Sau khi những tình nguyện viên an toàn vượt qua một tháng thì ý chí của tất cả mọi người trên tàu Hi Vọng đều sôi sục hẳn lên, bởi vì điều này có nghĩa là chỉ trong thời gian ngắn họ sẽ có thể đến tinh cầu mới, bắt đầu một cuộc sống mới, có bãi cỏ, có ánh nắng, có đại dương, có mặt đất chắc chắn, có nhà của riêng mình, tương lai bỗng nhiên trở nên tươi đẹp như một giấc mơ vậy, đã có thể hy vọng về một ngày mai, tóm lại, tất cả những điều này đã khiến mọi người vô cùng hưng phấn, mỗi ngày gặp nhau, việc mà họ bàn chắc chắn là khi nào mới được tiêm miễn dịch, khi nào mới được đổ bộ xuống mặt đất, hàng ngàn biệt thự nhỏ ven biển trên các đường phố dưới mặt đất thật sự đã khiến rất nhiều người ghen tị. Tuy nhiên, người trên cả tàu Hi Vọng quá đông, mặc dù so với dân số Trái Đất mười tỉ người trước đây mà nói thì số người trên tàu Hi Vọng còn không bằng một góc, nhưng dù sao cũng lên đến một trăm tám mươi mốt ngàn hai trăm bốn mươi mốt người, đúng thế, người trưởng thành cộng với tất cả đứa trẻ trên sáu tuổi trên tàu Hi Vọng thật sự đã đạt đến con số ấy. Tương đối mà nói thì dân số hơn một trăm tám mươi ngàn người thật sự là khá lớn, đặc biệt là đối với một chính phủ nhỏ được tuyển chọn kỹ càng như trên tàu Hi Vọng mà nói, việc toàn dân đổ bộ thật sự là một thử thách lớn còn hơn cả chiến tranh, trong đó gồm việc sản xuất, tiêm thuốc miễn dịch siêu cấp và đảm bảo an toàn cho tất cả mọi người, việc nhân viên y tế phải luôn quan sát và luôn kịp thời chờ lệnh cấp cứu những nhân viên được tiêm phòng, cộng thêm cả việc phải bảo vệ và phân phối nhà cho những người đổ bộ xuống thủ đô nữa… đây thật sự là một dự án vô cùng lớn. Điều trước tiên, hiện tại số lượng biệt thự nhỏ xây dựng được tổng cộng là ba ngàn bốn trăm căn, đều là loại biệt thự nhỏ có lầu nằm trong khu phố, mỗi khu phố sẽ có khoảng hơn hai trăm căn, đương nhiên vẫn chừa lại các khoảng xanh và những vị trí chờ sử dụng, trong tương lai sau khi xây thêm mười mấy khu phố nữa thì ít nhất sẽ mở rộng ra được số lượng biệt thự thêm hơn năm ngàn căn nữa, và tất nhiên vẫn còn nhiều khu vực khác nữa, thủ đô có đến vài lối ra vào, ở những nơi đó có thể xây thêm nhiều biệt thự nữa. Nhưng hiện tại thì ba ngàn bốn trăm căn biệt thự này tối đa cũng chỉ có thể chứa được ba ngàn bốn trăm hộ gia đình, cho dù mỗi gia đình ba đời sống chung đi nữa, số lượng là mười người đi, thì cũng chỉ tối đa chứa được ba mươi bốn ngàn người mà thôi, thế thì hơn một trăm ngàn người còn lại của tàu Hi Vọng thì phải làm sao? Không sợ ít, mà chỉ sợ không công bằng, đạo lý này không ai hiểu rõ hơn những nhân viên sinh ra tại Trái Đất, thế nên việc toàn dân đổ bộ là không thể nào, ít ra là chưa thể thực hiện được khi những khu biệt thự còn lại chưa xây xong. Nhưng mà cũng may, tiêu chuẩn khoa học kỹ thuật của cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư đã vượt ra ngoài sức tưởng tượng của cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ ba. Đầu tiên chính là sự xuất hiện của người máy công trình đã giúp giải quyết rất nhiều vấn đề nan giải của việc thiếu nhân công, nếu rút hết bảy mươi phần trăm số lượng người máy công trình để tiến hành xây dựng thì dự tính chỉ trong nửa năm là các khu biệt thự còn lại đã có thể xây xong, nhưng ở đây vẫn còn một vấn đề cần phải giải quyết. Đó chính là vấn đề đất đai. Đây chính là một vấn đề lớn có liên quan đến chính trị, chính thể, quốc gia, kinh tế và văn minh con người trong tương lai! Việc này xử lý không tốt thì có thể sẽ tạo ra mối họa tiềm tàng trong mười đến một trăm năm tới. Liên quan đến việc này, Diêu Nguyên đã triệu tập một lượng lớn các chuyên gia, trực tiếp trình bày vấn đề này với họ, hi vọng họ có thể đưa ra một đáp án thỏa đáng. Phải thuộc về quốc hữu, hay là tư hữu, hay là vừa quốc hữu vừa tư hữu, những đề nghị này liên tục được đưa ra trong hội nghị, đương nhiên cũng có rất nhiều nhân viên đưa ra những lời phản đối. Vấn đề này Diêu Nguyên không hề muốn tham gia, tất cả đều giao lại hết cho các chuyên gia tranh luận, hiện tại, thuốc miễn dịch siêu cấp đã hoàn thành thử nghiệm rồi, đồng thời cũng có hiệu quả mỹ mãn, thế thì nên để cho một bộ phận nhân viên đổ bộ trước, như thế sẽ có thể làm xoa dịu phần nào tâm trạng mong mỏi của tất cả mọi người. Thế thì phải để ai đi trước đây? Được ở trong biệt thự riêng, được hưởng bầu không khí trong lành, được bước đi trên mặt đất, được tận hưởng bãi cỏ xanh ánh nắng vàng, giữa những người được đi và những người phải chờ đợi, nhất định phải đảm bảo được sự công bằng, hoặc ít nhất cũng phải cố gắng đạt nguyên tắc công bằng. - Tôi có ba ý kiến, trước tiên chính là phải dựa theo nhu cầu nhân lực, ví dụ như quân phòng vệ, có thể để một phần binh sĩ phòng vệ có nhiệm vụ bảo vệ mặt đất cả ngày và gia quyến của họ được đổ bộ trước, phân chia cung cấp biệt thự cho họ, ngoài ra còn có các kiến trúc sư và nhân viên kỹ thuật, hiện tại, rất nhiều công trình trong thủ đô vẫn chưa được triển khai, quan trọng chính là các người máy công trình do chưa được nhập trí tuệ nhân tạo nên chưa thể thực hiện các công việc phức tạp, tất cả đều cần các kiến trúc sư và nhân viên liên quan xuống giải quyết, nên sẽ cấp biệt thự cho họ và gia quyến, tất nhiên kể cả các nhà khoa học cũng như thế. - Điều thứ hai, tôi thấy nên dựa vào sự phân chia bốn cấp bậc danh dự trước đây là Thủ Vệ Nhân Loại, Vệ Sĩ Nhân Loại, Dũng Sĩ Nhân Loại và Anh Hùng Nhân Loại, phàm là con cháu và gia đình của những người hi sinh này thì đều sẽ có thể đổ bộ, tất nhiên do số lượng quá đông nên cũng chỉ chọn ra một phần chứ không thể đưa đi hết, về việc chọn ai được đi thì sẽ do hệ thống ngẫu nhiên quyết định. - Điều thứ ba, cũng là điều cuối cùng, tôi cảm thấy có thể dùng một lượng lớn tiền để mua vị trí đổ bộ. Đây chính là những phát ngôn báo cáo của Diêu Nguyên khi đứng giữa hội trường lớn của một hội nghị, ngồi gần nhất bên dưới khán đài là các nghị viên, ngồi xa hơn một chút là quân nhân, nhà khoa học và nhân viên kỹ thuật, còn xa hơn chút nữa là hàng ngàn dân thường, cả hội nghị lúc đó có ít nhất trên năm ngàn nhân viên, hơn nữa diễn biến cả hội nghị còn được phát trực tiếp trên tàu Hi Vọng, tất cả mọi người đều có thể xem hội nghị này trên ti vi hoặc trực tiếp ở hội trường. Diêu Nguyên đứng trên khán đài nói ra ba điều trên, hai điều đầu không có ai phản đối gì, thật ra, đây cũng chính là trình tự đổ bộ mà trong lòng nhiều người đã nghĩ, nhưng sau khi Diêu Nguyên nói ra điều thứ ba thì cả hội trường bỗng chốc náo loạn lên, thậm chí có nhiều dân thường ở phía sau đứng cả lên, một số nghị viên cũng đứng dậy phản đối, tiếng ồn trong hội trường thậm chí lấn át cả điều Diêu Nguyên định nói. - Trật tự! Nghị trưởng nghị viện đột nhiên lên giọng hết cỡ, hét lên một tiếng thật lớn, tiếng hét này ngay lập tức lấn át tất cả tiếng ồn trong hội trường, tất cả mọi người lúc này mới dừng sự náo loạn, nghị trưởng giờ mới đứng dậy nhìn xung quanh một lượt rồi nói: - Đây là nghị viện! Ai còn la hét lung tung mời ra khỏi đây ngay! Vui lòng tiếp tục lắng nghe quy tắc đổ bộ mà thuyền trưởng nói! Nói xong, vị hiệp sĩ già người Anh với vẻ mặt nghiêm nghị lạnh lùng này mới ngồi xuống. Diêu Nguyên không hề tức giận, anh đứng trên khán đài tiếp tục nói: - Tôi biết, mọi người ở đây khó lòng mà chấp nhận điều thứ ba, đúng thế, tiền sao có thể thay thế tự do chứ? Nhất là đối với tự do ở tinh cầu mới, nhưng tôi muốn hỏi, tất cả các bạn có mặt tại đây, và cả những bạn đang xem qua ti vi, tiền của con người có phải đơn giản chỉ là tiền không? Không! Tiền bạc của con người không đơn giản chỉ là tiền! Tôi tin rằng trong suốt sáu năm kể từ khi mọi người lên tàu Hi Vọng rời khỏi Trái Đất thì ngoại trừ người nhà của một số ít anh hùng và quân nhân ra, chắc sẽ không có ai nhận được một khoản thừa kế lớn đúng không? Mỗi một người ngồi ở đây, mỗi một đồng tiền mà các bạn có trong thẻ, tất cả đều là bằng chứng cho sự cống hiến của các bạn cho nhân loại! Đây là một việc rất vinh quang, đây chính là báo đáp cho sự lao động, cố gắng, phấn đấu và cống hiến của các bạn cho nhân loại! Không có mùi kim loại, không có mùi máu, tiền của các bạn tất cả đều vô cùng sạch sẽ! Điểm này tôi có thể làm chứng, tất cả nhân viên của ủy ban trung ương đều có thể làm chứng! - Thế thì… Diêu Nguyên nhìn xuống phía dưới rồi nói to: - Tại sao tiền lại không thể là thứ dùng để mua được cơ hội đổ bộ chứ? Cống hiến cho nhân loại càng nhiều thì sẽ càng sớm được xuống mặt đất, càng sớm được đặt chân lên tinh cầu mới, tại sao lại không thể chứ? Cho nên ba quy tắc nêu trên, người nào đã được áp dụng ở hai điều đầu thì sẽ không được xếp vào người mua ở quy tắc thứ ba nữa, người áp dụng quy tắc thứ ba sẽ thuộc về tất cả mọi người từ tầng hầm, tầng một lên đến tầng ba của tàu Hi Vọng! Công khai, công bằng, công chính! Cả quá trình tuyển chọn và mua bán sẽ được hiển thị trên mạng của tàu Hi Vọng, mỗi người cứ cách một tiếng trong vòng 24 tiếng đều có thể đăng nhập trang internet chính thức của chính phủ tàu Hi Vọng để xem và giám sát, trong thời gian này, nếu có bất kỳ hành vi gian lận nào thì chính phủ tàu Hi Vọng sẽ thực hiện điều lệ trừng phạt gấp ba một cách nghiêm khắc nhất, tình huống nghiêm trọng nhất có thể sẽ bị tử hình! Diêu Nguyên lúc này rút ra một tập hồ sơ rồi nói: - Quy tắc đổ bộ lần này đều được ghi trong văn kiện chính thức của chính phủ tàu Hi Vọng, đồng thời được lưu vào hồ sơ lịch sử nhân loại, đây là một tập hồ sơ do chính tay tôi ký và thực hiện, bất kỳ ai cũng có thể xem được bản sao trên trang internet chính thức, nếu ai có bất kỳ ý kiến gì về lần tuyển chọn này thì có thể đề xuất với tôi trong vòng bốn mươi tám tiếng tới, gửi thư điện tử cũng được, gọi điện cũng được, thậm chí gặp trực tiếp tôi cũng được, chúng tôi đều sẽ nghiêm túc lắng nghe ý kiến của các bạn, đồng thời sẽ nghiêm túc xem xét tính khả thi, tất nhiên, chúng tôi không đảm bảo sẽ luôn sử dụng ý kiến của các bạn, nhưng chúng tôi rất hi vọng sẽ nhận được nhiều ý kiến đóng góp. Diêu Nguyên nói đến đây thì đặt tập hồ sơ xuống rồi nói: - Các bạn, đã sáu năm rưỡi rồi, chúng ta rời khỏi Trái Đất đã được sáu năm rưỡi rồi, quá lâu quá lâu rồi, giờ chúng ta chuẩn bị đặt chân xuống tinh cầu mới, sống ở đó, phát triển ở đó, nhìn thấy con cháu chúng ta chạy nhảy trên bãi cỏ, kể cho chúng nghe những câu chuyện năm xưa trên Trái Đất, thế nên các bạn đừng vội, chúng ta đều có cơ hội, chỉ là đến trước hay sau mà thôi, tôi mong tất cả các bạn đừng nôn nóng… - Tương lai vẫn còn rất dài!