Khai La đế quốc và Thần Phong đế quốc. Hiện tại toàn bộ khu vực thuộc song tháp chỉ có thành viên Linh Sư Tháp, mà thành viên Linh Dược Sư Tháp toàn bộ lui lại che giấu, cho dù là nhân viên công tác của Linh Dược Sư Tháp tại Linh Đấu Thành cũng đều đã lui về, nói cách khác, hiện tại khu vực quản lý của song tháp tại trung bộ đại lục chỉ còn lại người của Linh Sư Tháp. - Hiện tại không phải không có cách nào, chỉ có điều phải hao phí một chút công phu mà thôi. Trong mắt Lam Nguyệt Cổ Sâm hiện lên tinh mang, cất tiếng nói. Dù sao bọn họ cũng là thành viên hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp, đối với những hành động bố trí âm thầm của Linh Dược Sư Tháp trong những tình huống khẩn cấp đều có chút hiểu biết, tỷ như trong tòa thành trì này tuyệt đối vẫn còn thành viên Linh Dược Sư Tháp lưu lại, chỉ là bọn họ cố ý ẩn tàng hành tung, muốn tìm kiếm họ không có vấn đề nhưng cần hao phí chút thời gian. - Được, hiện tại chỉ đành như vậy. Kiệt Sâm gật đầu. - Này, các ngươi có nghe nói qua không, tên Lôi Nặc kia thật sự là đáng thương a, nhi tử chết rồi, gia tộc cũng không còn, hiện tại không bao lâu nữa hắn cũng phải chết thôi. Trong tửu quán ồn ào một đại hán ngồi cách bàn của nhóm người Kiệt Sâm không xa đột nhiên lên tiếng nói. - Ân? Nghe được tên của Lôi Nặc, hai người Kiệt Sâm cùng Vi Ân không khỏi nhướng mày liếc nhau, đưa ánh mắt nhìn qua bên kia. - Ha ha, lão Đao, ngươi nói tên gia hỏa của Áo Lan Đa vương quốc sao, đắc tội Linh Sư Tháp Lợi Phùng Tư đại nhân chúng ta thì còn trách ai? Muốn trách thì trách nhi tử Kiệt Sâm của hắn không nên gia nhập Linh Dược Sư Tháp. - Hừ, ta nghe nói chuyện này không liên quan gì với việc Kiệt Sâm gia nhập Linh Dược Sư Tháp sau cuộc chiến tinh anh ngày trước, các ngươi không nghe nói sao, Linh Sư Tháp Lạp Đạt Mạn Địch Tư đại nhân cùng Lợi Phùng Tư đại nhân từ Áo Lan Đa vương quốc bắt Lôi Nặc về Thần Phong đế quốc làm như vậy là muốn dẫn dụ Khai La đế quốc Băng Đế Vi Ân đi ra thôi! - Ha ha, chư vị, chuyện này ta biết rõ. Một đại hán uống đến say khướt kêu lên: - Khai La đế quốc Băng Đế Vi Ân từ gần hai mươi năm trước đánh chết Đức Khắc Lôi gia tộc tộc trưởng Hắc Cách, Hắc Cách tộc trưởng là đệ tử hạch tâm của Linh Sư Tháp, đệ tử của Lạp Đạt Mạn Địch Tư nhị trưởng lão, nhưng sau đó hắn chạy thoát, mà trước đó không lâu hắn xuất hiện tại Áo Lan Đa vương quốc còn ở chung với Thác Đức gia tộc Lôi Nặc cùng Kiệt Sâm, sau đó Đức Khắc Lôi gia tộc Lâm Đăng tộc trưởng đến đòi công đạo, lại bị Lôi Nặc đánh chết tại chư quốc tây bắc. Hiện tại Lợi Phùng Tư đại nhân là muốn báo thù cho phụ thân của mình thôi! Hán tử say uống một ngụm rượu lớn, nói tiếp: - Ta nghe nói bây giờ Lôi Nặc đang bị Đức Khắc Lôi gia tộc giam giữ, Lợi Phùng Tư đại nhân đã truyền ra lời nói, lưu tính mạng Lôi Nặc một tháng, nếu Vi Ân còn chưa đến sẽ đánh chết Lôi Nặc ngay trước mặt rất nhiều gia tộc của Thần Phong đế quốc, bày tỏ uy phong của Đức Khắc Lôi gia tộc đâu… - Ta nói Lôi Nặc ah, đúng là vương bát đản, ai bảo hắn xen lẫn cùng Vi Ân một chỗ, nhi tử còn gia nhập Linh Dược Sư Tháp, hiện tại rơi vào kết cục này, nhi tử bị Linh Sư Tháp đánh chết, bản thân cũng bồi cả tính mạng, về phần Vi Ân kia phỏng chừng đã trở thành kẻ nhát gan, không chịu xuất hiện rồi. Nếu không hắn liều chết cũng phải đem Lôi Nặc cứu ra đi, đó mới là đại trượng phu, Vi Ân kia chỉ là rùa đen rút đầu, ha ha… - Người ta tốt xấu có danh xưng Băng Đế tại Khai La đế quốc, chỉ bằng ngươi? Người bên cạnh không khỏi cười lạnh. - Như thế nào, ngươi không phục? Hán tử say đứng bật dậy, bình rượu nặng nề rơi xuống mặt đất vỡ tan nát bấy, một đạo linh lực hùng hậu phóng thích, trợn mắt trừng người kia: - Băng Đế? Ta nhổ vào, Vi Ân kia là cái rắm gì, hắn muốn đi ra thì hiện tại xuất hiện trước mặt lão tử, lão tử một cước đạp chết hắn, cho hắn hưởng mùi nước tiểu, cho Băng Đế biến thành nước tiểu đế… Hán tử say thở hổn hển lên tiếng, lảo đảo đi ra khỏi tửu quán, người bị hắn mắng cũng không nói thêm lời nào, tuy hán tử say hung hăng càn quấy nhưng hắn là tôn linh sư cao cấp, ở trong tòa thành này xem như cũng là một phương bá chủ, người khác không dám đơn giản đắc tội. Ngay bàn rượu sát góc tường hoàn toàn yên tĩnh, mọi người đưa mắt nhìn qua Kiệt Sâm cùng Vi Ân, cho dù Tạp Tư Ốc Nhĩ không biết về Lôi Nặc nhưng nghe được tên của Kiệt Sâm cùng Vi Ân đều hiểu rõ hết thảy. - Chúng ta đi! Sắc mặt Kiệt Sâm âm trầm lạnh băng lên tiếng. Giờ phút này trong một hẻm nhỏ bên ngoài tửu quán, hán tử say kia đang vịn góc tường đi tiểu. Đột nhiên hắn chợt cảm nhận được một luồng khí cơ lạnh băng khóa chặt lấy hắn, khí cơ vô cùng mãnh liệt làm hai chân hắn thoáng chốc như nhũn ra. - Ai? Trong nỗi sợ hãi, hán tử say lập tức tỉnh rượu hơn một nửa, hoảng sợ lên tiếng, chợt nhìn thấy một thanh niên tóc dài màu đen đang lạnh lùng nhìn hắn chăm chú, bên cạnh còn có vài người đang đứng. - Nói đi, ngươi vừa nhắc tới Lôi Nặc cùng Lợi Phùng Tư, rốt cục là chuyện gì xảy ra? Thanh niên tóc đen lạnh lùng cất tiếng, uy áp khủng bố gắt gao bao phủ đại hán làm toàn thân hắn run rẩy, thiếu chút nữa đặt mông ngồi bệch dưới đất. Trong đôi mắt nhìn chằm chằm của Kiệt Sâm, đại hán nuốt ngụm nước bọt toàn thân căng cứng, mồ hôi lạnh tuôn đầy trán, run rẩy nói: - Sự tình là như thế này… - Lạp Đạt Mạn Địch Tư, Lợi Phùng Tư… Nghe xong đại hán kể lại, trong mắt Kiệt Sâm bộc phát phẫn nộ cơ hồ phun lửa, hai tay siết chặt cắn răng rít lên.