- Tiểu tử thối nhà ngươi có lời gì cứ nói thẳng, quanh co làm chi? Lão quái vật Khí Thanh Sam gõ trán Đinh Hạo, cười mắng: - Nói thật với ngươi bây giờ đại hội luận phẩm tông môn trừ hoa cỏ chim cá ra chỉ còn ba chúng ta là người sống. Sau này Tuyệt Phong là đại sư huynh, ngươi chính là lão tam, việc dạy dỗ có Tuyệt Phong lo, ngươi đi theo hắn học trước đi. - A? A? Đinh Hạo ngây người: - Không phải đâu? Ta mới vào cửa sư phụ đã muốn bỏ gánh? Sao ta có cảm giác bị bắt cóc? Lão quái vật Khí Thanh Sam cười to bảo: - Ha ha ha ha ha ha! Chớp mắt lão quái vật Khí Thanh Sam biến mất trên bãi cỏ. - Sư tôn thần long kiến thủ bất kiến vĩ, bình thường ít khi lộ mặt, ngươi hãy ở lại trên núi từ từ học với ta đi. Ánh mắt Vương Tuyệt Phong xấu xa nhìn Đinh Hạo có thân thiết và yêu thích. Đinh Hạo đã lên thuyền giặc còn gì để nói? * * * Vương Tuyệt Phong xấu xa sắp xếp Đinh Hạo ở trong nhà tranh bên cây đào. Từ nay nơi này là nhà mới của Đinh Hạo. Mặt cỏ này là sân luyện công của Đinh Hạo, xung quanh linh khí đậm đặc, khí ngũ hành tràn đầy. Đứng bên vách núi nhìn xuống dãy núi nguy nga bên dưới, trên cao nhìn thế giới nhỏ, rộng mở rtâm tình tu luyện giả, đúng là nơi tu luyện tuyệt vời. Sắp xếp xong Vương Tuyệt Phong xấu xa không ngại phiền dặn Đinh Hạo những chuyện cần chú ý hàng ngày. Xong Vương Tuyệt Phong xấu xa dạy khẩu quyển từ đệ ngũ đến đệ thất giai cho Đinh Hạo. - Có mười hai tầng hoàn chỉnh, ba tầng đầu là công pháp nhân giai, tầng bốn đến sáu là công pháp địa giai, tầng bảy đến mười hai là công pháp thiên giai. Bộ công pháp này là căn bản Vấn Kiếm tông đứng vưngx Tuyết Châu, mấy ngàn năm đứng ngang hàng với Thanh Bình học viện cũng nhờ công pháp này. Nói đến công pháp đó Vương Tuyệt Phong xấu xa lộ ra tự hào. Đinh Hạo nhìn biển mây mênh mông dưới vạc sâu, thuận miệng hỏi: - A! Ta . . . Có thể tùy ý xuống núi không? Vương Tuyệt Phong xấu xa nhảy dựng lên, nổi giận quát: - Tiểu tử! Ngươi có thể nghiêm túc chút không? Ta đang dạy ngươi, có biết bao nhiêu người nằm mơ đều muốn nắm giữ áo nghĩa tâm pháp mấy tầng sau không? Đinh Hạo thuận miệng lặp lại mấy câu khẩu quyết, không sai một chữ: - Ngươi nói bao nhiêu lần nên ta nhớ rồi, có thể đọc làu làu, ngươi dài dòng quá. Vương Tuyệt Phong xấu xa không biết nên nói cái gì, một lúc sau hậm hực nói: - Được rồi, mỗi tháng có thể xuống núi một lần. Chờ khi nào ngươi đạt đến Đại Võ Tông cảnh là có thể tùy ý ra vào Ẩn Kiếm Phong, vì khi đó ngươi sẽ trở thành phong chủ Ẩn Kiếm Phong. Đinh Hạo gật đầu, liếc hùng ưng huyền khí trên vai Vương Tuyệt Phong xấu xa, thử hỏi: - Phải rồi, ngươi cho ta mượn chim của ngươi chơi được không? Vương Tuyệt Phong xấu xa từ chối: - Không bao giờ. Đinh Hạo không chết tâm cò kè mặc cả: - Cùng lắm ta cho ngươi chơi con mèo mập này. Mèo ác quỷ Tà Nguyệt tức giận quát: - Mèo mập cái gì? Meo là chắc khẻo được không ta không thèm bị tên râu xồm vừa xấu bụng vừa xấu mặt chơi! Vương Tuyệt Phong xấu xa bị chọc giận: - Con mèo chết tiệt, ngươi nói ta xấu ubụng thì thôi, dám nói mặt ta xấu? Nếu ngươi đã không thành thật như vậy thì, tốt, tam sư đệ, quyết định vậy đi! Ngươi chơi chim của ta, ta chơi mèo của ngươi. Đinh Hạo: - . . . Sao cảm thấy kỳ kỳ, có gì đó không đúng. * * * Đinh Hạo yên lòng ở trong nhà tranh bắt đầu trùng kích Tiên Thiên Võ Tông cảnh. Bây giờ thứ Đinh Hạo tu luyện là khẩu quyết mấy tầng sau, giải quyết vấn đề lớn, cộng với lúc trước đi kho vũ khí Tàng Kiếm Đường Vấn Kiếm tông chọn bí tịch. Trước khi Đinh Hạo trùng kích tâm pháp đệ lục giai không cần lo thuộc tính công pháp bí tịch khác. Giống như trước kia, Đinh Hạo vạch thời gian mỗi ngày kín kẽ. Tu luyện là môn bắt buộc, ngoài ra còn có tu luyện minh văn, luyện khí, luyện đan, kiếm ý, đao ý. Đinh Hạo như con quay, mỗi đêm nghỉ một canh giờ đã là xa xỉ. Chớp mắt mười ngày qua đi. Hôm nay mặt trời mới mọc, gió nhẹ thổi, phong cảnh hợp lòng người. Đinh Hạo khoanh chân dưới gốc đào, tu luyện như lão tăng nhập định. Đinh Hạo đang trong phút mấu chốt trùng kích Tiên Thiên Võ Tông cảnh. Huyền khí vận chuyển tốc độ cao nhất trong người Đinh Hạo, thực lực cường đại nhất lần đầu tiên hiện ra. Nửa người Đinh Hạo lượn lờ bông tuyết bạc, nửa người kia thì lửa màu cam đốt cháy hừng hực. Hai tay Đinh Hạo đặt trên đầu gối xòe ra, lòng bàn tay có hai đốm băng viêm và hoàng diễm nhảy múa có tiết tấu, co rút phình ra theo hít thở của Đinh Hạo. Thảm cỏ nhỏ phập phồng theo Đinh Hạo. Khúc ngọn mỗi cọng cỏ bị sức hút kỳ dị ngã hướng Đinh Hạo, giống như bái lạy. Nhìn từ trên bầu trời trông như trăm vạn thần tử đang lạy quân vương của mình. Không chỉ là cỏ nhỏ, cây ocr hoa quanh người Đinh Hạo năm, sáu trăm thước, biển mây bốn phía đều hình thành khí lãng kỳ dị phình ra rút lại theo hô hấp của Đinh Hạo, như thần tích. Bên cạnh mặt cỏ cách Đinh Hạo năm trăm thước, Vương Tuyệt Phong xấu xa biểu tình nghiêm túc đứng. Vương Tuyệt Phong xấu xa cực kỳ ngạc nhiên. - Sư phụ nói đúng, trên người tam sư đệ giấu nhiều bí mật. Sư đệ có thể tu luyện cùng lúc hai huyền khí thuộc tính tương khắc, thuận lợi đến cửu khiếu Đại Võ Sư cảnh, thật khó tin. Công pháp sư đệ tu luyện sẽ không đơn giản như vậy, chắc còn trên ta . . . - Nhưng nếu tam sư đệ chọn quang minh chính đại tu luyện công pháp này, không che lấp thì nghĩa là hắn không thẹn với lòng, không muốn giấu chúng ta. Sư phụ tốn một năm chọn người chắc chắn không sai, tâm tính, phẩm chất của Đinh Hạo không cần nghi ngờ. Bất cứ ai cũng có bí mật của mình, điều nay không nói lên cái gì. Trong lúc Vương Tuyệt Phong xấu xa suy nghĩ thì trước mặt chợt biến dị. Hai luồng sáng bạc và vàng rực rỡ chói mắt bắn ra từ người Đinh Hạo, tựa như cột sáng thần uy bắn lên cao, xé rách hư không, bay thẳng lên trời dẫn đến bốn phương chấn động. - A? Mau vậy . . . Tam sư đệ thật sự là làm bậy quá! Vương Tuyệt Phong xấu xa cực kỳ ngạc nhiên. Hai cột sáng đâm trời là dấu hiệu bước cuối cùng trùng kích Tiên Thiên Võ Tông cảnh, huyền khí đâm thẳng bầu trời dẫn động lực lượng nguyên tố tinh thuần nhất trên chín tầng mây sửa đổi thân thể đạt đến bước đầu tiên hợp cùng thiên địa, thành tựu tiên thiên!