Mơ hồ thấy giọng Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp khá quen, gã thầm giật mình. Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp nhìn kỹ người đó, có tia sét xẹt qua não gã, khí lạnh từ xương sống chạy lên đầu. Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp như rơi vào hầm băng. Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp lắp bắp không nói trọn câu: - Tây . . . Tây . . . Tây Môn sư tỷ . . . Ta . . . Lúc này nữ nhân trang nhã, trong trắng như đóa sen trắng không trách móc gì Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp, chỉ nhíu mày, nói một câu đủ khiến gã, tiểu đội trưởng đội chấp pháp tim đập chân run. Bởi vì Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp nhận ra thân phận của nữ nhân này. Tây Môn Thiên Tuyết! Thiên tài đan đào chói lọi nhất thế hệ trẻ trong Vấn Kiếm tông, được vô số trưởng lão trong tông môn xem là nhân tuyển chưởng tọa Linh Thảo Đường trong tương lai. Đặc biệt là thời gian này thiên tài nữ đan đạo Tây Môn Thiên Tuyết phá giải, bù đắp thiếu sót Dẫn Khí Đan mà Trần Nam Triều đan vương Tuyết Châu đều không làm được, trở thành bảo bối độc nhất vô nhị toàn cao tầng Vấn Kiếm tông hận không thể nâng trong tay. Tây Môn Thiên Tuyết muốn gì được nấy, nổi như cồn trong Vấn Kiếm tông. Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp từng là đệ tử vào Vấn Kiếm tông cùng thời với Tây Môn Thiên Tuyết, gã có chút thiên phú nên mới nổi bật trong mấy ngàn đệ tử trở thành một trong mười tiểu đội trưởng đội chấp pháp khu thương mại. Tuy nhiên so với yêu nghiệt Tây Môn Thiên Tuyết thì Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp là bùn với chim bằng, đom đóm và sao sáng. Tây Môn Thiên Tuyết và Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp chênh lệch cách biệt một trời một vực. Năm đó là đệ tử cùng thời, Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp từng ngưỡng mộ Tây Môn Thiên Tuyết nhưng không dám thổ lộ, chỉ nhìn từ xa. Bởi vậy Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp rất hiểu tính cách thiếu nữ không ăn nhân gian khói lửa này. Mới rồi Tây Môn Thiên Tuyết biểu hiện tuy không quát mắng, nói nặng nhưng Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp biết rõ đã là biểu hiện nàng rất giận. Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp không chút nghi ngờ, Tây Môn Thiên Tuyết nhẹ nhàng nói một câu đủ khiến cao tầng tông môn rút lại vị trí tiểu đội trưởng của gã, thậm chí kết cuộc càng thảm. Mấy năm nay Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp nhìn quen đủ tình hình nhưng lúc này đầu óc trống rỗng. Sao Tây Môn sư tỷ . . . Xuất hiện tại đây? Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp ngây như phỗng. thành viên khác trong đội chấp pháp ai nấy đều là cáo, thấy bộ dạng của Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp, dù không biết xảy ra chuyện gì nhưng cảm giác không thích hợp. Chỉ có Tôn Lượng là chưa chú ý đến. Tôn Lượng gian ác quen thói côn đồ cảm giác cánh tay đau thấu óc, gã nổi giậnn hư sư tử đang trong thời kỳ phát tình bị cướp đi phối ngẫu, đánh mất lý trí. Tôn Lượng điên cuồng gào thét: - Còn ngẩn ra đó làm gì? Tổ cha nó, lên cho ta, giết tiện nhân này! Đám chó săn của Tôn Lượng múa đao thương trường kiếm vây quanh Tây Môn Thiên Tuyết. Lúc này Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp tỉnh táo lại. Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp nhìn đám người không biết sống chết dám ra tay với Tây Môn Thiên Tuyết, gã đánh rùng mình, toát mồ hôi lạnh ròng ròng. Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp tát mấy bạt tai làm ba, năm nam nhân vạm vỡ văng ra xa. Mặt Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp trắng bệch quát to: - Một đám chó chết, dám đánh Tây môn sư tỷ, chán sống rồi sao? Bắt cho ta, bắt hết . . . Tôn Lượng thế mới nhận ra sự việc không như gã tưởng: - Chu đội trưởng có phải là lầm . . . - Lầm bà nội ngươi! Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp tát mạnh, Tôn Lượng khóc kêu cha gọi mẹ, mắt sưng như đầu heo. Nói thật là lúc này Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp chỉ muốn giết Tôn Lượng. Nếu không tại tên khốn kiếp này thì sao Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp bị Tây Môn Thiên Tuyết thấy trong tình huống như vậy? Gã sẽ không chọc Tây Môn sư tỷ bất mãn. Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp cảm thấy tương lai u ám trong Vấn Kiếm tông. - Tây Môn sư tỷ, không ngờ là người, ta . . . Người bị sợ hãi! Mới rồi Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp còn hung thần thần ác sát không ai bì nổi giờ thì hiền như con thỏ, cúi đầu khom lưng cười nịnh. Trong không gian tĩnh lặng vang lên một chuỗi tiếng hút ngụm khí lạnh. Lúc này dù là đồ ngốc cũng hiểu thì ra thiếu nữ trang nhã mặc áo choàng tím nhìn như yếu đuối nhưng là một đại nhân vật siêu tôn quý, Chu Chí Hạo là đội trưởng đội chấp pháp cũng không dám chọc. Tôn Lượng quên đau, ngây như phỗng. Tây môn sư tỷ? Không lẽ là . . . Cô nãi nãi Tây Môn Thiên Tuyết thiên tài đan đạo gần đây nổi như cồn? Trời ạ, gã đã chọc phải người gì vậy? * * * Biểu tình trên mặt Tây Môn Thiên Tuyết lộ rõ chán ghét. Vốn Tây Môn Thiên Tuyết chỉ bị động theo Đinh Hạo đi Thiên Thượng Nhân Gian một vòng không ngờ gặp chuyện như vậy. Không nói đầu đuôi câu chuyện như thế nào, chỉ nói phút cuối Tôn Lượng xuống tay với hai cô bé nhỏ xíu không có sức đánh trả đủ khiến mỹ nữ ngự tỷ lạnh lùng tức giận chưa từng có. Cho nên Tây Môn Thiên Tuyết mới lao lên trước Đinh Hạo. Còn Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp kêu Tây Môn Thiên Tuyết là Tây Môn sư tỷ thì nàng hoàn toàn không có ấn tượng, có lẽ cùng viện lúc nàng là đệ tử ký danh. Nhưng chuyện đó không quan trọng, Tây Môn Thiên Tuyết hoàn toàn không muốn có một sư đệ như vậy. Tây Môn Thiên Tuyết nhìn Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp cười nịnh, lại nhíu mày. Tây Môn Thiên Tuyết không nói chuyện, quay đầu nhìn Đinh Hạo đứng bên cạnh. Lúc này Đinh Hạo biểu tình bình tĩnh. Nhưng không hiểu sao Tây Môn Thiên Tuyết cảm giác có khí lạnh đáng sợ phát ra từ người thiếu niên tuấn tú, như yên lặng trước bão tố, khiến người nghẹt thở. Lúc này Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp mới chú ý thấy thiếu niên tuấn tú như ngọc đứng bên cạnh Tây Môn Thiên Tuyết, nhưng bây giờ trong lòng gã rất khủng hoảng, vô cùng lo âu, không chú ý nhiều. Phản ứng đầu tiên là Chu Chí Hạo tiểu đội trưởng đội chấp pháp cho rằng thiếu niên là dược đồng gì đó của Tây Môn Thiên Tuyết, vì vậy gã không chsu trọng. - Hao ca ca! Ny Tử, Hoan Hoan nhận ra Đinh Hạo, vui vẻ chạy tới ôm hai tay hắn. Vài người tập trung vào người Đinh Hạo. Thì ra thiếu niên anh khí bừng bừng này chính là Hạo ca ca mà hai cô bé nói, xem cách ăn mặc chắc là đệ tử ký danh. A? Hắn là . . . Vài người tin tức nhạy dần nhận ra thiếu niên là ai, hút ngụm khí lạnh rồi biến thành cười thầm. Đám ác bá Tôn Lượng lần này đạp đinh rồi.