Linh lực dũng mãnh như bão lốc cuồn cuộn trên thạch đài, mang theo những tiếng sấm rền văng vẳng. Mục Trần tay cầm Phệ Long Ma Thương, hai mắt tập trung không rời chiến tượng trước mặt, thân thể có lôi điện lóe ra sẵn sàng, sức mạnh cường hãn chực chờ, tản mát khí thế kinh người. Chiến tượng kia vẫn lẳng lặng yên tĩnh như thế, chỉ có áp lực tỏa ra khiến người ta lo lắng hồi hộp. Một người một tượng thủ thế giằng co. Nhưng nhanh chóng thế giằng co bị phá vỡ. Chiến tượng không có trí tuệ, không sợ hãi bất kỳ thứ gì trước mặt. Bất kể là Mục Trần chỉ thực lực thân thể nan hay một vị Chí Tôn thì nó cũng ra tay toàn lực, xông lên phát công trước tiên. "Ầm!" Mặt đá dưới chân chiến tượng vỡ ra, hoa văn màu tím phát sáng rực rỡ, dao động linh lực đáng sợ bùng nổ. Thân hình nó đột ngột biến mất. Mục Trần sắc mặt kịch biến, tốc độ của chiến tượng kia thật sự vượt khỏi khả năng quan sát của hắn. "Gràoo!" Nhưng hắn cũng không phải tay mơ, chấn kinh qua mau, long ảnh hiện ra, long ngâm vang vọng, vô số tàn ảnh xuất hiện, hắn cấp tốc lui sau. "Vụt!" Thình lình đang lui, Mục Trần trừng mắt, Phệ Long Ma Thương dũng mãnh hung ác đâm vào một khoảng không phía sau. "Keng!" Một tiếng kim thiết vang lên từ hư không, hắc thương đột ngột xuất hiện chính xác đâm vào đầu Phệ Long Ma Thương của Mục Trần, khiến nó không thể tiến thêm chút nào. "Ầm!" Hắc lôi từ trong cơ thể vang rền, thân thể hắn cao thêm một xích, năm đường lôi văn lập tức được vẽ ra trên ngực, sức mạnh cuồn cuộn chảy vào cánh tay. "Vụt! Vụt!" Phệ Long Ma Thương múa may liên hồi, thương ảnh bất tận, công kích hoa mỹ dữ dội đâm tới. Mục Trần không hề có ý nương tay, ngay lập tức sử dụng ngũ văn lôi thể trình độ, hơn nữa dựa vào uy thế Phệ Long Ma Thương phát công như mưa. Thế công của hắn ngay cả cao thủ linh lực nan cao thủ cũng phải dè chừng tránh đi. Thế nhưng đối thủ của hắn không phải là cao thủ linh lực nan, lại không biết sợ hãi, không có cảm xúc, và chiến lực lại đạt đến Thần Phách nan... "Keng! Keng!" Chiến tượng vẫn cứ xông lên không tránh né, trường thương uốn lượn như rồng bay phượng múa, thương ảnh đối chiến chính xác hoàn toàn đối cứng với tập kích của Phệ Long Ma Thương. Hai bên thương ảnh công kích nhanh chóng triệt tiêu lẫn nhau. Phía bên ngoài, Ôn Thanh Tuyền, Lạc Li và mọi người nghiêm mặt quan sát vòng chiến. Toàn bộ công kích của Mục Trần đều bị ngăn lại, không tiến thêm được bước nào, trận chiến hôm nay xem ra phải khổ chiến kịch liệt. Cánh tay cầm Phệ Long Ma Thương cũng đang run lên bần bật, mỗi lần đối chiến, kình lực mãnh liệt áp tới, nếu Phệ Long Ma Thương không phải binh khí tuyệt phẩm có lẽ đã gãy nát, nếu thân thể không cứng rắn đến trình độ ngũ văn lôi thể, e rằng thương đã rời tay. Đệ nhất trọng Thần Phách nan quả là đáng gờm! "Keng!" Thương ảnh tan biến, hai thanh trường thương phóng ra, đâm thẳng vào nhau. "Bang!" Kình phong dữ dội bùng phát, sóng khí lan tỏa. Tử quang trong đôi mắt chiến tượng đột nhiên lóe lên, thân ảnh như quỷ mị xuất hiện trước mặt Mục Trần, chưởng kình hung hãn vỗ vào ngực hắn, không gian nổ liên hồi trước chưởng lực đáng sợ. Nó bắt đầu chủ động công kích. Ứng biến chiến đấu của nó thật khiến người ta giật mình, chỉ nháy mắt đã hoàn toàn chiếm thế thượng phong. Mục Trần biến sắc, long ảnh hiện ra dưới chân, tay buông lỏng Phệ Long Ma Thương, thân hình lui gấp. Chiến tượng vẫn đuổi theo không tha, chưởng kình càng lúc càng tiếp cận Mục Trần. Chưởng phong như sấm đánh kéo tới, căn bản không cho Mục Trần cơ hội tránh né. Đối mặt thế công áp đảo không tha, ánh mắt Mục Trần đột trở nên hung ác. Đã tránh không nổi, vậy chiến thôi! "Ầm!" Linh lực dũng mãnh bộc phát ra phía sau Mục Trần, một dải tinh tú thình lình xuất hiện cùng với bốn hư ảnh thần thú, theo quyền ấn của hắn hung hãn phóng ra. - Tứ Thần Phong Thiên Ấn! Bốn hư ảnh thần thú gầm rú liên kết thành quang ấn bắn tới chiến tượng. Chưởng phong tràn ngập hắc ám của nó mạnh mẽ nện vào quang ấn linh lực cuồng bạo. "Đùng!" Tiếng nổ to rõ mang theo phong bạo áp ra, quang ấn to lớn chỉ nháy mắt nổ tung, bàn tay đen đúa như sấm rền nện vào ngực Mục Trần. "Bằm!" Trong tiếng động vang rền, Mục Trần bị đánh bay đi xa tít. Bên ngoài, ai nấy kinh hô. Mục Trần cắm hai chân xuống đất, lộn vòng vài cái, hai tay chụp liên hồi lên mặt đất, phá nát một đường dài trên thạch đài rồi mới giữ được thăng bằng. Mục Trần ngẩng đầu lên, môi tóe máu, ánh mắt lạnh đi. "Vù!" Phệ Long Ma Thương đột nhiên xuất hiện phía sau chiến tượng, sát khí cuồn cuộn, mũi thương bén nhọn đâm vào hậu tâm chiến tượng. Thình lình chiến tượng đột nhiên xoay người, vung chân như roi theo một quỹ đạo khó tin, cước kình mạnh mẽ nện vào mũi thương. "Bang!" Một cước nhẹ nhàng, Phệ Long Ma Thương bị chiến tượng đá bay đi. Thế nhưng sự sắc bén của mũi thương thật đáng mong đợi, khiến cho bàn chân nó bị đâm thủng một lỗ. Thân thể rắn chắc như cương thiết nhưng cũng không cách nào xem nhẹ sự sắc bén của một thanh tuyệt phẩm binh khí. Nếu một đòn vừa rồi có thể đắc thủ, không chừng nó đã bại. Phệ Long Ma Thương xoay vài vòng rồi hóa thành hào quang bay giữa không trung, trở lại chỗ Mục Trần, khí thế hung hãn chực chờ cắn xé chiến tượng. Phía ngoài, mọi người nín thở quan sát chiến đấu. Hai bên ra tay chiêu chiêu đều hung ác đoạt mạng, lần giao phong vừa rồi chiến tượng chiếm thượng phong hơn, đánh tan toàn bộ công kích mạnh mẽ của Mục Trần, ép hắn phải rơi xuống đất. - Mục Trần bị thương rồi, nếu tiếp tục thế này thì nhất định phải thua. Thần Phách nan mạnh hơn linh lực nan rất nhiều, mà chiến tượng kia lại là một khối sắt, mạnh hơn thân thể nan không biết bao nhiêu lần... Ôn Thanh Tuyền chậm rãi lo lắng. Biểu hiện chiến lực vừa nãy của Mục Trần quả thật hoàn mỹ, đối mặt chiến tượng mạnh mẽ nhưng hắn luôn tiến thoái hợp lý, lại còn phát công trước, bị áp đảo vẫn có thể phản công. Tuy cuối cùng cũng bị chiến tượng đánh lui, nhưng thực lực thân thể nan có thể xông pha đến như thế cũng đã rất tuyệt hảo. - Cũng không dễ, nhưng kết quả còn chưa có, thượng phong hạ phong cũng chẳng nói lên được cái gì. Lạc Li khẽ gật, nàng cũng không phủ nhận Mục Trần đang bị áp đảo, nhưng vẫn cười tươi. - Hy vọng là thế! Ôn Thanh Tuyền thản nhiên đáp lời. - Không hổ là đệ nhất trọng Thần Phách nan, thực lực thật khó xơi. Mục Trần đứng thẳng lên, xóa đi vết máu trên miệng, hắn lẩm bẩm. Ánh mắt lóe tử quang, chiến tượng không hề biểu hiện tình cảm hay nói một tiếng nào, tiếp tục xông lên, hiển nhiên lại muốn triển khai tiến công . Sát khí đằng đằng, chiến tượng như một luồng hắc ám bay đến. Mục Trần chợt kết ấn. "Ầm ầm!" Không trung phía trên, chẳng biết từ khi nào có luồng linh lực cuồng bạo nổi lên, sắc trời u ám đi, hai đóa hắc liên hợp thành một linh trận to lớn, hắc ám phủ xuống che khuất khu vực này. - Linh trận ư? Nhưng linh trận đẳng cấp này vẫn chưa đủ ngăn cản... Ôn Thanh Tuyền kinh hô Hắc liên xoay tròn, trong tim sen, hai chùm tia hắc ám ngưng tụ, như súng bắn thẳng vào chiến tượng. Công kích mạnh mẽ đó chỉ làm chiến tượng khựng lại, quyền phong tung ra đánh nổ nát hai tia hắc ám công kích. Thậm chí ngay cả Yêu Liên Đồ trận cũng bị quyền phong phá hủy. Một quyền đánh nổ linh trận, nhưng dường như nó cảm thấy uy hiếp dữ dội, tử quang trong đôi mắt trống rỗng lóe sáng. Đằng trước, Mục Trần một tay múa kết một ấn pháp kỳ lạ, theo đó những cây cối xanh um trong linh bảo sơn đột nhiên sáng lên, màu bích lục rực rỡ bao trùm đổ tới ngưng tụ trong tay hắn. Biến cố thình lình khiến tất cả mọi người đều chấn động, một dao động đáng sợ điên cuồng thành hình. - Linh trận chỉ là ngụy trang, đòn tiếp theo mới là chính.... Lạc Li phấn khích reo lên. Giữa không trung, linh ảnh lão nhân kia nhìn thấy Mục Trần hấp thu sức mạnh vạn mộc trong thiên địa, đôi mắt trống rỗng dao động càng lúc càng kỳ lạ.