Nhưng không nói thứ khác, trong đám nhóc địa vị thấp này có mấy hạt giống không tệ, tiến bộ cực nhanh, năng lực lĩnh ngộ siêu mạnh. Trong đó có cô bé xinh đẹp tên Hoan Hoan, nữ nhi của Vương Lam Tam Ny nhi, hai tỷ muội này xương cốt tốt, ngộ tính mạnh, mới bốn, năm ngày mà đã như hạc trong bầy gà. Đinh Hạo cho rằng cứ tiếp tục phát triển, sáu mươi mấy thiếu niên, thiếu nữ xóm nghèo sau một, hai năm không chừng có sáu, bảy ngày sẽ thi đậu cuộc thi khắc nghiệt vào Vấn Kiếm tông. Đinh Hạo nhìn các thiếu nữ, thiếu niên mỗi ngày nghiêm túc tu luyện, đổ mồ hôi, trên khuôn mặt nhỏ tràn ngập hy vọng. Đinh Hạo cảm thấy rất là thành tựu. Đinh Hạo không nghĩ làm chúa cứu thế gì đó, nhưng với sức nhỏ bé của mình thay đổi vận mệnh vài người, ban cho bọn họ hy vọng, loại cảm giác này khiến người hưng phấn như đột phá cảnh giới. Đương nhiên Đinh Hạo rất chú trọng tâm tính, phẩm chất của bọn nhỏ. Chuyện Lư Bằng Phi cho Đinh Hạo đòn cảnh cáo, không phải mọi người đều hiền lành như thiếu niên thợ săn Trương Phàm. Không phải ai cũng giống Trương Phàm, Vương Tiểu Thất, Phương Thiên Dực trong lòng có máu nóng. Không ít kẻ ăn cháo đá bát như Lư Bằng Phi, sau này Đinh Hạo có giúp ngươi cũng phải có chừng mực. * * * Hôm nay đến môn linh thảo Tây Môn Thiên Tuyết dạy. Khi nữ giáo viên xinh đẹp thanh nhã đi vào võ xá, Đinh Hạo phát hiện rõ ràng sắc mặt Tây Môn Thiên Tuyết không tốt, hình như mấy ngày mấy đêm không nghỉ ngơi. Bên dưới xinh đẹp che giấu mệt mỏi, nhưng trong mắt Tây Môn Thiên Tuyết có chút hưng phấn như con nít có được đồ chơi mình yêu quý nhất chơi liên tục ba ngày ba đêm. Đinh Hạo còn phát hiện thái độ Tây Môn Thiên Tuyết đối với hắn bỗng thay đổi. Tuy Tây Môn Thiên Tuyết không nói gì nhưng nét mặt chẳng còn chán ghét hay tiếc nuối, thay thế là tò mò. Tuy nhiên trong buổi học Đinh Hạo vẫn như bình thường, sau khi bắt đầu giảng bài mấy phút thì hai tay chống cằm, thẫn thờ, mắt không có tiêu cự như đang ngủ. Đinh Hạo bạn rộn học tri thức đan dược, dược thảo với Đao Tổ trong đầu. Trong chớp mắt một tiết học kết thúc. Tây Môn Thiên Tuyết cười tươi đứng trước mặt Đinh Hạo, ngón tay thuôn dài gõ mặt bàn. - Đinh Hạo. Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện xung quanh cười ồ lên. Đinh Hạo ngẩng đầu, giờ mới nhận ra đã tan học, vội vàng cắt đứt tham khảo với Đao Tổ trong đầu. Đinh Hạo đứng dậy, cười hỏi: - A! Tây Môn giáo sư có chuyện gì không? Tây Môn Thiên Tuyết nhìn khuôn mặt cười trước mắt, nhớ lại bộ dáng thẫn thờ trên lớp học của Đinh Hạo, nàng rất muốn cốc đầu tên nay nhưng cố kiềm chế. Tây Môn Thiên Tuyết lạnh nhạt nói: - Ngươi, đi theo ta. Đinh Hạo ngoan ngoãn theo sau lưng Tây Môn Thiên Tuyết. Xem ra đại mỹ nữ Tây Môn Thiên Tuyết đã phát hiện giá trị thật sự trong quyển sách nhỏ bị Đinh Hạo tẩy xóa. Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện nhìn nhau, nhìn mỹ nữ giáo viên Tây Môn Thiên Tuyết và Đinh Hạo biến mất phía xa, kiềm không được buồn bực. Mấy lần giảng bài trước Tây Môn Thiên Tuyết lão sư ghét cay ghét đắng Đinh sư huynh ra mặt, sao bây giờ trông như quan hệ hai người trở nên tốt đẹp hơn? - A, ta biết, Đinh sư huynh thật là cao minh. Vương Tiểu Thất vỗ trán, bộ dáng ngộ ra. Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện rất tò mò hỏi: - Biết cái gì? - Ha ha ha ha ha ha! Thủ đoạn tán gái của Đinh sư huynh quá cao siêu. Mọi người nghĩ xem người hăng hái tiến tới như Đinh sư huynh tại sao chỉ có trong tiết linh dược của Thiên Tuyết giáo sư là lười biếng như vậy? Vương Tiểu Thất cười gian nói: - Đây là lạ mềm buộc chặt, cố ý dùng cách này khiến Tây Môn Thiên Tuyết lão sư chú ý rồi từ từ đến gần, mở trái tim của mỹ nữ giáo sư ra. Ha ha ha ha ha ha! Đinh sư huynh lợi hại! Thiếu niên thợ săn Trương Phàm khinh thường bĩu môi nói: - Nói bậy bạ cái gì, Đinh sư huynh không phải người như vậy. Thiếu niên thợ săn Trương Phàm xoay người rời đi. - Thật nhàm chán. Phương Thiên Dực cũng rời đi. Nhưng đa số người trong lớp mắt sáng rỡ, rất đồng ý phán đoán của Vương Tiểu Thất. Đám người kia rất vô sỉ thầm nghĩ có nên học theo thủ đoạn cao siêu của Đinh sư huynh không? Tất nhiên bọn họ không dám mơ tới Tây Môn Thiên Tuyết lão sư, đó là người trong lòng của Đinh sư huynh. Nhưng bọn họ có thể thử với nữ đệ tử ký danh năm viện khác, hì hì. * * * Tây Môn Thiên Tuyết sốt ruột chỉ vào thứ vẽ vời trong trang sách, hỏi: - Ngươi biết mấy thứ này từ đâu? Địa điểm vẫn là vườn thuốc nhỏ nhưng bây giờ đã hơi điêu linh, linh thảo gieo trồng bị hái với cách chuyên nghiệp, không rực rỡ hoa nở như lần trước. Mặt đất đầy cỏ dại, đất màu trắng. Gió nhẹ thổi mang theo mùi thơm bùn đất. Đinh Hạo cười toiw hỏi: - A! Là ta vẽ lung tung. Như thế nào? Chẳng lẽ Tây Môn giáo sư phát hiện cái gì? Đinh Hạo khó thể giải thích rõ vấn đề này, không lẽ nói trong đầu ta có lão quái vật như kho sách cư ngụ? Cho nên Đinh Hạo làm bộ ngu. Tây Môn Thiên Tuyết kéo tóc dài bị gió thổi rối, bất đắc dĩ hừ lạnh một tiếng: - Ngươi . . . Tiểu tử thối, không muốn nói thì thôi. Tây Môn Thiên Tuyết nói xong chợt nhận ra động tác vừa rồi hơi giống làmn ũng, mặt đỏ lên. Thật kỳ lạ, bình thường tâm tình Tây Môn Thiên Tuyết lạnh nhạt nhưng tại sao liên tục rối loạn, hoảng hốt trước mặt thiếu niên này? Đây không phải dấu hiệu tốt. Giờ phút này, Đinh Hạo ngây người. Trong chớp mắt đó Tây Môn Thiên Tuyết hờn dỗi, gió thổi sợi tóc, khuôn mặt xinh đẹp tỏa sáng khiến thiên địa vạn vật mất sắc. Khí chất trang ãnh của Tây Môn Thiên Tuyết tăng phần kiều mỵ, khí chất thay đổi làm miệng lưỡi Đinh Hạo khô khốc. Tây Môn Thiên Tuyết có khí chất xuất trần, khuôn mặt trang nhã xinh đẹp, dáng người nóng bỏng đường cong gợi cảm, hai vận ý khác nhau phối hợp lại vốn đã hút hồn người. Ít ai thấy bộ dáng hờn dỗi của Tây Môn Thiên Tuyết, ngây thơ trong giây lát đủ chinh phục mất cứ nam nhân bình thường nào. Tây Môn Thiên Tuyết bình tĩnh tâm tình, chỉ vào quyển sách nhỏ bị bôi tèm lem, tò mò hỏi: - Làm sao ngươi nghĩ ra mấy thứ này được? Đinh Hạo nhe răng cười nói: - Chẳng là lúc xem thấy chán bỗng nhiên nghĩ ra. A, Thiên Tuyết giáo sư không giận nữa?