Viện thủ của Tử Sam Nam Viện, Vương Tiểu Thạch và Cuồng Nhân Lữ Cuồng, một vị khác là thiên tài mới toát ra, nữ giới, mặt mũi bình thường, da trắng, thân hình yểu điệu. Nữ nhân này luôn nhắm mắt, cũng là kẻ tu luyện cuồng, từ sau khi lên lưng Huyền Cương Thanh Ưng nàng vẫn luôn tu luyện. Trừ mười lăm đệ tử ký danh, Tổng giáo viên năm viện đông, tây, nam, bắc, trung còn có ba đệ tử tam đại của Vấn Kiếm tông. Đây là toàn bộ thành viên Vấn Kiếm tông đi di tích thượng cổ Tây Nham sơn mạch. Tốc độ của Huyền Cương Thanh Ưng siêu nhanh, xuyên qua tong mây, hai cánh khép mở như cây kéo to màu xanh cắt biển mây mênh mông thành khe hở to. Đinh Hạo cảm thấy cảnh vật trước mắt nhanh chóng trôi đi, cúi đầu nhìn, trên mặt đất núi non trùng điệp, sông nước uốn khúc, hoang dã mênh mông. Thế giới kỳ huyễn thật đẹp. Đây là thế giới bị yêu ma, mãnh thú chiếm cứ chủ đạo, bởi vậy ít thấy dấu vết nhân loại hoạt động trên mặt đất. Ngẫu nhiên có một, hai thành quách tường cao dày, bên trong là một số nhân tộc sinh hoạt. Đinh Hạo thầm nghĩ: - Tứ phẩm huyền khí này nhanh cỡ máy bay phản lực tiên tiến nhất trong kiếp trước, siêu thật. Đinh Hạo ước lượng thực lực các đồng bạn. Gần một tháng không gặp, thực lực của Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết càng sâu không lường được. Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết cùng là áo trắng như tuyết, tóc đen bay, đứng thẳng trên lưng Huyền Cương Thanh Ưng, khí thế sâu thẳm. Dưới ánh mặt trời chiếu rọi, áo trắng phản chiếu ánh sáng cho người cảm giác không thể nhìn gần. Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết đều là thiên tài thật sự, tỏa hào quang. Võ si Trần Thắng toát ra huyền khí dao động cũng khá mạnh, trình độ cỡ đỉnh lục khiếu Võ Đồ cảnh, lộ mũi nhọn. Tổ hợp ba người Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết, Võ si Trần Thắng là mạnh nhất năm viện đông, tây, nam, bắc, trung. Bên Hoàng Sam Bắc Viện, thiếu niên đẹp trai Lâm Tín làm người điệu thấp, hơi thở thu giấu đi không nhìn ra sâu cạn. Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn vẫn mập mạp như vậy, miệng nhai đùi gà. Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn phát ra khí thế đỉnh tứ khiếu Võ Đồ cảnh, nhưng không ai wóc lượng được lúc chiến đấu gã sẽ phát ra lực lượng gì. Còn thiếu niên vạm vỡ như kim cương thì tu vi huyền khí khoảng đỉnh tứ khiếu Võ Đồ cảnh, nhưng sức chiến đấu chắc không chỉ có bấy nhiêu. Bên Hồng Sam Tây Viện, thực lực của Tiêu Thừa Tuyên, Lý Tàn Dương tiến bộ rõ rệt. Nữ đệ tử ký danh diện mạo thanh tú hình như trên cơ Tiêu Thừa Tuyên, Lý Tàn Dương. So sánh thì thực lực Tử Sam Nam Viện yếu hơn chút. Viện thủ Vương Tiểu Thạch chỉ là trung giai tứ khiếu Võ Đồ cảnh. Cuồng Nhân Lữ Cuồng từng không ai bì nổi cao hơn Vương Tiểu Thạch một bậc nhưng chưa đến đỉnh tứ khiếu Võ Đồ cảnh. Ngược lại nữ đệ tử ký danh diện mạo bình thường sắp đột phá ngũ khiếu Võ Đồ cảnh, trên cơ Cuồng Nhân Lữ Cuồng, Vương Tiểu Thạch. Đinh Hạo quét mắt một vòng, lòng có tính toán. Tin đồn Tử Sam Nam Viện sắp phân liệt là thật sự. Cuồng Nhân Lữ Cuồng, Vương Tiểu Thạch đều là tiểu thiên tài có thiên phú rất tốt, tiếc rằng bỏ nhiều sức lực vào tranh đấu kéo bè kéo lũ, bỏ lỡ tu luyện tuột hậu phía sau. Nếu Cuồng Nhân Lữ Cuồng, Vương Tiểu Thạch không nhanh chóng tỉnh ngộ thì sợ là hơn một năm tiếp theo sẽ bị người khác bỏ xa hơn. Vấn Kiếm tông âm thầm sắp đặt một cuộc trắc nghiệm đã bắt đầu có tác dụng. Chính lúc này, bỗng nhiên . . . Tiếng chim hú thê lương sắc nhọn phát ra từ đằng trước. Mọi người ngẩng đầu nhìn lại, thấy bốn, năm yêu thú khổng lồ biết bay duỗi cánh ra dài cỡ mười thước, toàn thân bao phủ yêu khí đỏ thẫm như tia chớp đỏ bay hướng Huyền Cương Thanh Ưng. Yêu thú này giống chó mà không phải chó, lưng có hai cánh, tứ chi, vuốt giống đao kiếm, há mồm gào thét. Từng chuỗi yêu khí lợi nhẫn nửa vòng tròn màu đỏ nhạt sấm chớp công kích mọi người. - Meo meo meo! Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu dựng đứng lông lên, bản năng cong người phát ra tiếng gầm trầm thấp như tùy thời sẽ xông lên. Đinh Hạo vội ôm mèo con màu trắng tai gập đáng yêu vào lòng vuốt ve dỗ dành. Lý Lan nhỏ giọng nói: - Là Thiên Cẩu Yêu. Đinh Hạo thầm nghĩ: - Hèn chi. Mèo và chó trời sinh là oan gia, hèn gì mèo con màu trắng tai gập đáng yêu kiêu kỳ phản ứng lớn như vậy. Một đoạn tư liệu về Thiên Cẩu Yêu xẹt qua trong đầu Đinh Hạo. Thiên Cẩu Yêu, một loại yêu thú trời sinh biết bay, tính cách bạo ngược, yêu thích tàn sát cắn nuốt, tụ năm tụ ba, là yêu ma sống theo đàn. Thiên Cẩu Yêu trưởng thành có thực lực Tiên Thiên Võ Tông cảnh, cực kỳ đáng sợ. Năm con Thiên Cẩu Yêu trước mắt thân hình khổng lồ hiển nhiên là yêu ma trưởng thành, toàn thân toát ra khói yêu khí khiến người nín thở, cực kỳ đáng sợ. Bùm bùm bùm bùm bùm! Lợi nhẫn yêu khí đỏ nhạt đánh vào vòng bảo hộ trên Huyền Cương Thanh Ưng, tầng sóng gợn vòng bảo hộ dao động. Lực xung kích đáng sợ chấn Huyền Cương Thanh Ưng xóc nảy. Đám đệ tử ký danh lòng tràn ngập hoảng sợ. Yêu ma thật đáng sợ. Đừng nói là năm con Thiên Cẩu Yêu, dù chỉ có một con thì mười lăm đệ tử ký danh ưu tú nhất Vấn Kiếm tông hợp sức lại cũng không phải đối thủ, sẽ bị xé nát ngay. Trong hoang dã quả nhiên là thế giới của yêu ma. Chợt có tiếng hừ lạnh: - Hừ! Yêu ma vừa đạt đến cảnh giới Tiên Thiên Võ Tông cảnh cũng dám hiện thân, thật là tìm chết! Một luồng kiếm quang xanh rực rỡ nhanh như chớp từ trên lưng Huyền Cương Thanh Ưng bắn ra xé rách khung trời. Trong khoảnh khắc trên bầu trời máu bay đầy, lông chim tung tóe, một chuỗi tiếng kêu thê lương vang lên. Năm con Thiên Cẩu Yêu thực lực ngang ngửa với Tiên Thiên Võ Tông cảnh bị một kiếm giết sạch, không có con nào trốn thoát. Kiếm quang xanh đáng sợ đó như bùa đòi mạng của tử thần, rất đáng sợ. Các đệ tử ký danh trố mắt líu lưỡi nhìn người xuất kiếm. Nam nhân đó phất tay, nắm hòn dá lăng giác trong suốt lấp lánh ánh sáng màu đỏ bay ra từ đầu Thiên Cẩu Yêu rớt xuống dưới rơi vào tay gã. Đinh Hạo cũng bị rung động. Vì người xuất kiếm chính là Tổng giáo viên của Thanh Sam Đông Viện, nam nhân xấu bụng nhiều chuyện, Vương Tuyệt Phong. Tuy lúc trước Đinh Hạo có suy đoán thực lực của Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong rất cao nhưng không bao giờ ngờ gã mạnh đến mức này. Một kiếm kia kinh diễm, kiếm quang giống như thất luyện, chém ngang núi cao thương khung, khắc sâu vào đầu các đệ tử ký danh. Dù là Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết cũng lộ biểu tình kinh ngạc. Trong đám người chỉ có Lý Lan là biểu tình bình tĩnh không thấy lạ. Tổng giáo viên của Hồng Sam Tây Viện, một nam nhân trung niên luôn cười tủm tỉm nay cười nói: - Cư Hợp Trảm của Vương sư huynh lại tinh tiến, chúc mừng. - Ha ha ha ha ha ha! Tất nhiên, đây là chiêu kiếm pháp thích hợp khoe oách nhất, ta tu luyện mỗi ngày, hì hì. Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong không chút khách sáo nhận lời khen.