Bởi vì từ trước tới nay, người thiếu niên này luôn chỉ trích phương pháp khiến cho thân thể cường tráng. Hắn trấn định tự nhiên, khuôn mặt với chân mày lá liễu, không ngờ cũng có thời điểm lệ rơi đầy mặt. Thân thể hắn gầy gò giống như đã chịu đựng quá nhiều đau khổ. Dường như hắn có thể bị đánh tan bất cứ lúc nào vậy. Mặc dù hắn không ngừng run rẩy, nhưng trước sau hắn vẫn đứng thẳng. Một lát sau. - Mối thù này, ta nhất định phải báo. Ta muốn những người đó phải trả cái giá gấp ngàn gấp vạn lần! Lý Lan chậm rãi lau lệ trên mặt. Một lần nữa, thần sắc hắn lại trở về vẻ trấn tĩnh như lúc trước. Hắn cắn răng gằn rõ từng câu từng chữ. Đinh Hạo gật đầu. Chỉ có điều rất nhanh hắn lại nghĩ tới một chuyện khác. Hắn do dự trong một lát. Đinh Hạo cảm thấy mình cần phải nói cho Lý Lan biết trước mọi chuyện: - Còn về chuyện của sư huynh Đường Phật Lệ... - Ngươi không cần nói, ta đã biết rồi. Lý Lan lặng lẽ nói. - Sư huynh đã biết rồi sao? Đinh Hạo sửng sốt: - Sư huynh biết cái gì? Lý Lan nhìn Đinh Hạo, lẳng lặng nói: - Bởi vì rất nhiều người không biết giữa ba người phụ thân, mẫu thân ta và Đường thúc thúc đã từng phát sinh chuyện gì, cho nên bọn họ sẽ hiểu lầm Đường thúc thúc. Nhưng ta lại biết rất rõ. Đường thúc thúc tuyệt đối sẽ không làm những chuyện như vậy. Ta tin tưởng thúc thúc tuyệt đối sẽ không bán đứng Vấn Kiếm Tông nhất là trong thời điểm như vậy. Nếu như hắn thật sự làm như vậy, nhất định phải có lý do chính đáng. Đinh Hạo ngẩn người ra một hồi, sau đó hắn đột nhiên gật đầu. Mình thật sự có phần lo lắng thái quá rồi. Lý Lan là nhân vật thế nào chứ? Tuy rằng so sánh về phương diện thực lực, hắn thật sư có kém hơn mình, nhưng dù tâm tư của hắn yếu đuối, lực nhận biết lại kinh người, tuyệt đối không kém gì tiểu nha đầu Kỷ Anh Khởi. Mình căn bản không cần phải giải thích về chuyện này. Bản thân Lý Lan đã có thể suy đoán ra rất nhiều chuyện, tiếp đó cũng nhận ra được chân tướng sự việc. Đinh Hạo thở dài một hơi. Sau khi biết được chân tướng, điều hắn lo lắng nhất chính không cách nào thuyết phục Lý Lan tiếp nhận tất cả những điều này. Hiện tại xem ra, nhưng thật ra bản thân hắn đã lo lắng một cách vô nghĩa. Đáng tiếc loại chân tướng này đối với Lý Lan mà nói, cũng là một thực tế cực kỳ tàn khốc. Chỉ là đây là bước đầu tiên. Sau này chuyện này càng dễ làm hơn. Có Lý Lan cùng mình đứng ra, tin tưởng nhất định có thể khiến mọi người trong Vấn Kiếm Tông hiểu rõ, Đường Phật Lệ không phải là kẻ phản bội tông môn tội không thể tha, mà là một vị công thần hiển hách đại trí đại dũng thật sự cứu vãn tông môn. Trong lúc bọn họ đang nói chuyện, bên ngoài bất chợt có những tiếng bước chân truyền đến. Đám cao tầng cường giả tông môn và Phúc Hắc Nam Vương Tuyệt Phong đều đến thăm Lý Lan. Dù sao Lý Lan chính là con trai ruột của chưởng môn nhân, cũng là hậu nhân duy nhất còn lại trên thế giới này trong người còn chảy dòng máu của chưởng môn nhân. Thân phận hắn đặc biệt như vậy, hiện tại toàn bộ tông môn từ trên xuống dưới không có một người nào không coi trọng hắn. Nhìn thấy Lý Lan đã tỉnh lại, tất cả mọi người đều mừng rỡ. Sau một phen nói chuyện, Đinh Hạo và những người khác cùng nhau đứng dậy cáo từ. Chỉ có điều trước khi đi, Phúc Hắc Nam Vương Tuyệt Phong lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một lá thư, ở bên tai Lý Lan thấp giọng nói mấy câu gì đó. Lý Lan nắm chặt lấy lá thư trong tay, dường như nhận được thứ quý giá nhất trên thế gian. Đinh Hạo như có điều suy nghĩ. ... Trong lúc hỗn loạn trước đó, công việc xây dựng lại Vấn Kiếm Tông bắt đầu được tiến hành. Bởi vì phần lớn lực lượng nhân tài của Vấn Kiếm Tông được bảo vệ ở mức độ lớn nhất. Các thiên tài đều còn. Sau khi đặc biệt tính toán quy hoạch, rất nhiều chuyện đều không cần Đinh Hạo quan tâm tới, tất nhiên có người đi làm. Hắn cũng dễ dàng vung tay cho người khác làm. Chỉ có điều ở rất nhiều người trong cảm nhận, Đinh Hạo được xem là người tốt nhất lựa chọn lên làm chưởng môn nhân mới. Trên thực tế rất nhiều người đều đối xử với Đinh Hạo như chưởng môn nhân. Tất cả dường như chỉ thiếu một nghi thức chính thức mà thôi. Đinh Hạo đối với điều này lại từ chối cho ý kiến. Vẫn có rất nhiều chuyện cần hắn đi làm. Quan trọng nhất tất nhiên là chế luyện đan dược cho Tây Môn Thiên Tuyết và Vương Tuyệt Phong. Từ trong vườn thuốc thần linh, hắn nhận được rất nhiều thần tài bảo dược. Các loại phụ liệu đều đã rất đầy đủ. Sau khi trưng cầu ý kiến của Đao Tổ và Kiếm Tổ về các chuyện cần chú ý khi chế luyện Linh Tê Huyền Tâm Đan, Đinh Hạo liền bắt đầu hành động. Quá trình này tốn của hắn tròn ba ngày ba đêm. Cuối cùng hắn có được sáu viên Linh Tê Huyền Tâm Đan. Đinh Hạo thuận tiện lấy một gốc cây Tạo Hóa Tiên Lan để làm phối liệu dược liệu, chế luyện thành một trăm lẻ tám viên Tạo Hóa Đoạn Tục Đan này có thể trị được loại thương thế gãy tay gãy chân của Vương Tuyệt Phong. Hiện tại trên sơn môn không chỉ có một mình Vương Tuyệt Phong có thương thế như vậy. Một trăm lẻ tám viên Tạo Hóa Đoạn Tục Đan có thể khôi phục tứ chi cho rất nhiều người, một lần nữa trở thành võ giả cường đại. Trong ba ngày ba đêm này đã tiêu hao không ít tinh lực của Đinh Hạo. Sau khi giao Tạo Hóa Đoạn Tục Đan cho Phúc Hắc Nam Vương Tuyệt Phong, Đinh Hạo lại lấy ra một ít thần tài bảo dược nhận được từ trong chiến trường Bách Thánh, phân phát tới trong tay các đệ tử của Thần Thảo Đường của Vấn Kiếm Tông. Những đệ tử này là luyện đan sư Vấn Kiếm Tông, tuy rằng giai vị cũng không cao, nhưng kiến thức cơ bản lại hết sức vững chắc. Đinh Hạo cho mọi người một vài phương thuốc và phương thuốc dân gian, để cho bọn họ thả tay đi chế luyện các loại thần dược đan dược, dùng để trị liệu cho các đệ tử bị thương trong tông môn. Dù sao sức lực của một mình Đinh Hạo cũng có hạn, không cách nào trị liệu cho tất cả mọi người. Cho nên hắn hi vọng có thể bồi dưỡng được một nhóm đan dược sư cao giai cho riêng Vấn Kiếm Tông, để phục vụ cho toàn bộ tông môn. Đương nhiên, đây chỉ là một kế hoạch sơ lược mà thôi. Con muốn làm được vẫn cần rất nhiều thời gian. Sau khi làm xong tất cả những điều này, Đinh Hạo trở lại bên trong gian phòng của mình. Hắn ngủ một giấc thật say. Từng trải qua khổ chiến trong chiến trường Bách Thánh, sau khi quay trở lại Tuyết Châu chợt nghe được tin dữ, tâm trạng cực kỳ bi ai. Tâm tình đang mừng rỡ sau đó lại đột nhiên đau buồn lo lắng quá độ, khiến Đinh Hạo cảm thấy có chút mệt mỏi rã rời. Tuy rằng thực lực hắn mạnh mẽ, nhưng dù sao hắn cũng chỉ là một con người, một con người có máu có thịt. Bằng hữu ngày xưa đã khuất, đối với Đinh Hạo mà nói, là một đả kích rất lớn. Bởi vậy hắn ngủ một giấc rất sâu rất nặng nề. Đợi tới lúc tỉnh lại, đã là sáng ngày hôm sau. Lúc này, đám người Nhâm Tiêu Diêu cuối cùng đã từ Kính Hồ quay về. Cùng lúc đó, Doãn Túy Mặc chưởng môn nhân Thiên Âm Cốc cũng mang theo Tây Môn Thiên Tuyết, cùng với Hoàng Dung và đám bà góa, con côi của Vấn Kiếm Sơn Trang đi tới Vấn Kiếm Sơn.