Đinh Hạo không thèm nhìn thanh niên tóc đen ngắn quăn. Chớp mắt Thiên Xu đại gia xấu xa đã cưỡi trên lưng Bạch Hổ cái mình vằn sọc, cười to rời đi. Hai chân Đinh Hạo mạnh giẫm, bùm một tiếng gió lố lấy chân hắn làm trung tâm tràn ra hất bay thanh niên tóc đen ngắn quăn. Mặt đất cứng rắn bị đạp một cái hố sâu đầy khe nứt. Đinh Hạo thì như đạn pháo bắn lên cao, như tia chớp đen biến mất ở phía xa. Thanh niên tóc đen ngắn quăn ăn bồ hon, tức giận quát: - Ngươi dám chạy? Thanh niên tóc đen ngắn quăn muốn đuổi theo. Lão nhân tóc trắng đầu sắp đứt lìa bỗng mở mắt ra, lạnh lùng quát với thanh niên tóc đen ngắn quăn: - Càn rỡ, thứ không biết sống chết, mau trở về! Thiếu nữ Mộc Lan Tâm xinh đẹp mừng rỡ: - Quý gia gia đã khỏe? Miệng vết thương dính khói đen trên cổ lão nhân tóc trắng đầu sắp đứt lìa đã biến mất, không có lực lượng kỳ dị ngăn cản, với thực lực như lão chữa lành vết thương đó chỉ là vấn đề thời gian. Thanh niên tóc đen ngắn quăn im thin thít: - Sư phụ, tiểu tử kia . . . Lão nhân tóc trắng đầu sắp đứt lìa hừ lạnh, không thèm nhìn thanh niên tóc đen ngắn quăn. Lão nhân tóc trắng đầu sắp đứt lìa quay đầu nhìn hướng Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia xấu xa biến mất, vận khí quát to: - Đa tạ ơn cứu mạng của hai vị, tại hạ là Mộc Quý trưởng lão Nam hoang Mộc phủ, xin hai vị cao nhân hãy để lại tên tuổi, sau này Mộc phủ sẽ trả ơn hôm nay. Thanh âm vang vọng phạm vi vài dặm đều nghe thấy, văng vẳng không dứt. Nhưng không có tiếng đáp lại. Lão nhân tóc trắng đầu sắp đứt lìa thở dài, biết đối phương không muốn lộ thân phận nhận báo ơn. Lão nhân tóc trắng đầu sắp đứt lìa móc một viên đan dược ra khỏi ngực, nuốt vào, vận chuyển lực lượng trong cơ thể bắt đầu chữa thương. Sau khi khói đen bị xua tan, vết thương đầu đứt lìa rất đơn giản với lão nhân tóc trắng đầu sắp đứt lìa. Khoảng một chén trả sau, toàn thân lão nhân tóc bạc toát ra khói âm u như lồng hấp. Thịt non đỏ như máu mấp máy kết nối miệng vết thương trên cổ lão nhân tóc trắng đầu sắp đứt lìa, chỗ đầu đứt khép lại. Lão nhân tóc bạc thở phào một hơi, chậm rãi đứng dậy. Ánh mắt lão nhân tóc bạc lướt qua mấy người bên cạnh, trầm ngâm nói: - Lực lượng u minh thi hồn vạn năm thật bá đạo, lửa chí dương thật cao minh. Lần này đã đi dạo một vòng trước cửa địa ngục, nếu không phải Lan Tâm huệ tâm lan chất kịp lúc cầu cứu thần tướng giáp đen thì mạng già của ta đã chôn vùi tại đây. Đôi song sinh Mộc Lan Tâm và muội muội Mộc Quyết Tâm mừng rỡ vô cùng: - Quý gia gia đã khỏe? Cảm tạ trời đất, thật tốt quá! - Chúc mừng sư phụ bình yên vô sự, đệ tử ta đây rất vui vẻ. Thanh niên tóc đen ngắn quăn thanh niên Mộc An không bị thương mừng muốn khóc, cung kính qufy trước mặt lão nhân tóc bạc. Lão nhân tóc bạc hừ lạnh một tiếng: - Hừ! Lão nhân tóc bạc tiếp tục bảo: - Nghiệt đồ, lúc trước trong lao tù ánh sáng màu đen nếu không phải ngươi tham sống sợ chết, vào phút mâu chốt thụt lùi đẩy Ninh nhi vào chỗ nguy hiểm thì sao hắn bị thương nặng như vậy? Sao vi sự bị thi hồn vạn năm thành công đánh lén? Nóng nảy không bình tĩnh, thành sự không đủ bại sự có thừa. Người vừa rồi ngay cả vi sư đều e ngại sao ngươi dám hô to gọi nhỏ? Đúng là tự tìm đường chết! Hừ, sao mộc Quý ta lại nhận cái thứ không nên thân như ngươi làm đồ đệ? Thanh niên Mộc An nghe vậy vội vàng quỳ xuống, cúi đầu nhận sai. Không ai chú ý thấy đáy mắt thanh niên Mộc An lóe tia bất mãn, gã đã che giấu rất tốt. Lão nhân tóc bạc Mộc Quý hừ lạnh, mặc kệ thanh niên Mộc An, quay sang chữa trị cho thanh niên Mộc Ninh bị thương nặng. Thanh niên Mộc An phập phồng sợ hãi hỏi: - Sư phụ, chúng ta còn tiếp tục xâm nhập sao? Chỗ này nguy hiểm vượt qua thanh niên Mộc An tưởng tượng, sư phụ luôn vô địch trong mắt gã cũng bị trọng thương, điều này làm gã thấp thỏm. Lão nhân tóc bạc Mộc Quý rất nhanh ổn định vết thương cho thanh niên Mộc Ninh, trừng đồ đệ vô dụng của mình. Lão nhân tóc bạc Mộc Quý nói: - Đương nhiên phải đi tới, sao? Ngươi sợ? Thanh niên Mộc An thập thò nói: - Không không không, ta chỉ lo cho an toàn của Mộc Ninh sư đệ, dù sao vết thương của sư đệ chưa lành lặn, nếu tiếp tục đi tới . . . - Cái này không cần lo. Mỹ thiếu nữ Mộc Lan Tâm nhìn hướng đoàn người Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia xấu xa, đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt biến mất, tự tin nói: - Cường giả tuyệt đối của Mộc phủ chúng ta đến di tích Thánh Đường Thần Điện khá nhiều, vì sợ người khác nhanh chân đến trước Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp lấy được thần khí nên mới chạy nhanh. Bây giờ chúng ta đi đường cẩn thận, đến dưới Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp tụ hợp cùng mọi người, khi ấy sẽ không có nguy hiểm gì, vết thương của Mộc Ninh sư đệ có thể chữa lành ngay. Lão nhân tóc bạc Mộc Quý gật đầu, nói: - Ừm! Lan Tâm nói không sai, chúng ta cần đi nhanh, khi đã đến Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp thì sẽ không gặp thi hồn vạn năm vạn năm nữa, sẽ an toàn rất nhiều. Lão nhân tóc bạc Mộc Quý tiếp tục đi tới trước, mang theo mấy người tránh đi ảo trận sát trận, cẩn thận tiến lên. Một trong hai mxy thiếu nữ song sinh Mộc Quyết Tâm đi tới bên cạnh lão nhân tóc bạc Mộc Quý, nói: - Quý gia gia, ta cảm thấy chiến tướng giáp đen thật không đơn giản. Lão nhân tóc bạc Mộc Quý gật đầu, nói: - Lực lượng thi hồn vạn năm phát huy hết sức đáng sợ trong đại dương quỳnh lâu điện ngọc này, dù là ta cũng suýt sụp bẫy. Một khi bị lực lượng thi hồn vạn năm nhập vào người, nếu không có lực lượng chí dương thì không thể xua tan. Vừa rồi ta bị lực lượng thi hồn vạn năm chế ngự, không thể ngoại thị. Ta mơ hồ cảm thấy có lực lượng lửa cực kỳ bá đạo, kỳ dị, hình như . . . Hình như ẩn chứa chút thú lực. Không biết thần tướng giáp đen sử dụng loại lửa nào mà dễ dàng trừ lực lượng thi hồn vạn năm trong hoàn cảnh như vậy. - Ẩn chứa thú lực? Một trong hai mxy thiếu nữ song sinh Mộc Lan Tâm biểu tình kỳ dị, chợt nhớ điều gì, lên tiếng: - Toàn Nam Hoang chỉ có một thế lực sử dụng thú lực, dù là trong Trung Thổ Thần Châu cũng chưa nghe nói có tông môn nào chủ yếu tu luyện thú lực, không lẽ . . . Mắt Mộc Quyết Tâm lóe tia sắc bén, kinh kêu: - Không lẽ chiến tướng giáp đen là người của yêu nữ phản loạn ra khỏi Vũ Hóa Thần Triều, khuấyt động Nam Hoang trời long đất lở? Thanh niên Mộc An nghe vậy mắt sáng lên lóe tia độc ác, lớn tiếng nói: - Đúng vậy. Chắc chắn là người của yêu nữ. Trong thiên hạ này còn ai có thể khống chế thú lực? Lão nhân tóc bạc Mộc Quý gật đầu, nói: - Suy đoán này không phải không có khả năng. Thanh niên Mộc An càng đắc ý hơn, nói: - Hừ! Nếu đúng như vậy thì sư phụ, lần sau gặp mặt không thể dễ dàng bỏ qua cho bọn chúng. Yêu nữ phản bội sư môn, dấy lên vô số gió tanh mưa máu, đã trở thành công địch của Nam Vực. Thuộc hạ của nàng không phải thứ tốt lành gì. Trong giọng nói của thanh niên Mộc An chất chứa địch ý.