Hơn một tháng nay, Tinh Vẫn Tông Chủ đích thật đã trổ hết tài năng, liên tục đánh chết hơn mười đợt nhân mã nỗ lực cướp ngục. Lúc này, Tinh Vẫn Tông Chủ đang nhắm mắt, khoanh chân ngồi ở trên thạch tọa cực lớn, chậm rãi vận công. Huyền khí cường đại phóng ra dao động giống như thủy triều, lan tràn trong mấy ngàn thước không gian xung quanh. Cho dù là tiếng côn trùng kêu vang trong cây cỏ, đều trốn không thoát lỗ tai và sự quản chế của hắn. Tinh Vẫn Tông Chủ cực kỳ cố gắng. Bởi vì hắn thấy được cơ hội để tông môn quật khởi. Trước kia hắn đi theo Phương Tiêu An của học viện Thanh Bình, cho rằng có thể nhìn học viện Thanh Bình ăn thịt, bản thân Tinh Vẫn Tông chí ít có thể uống chút canh. Ai biết cuối cùng trong trận đấu tại Vấn Kiếm Tông, rơi vào một kết quả thất bại thảm hại, tổn thất vô cùng nghiêm trọng. Mắt thấy Vấn Kiếm Tông thoáng cái trở thành đệ nhất tông môn Tuyết Châu, Tinh Vẫn Tông cũng tràn ngập nguy cơ, trong lòng hắn cũng có chút nản lòng thoái chí. Ai biết đột nhiên lại có gió nổi mây phun. Vấn Kiếm Tông trong khoảnh khắc sụp đổ, siêu cấp đại tông môn ở ngoài châu tham dự. Đám người Phương Tiêu An của học viện Thanh Bình, dường như không có bao nhiêu thành ý đối với việc Liệt Thiên Kiếm Tông tham gia vào, nhưng Tinh Vẫn Tông Chủ lại nắm bắt được kỳ ngộ, là người đầu tiên đứng ở phía Liệt Thiên Kiếm Tông. Quả nhiên hắn rốt cuộc đã được Hàn Dưỡng Kiếm thưởng thức, cũng nhận được không ít lợi ích từ đó. Sau này, khi việc khai thác huyền tinh thạch ở phía sau núi hoàn tất, Liệt Thiên Kiếm Tông hẳn sẽ trợ giúp Tinh Vẫn Tông trở thành bá chủ Tuyết Châu. Trong loạn thế, chỉ có người leo lên nhanh nhất, mới có khả năng thu được lợi ích lớn nhất. Điều này vẫn luôn là nguyên tắc xử sự của Tinh Vẫn Tông Chủ. Lúc này đây, hắn cho rằng mình đã thành công. Mỗi khi nghĩ tới đây, Tinh Vẫn Tông Chủ sẽ không nhịn được cảm thấy hưng phấn, cũng sẽ càng ra sức cho Hàn Dưỡng Kiếm. Lúc này, hắn ngồi lẳng lặng ở trong thạch điện, sát ý như có như không tràn ngập xung quanh. Đối với sát thủ mà nói, loại khí tức này giống như thần thức của những cường giả khác, có thể giám sát tất cả động tĩnh xung quanh, trong phạm vi một dặm, bất kỳ vật gì đều khó thoát khỏi sự giám sát của hắn. Đột nhiên, Tinh Vẫn Tông Chủ mở mắt. Hắn không khỏi cảm giác được tim đập nhanh. Dường như có chuyện gì cực kỳ đáng sợ sắp xảy ra. Nhưng khi hắn phóng sát ý ra ngoài, lại không cảm giác được bất kỳ động tĩnh nào. - Chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao trong lòng ta lại đột nhiên cảm giác được một chút bất an? Tinh Vẫn Tông Chủ lẩm bẩm, khẽ nhíu mày, chậm rãi đứng lên. Trong nháy mắt tiếp theo… - Có lẽ bởi vì ngươi sắp phải chết. Một âm thanh bất ngờ vang lên ở trong thạch điện. Tinh Vẫn Tông Chủ kinh hãi. Không ngờ lại có người xâm nhập vào trong thạch điện, mà bản thân mình lại hoàn toàn không phát hiện ra. Người này thực lực quá mức đáng sợ. Rốt cuộc là ai? Một đạo kim quang lóe lên. Trước mắt hắn, cách đó khoảng hai mươi thước đột nhiên xuất hiện thêm bốn người. Một thiếu niên mặc y phục màu xanh như ngọc, anh tuấn nho nhã, cùng với ba đệ tử Vấn Kiếm Tông quần áo tả tơi. - Đinh Hạo? Con ngươi trong mắt Tinh Vẫn Tông Chủ co lại. Hắn từng tham dự đại hội luận phẩm tông môn Tuyết Châu nửa năm trước, đương nhiên nhận ra Đinh Hạo. Hơn nữa mối quan hệ giữa Vấn Kiếm Tông cùng Tinh Vẫn Tông như nước với lửa, cho dù hắn chưa từng thấy qua Đinh Hạo, các tin tức về Đinh Hạo, cũng đã nghe nói vô số lần. Chỉ cần liếc mắt hắn cũng nhận ra được, thiếu niên mặc y phục màu xanh như ngọc trước mắt này, chính là Đinh Hạo Đao Cuồng Kiếm Si đã từng là đệ nhất thiên tài của Vấn Kiếm Tông. Đinh Hạo từ trong chiến trường Bách Thánh đi ra sao? Nhanh như vậy hắn đã trở về Vấn Kiếm Tông sao? Vì sao mình không phát hiện ra sự xuất hiện của hắn trước? Từng câu hỏi dần dần hiện lên ở trong đầu của Tinh Vẫn Tông Chủ. Làm một sát thủ vương, không quan tâm gặp phải cục diện thế nào, trước tiên, chính là phải tìm ra được lời giải thích hợp lý nhất, nắm giữ cục diện ở trong sự khống chế của mình. Dù sao kinh nghiệm của Tinh Vẫn Tông Chủ cũng rất phong phú. Hắn từ từ tỉnh táo, trấn tĩnh trở lại. Nửa năm trước, thực lực của Đinh Hạo khi thi triển Nhân Vương Biến chẳng qua mới chỉ là chiến lực Vũ Vương. Nửa năm trôi qua, hắn có thể mạnh mẽ tới mức nào? Vừa rồi cho dù hắn có thể vô thanh vô tức xâm nhập vào trong thạch điện, nhất định chỉ là do dùng các loại bảo khí nào đó? Xem ra hắn ở trong chiến trường Bách Thánh, đích thực có thu hoạch... Chỉ có điều, như vậy cũng không đáng để mình phải lo ngại. Chỉ cần bắt được Đinh Hạo, vậy chẳng khác nào đã hoàn toàn diệt được niềm hy vọng cuối cùng của Vấn Kiếm Tông. Hơn nữa, nếu làm được điều đó, hắn còn có thể lập công ở trước mặt Hàn Dưỡng Kiếm. Nghĩ tới đây, trong lòng Tinh Vẫn Tông Chủ trái lại có chút hưng phấn nho nhỏ. - Đúng là đạp mòn gót sắt không tìm thấy, tới khi tìm được lại chẳng phí công. Tinh Vẫn Tông Chủ chậm rãi chuyển bước, sát khí vô hình không ngừng phát ra, tràn ngập ở trong đại điện. - A, phải vậy không? Đinh Hạo dường như không thấy động tác của hắn, giống như Tinh Vẫn Tông Chủ thật sự không nên tồn tại ở trên hậu thế vậy. Tinh Vẫn Tông Chủ cười ha ha nói: - Ha ha, tiểu tử khẩu xuất cuồng ngôn. Bản tông vốn còn lo lắng ngươi nấp ở trong bóng tối, không ngờ ngươi lại có thể ngu xuẩn đến mức chủ động tới chịu chết. Vậy ngày hôm nay bản tông sẽ hoàn toàn dập tắt hi vọng cuối cùng của Vấn Kiếm Tông. Ha ha, ngươi xem bên này đi. Hắn chỉ về phía đại điện bên phải, cười một cách tàn nhẫn nói: - Tất cả đều giống như ngươi, không biết sống chết nghĩ cách cứu đám gia hỏa tàn phế trong huyết lao này. Kết quả bọn họ cuối cùng đều trở thành một bãi thịt vụn! Đại điện phía bên phải, từng cái giá sắt giống như giá treo chó lợn bị giết đặt song song với nhau. Phía trên treo đầy thi thể bị mổ bụng, đẫm máu, máu và thịt mơ hồ. Lúc hắn nhìn kỹ lại, thật không ngờ bọn họ đều là đệ tử của Vấn Kiếm Tông. Có người là thanh niên, cũng có người đã già. Còn có vài cái đầu bị lóc hết thịt, đã không thể nhận dạng được qua khuôn mặt nữa. Bọn họ giống như gia súc, bị móc vào giá sắt, phần lớn các vị trí trên thân thể đều bị cắt ra. Có mấy thi thể nội tạng thậm chí cũng móc ra, đặt ở trên bàn sắt trơn nhẵn trước mặt. Cảnh tượng như vậy thoạt nhìn vô cùng khủng khiếp. Trong đó còn có một thi thể vẫn tản ra hơi ấm, hãy còn đang co quắp. Hiển nhiên người đó vừa mới chết cách đó khống lâu. Hơn nữa rõ rang còn bị hành hạ đến chết! Tinh Vẫn Tông lấy sát nhập đạo. Nghe đồn bọn họ sử dụng phương pháp mổ xẻ người sống, để tìm hiểu chính xác các kết cấu trong cơ thể người, nâng cao kỹ thuật giết người của bọn họ. Những người cố gắng đến đây nghĩ cách cứu những dũng sĩ Vấn Kiếm Tông bị giam giữ ở trong huyết lao đang chịu đựng cực hình, rơi vào trong tay Tinh Vẫn Tông Chủ, tất cả đều chết thảm.