Đại Đạo cấp cường giả vừa đi, trong lòng tất cả mọi người đều buông lỏng, đang muốn thở phào một hơi, thì thanh âm uy nghiêm của Thiên Các Kiếm Tiên Lý Dật Phong vang lên. - Các đệ tử ghi nhớ, sự tình phát sinh hôm nay ở Đại Vương Ốc Sơn, bất luận kẻ nào cũng không được đối ngoại truyền bá, kể cả người thân nhất, cũng không thể lộ ra một câu một chữ. Nếu tiết lộ nửa câu ra ngoài, truy tra ngọn nguồn, tru di cửu tộc! Sự tình Đại Đạo cấp tuyển truyền nhân, dính đến đỉnh cấp cơ mật của Thiên Các. Đương nhiên là tuyệt đối không cho phép truyền ra ngoài. Trong lòng các đệ tử đều nghiêm nghị. Vốn có chút còn cảm thấy hôm nay gặp được tràng diện lớn, sau này cón có chuyện để ba hoa. Mệnh lệnh này vừa ban ra, tất cả mọi người đều câm như hến. Mệnh lệnh của Đại đạo cường giả, không thể đùa được. Một khi có người vi phạm, để lộ tin tức, chính là tai hoạ ngập đầu! Trong lòng người người đều nói: - Chuyện hôm nay, phải quên đi, ngủ cũng không thể nói mớ, bằng không mà nói, thảm rồi. . . Nhậm Thương Khung cùng Bắc Cung Dao liếc nhau, trong tay chẳng biết lúc nào đã nhiều hơn một vật, xem xét một chút, thì ra là một ngọc giản, chỉ có điều tạo hình bên ngoài không giống. Ngọc giản này linh khí dồi dào, hiển nhiên không phải là phàm vật. Hai người cầm trên tay, đang muốn cảm thụ chỗ bất phàm của ngọc giản này. Bỗng nhiên bên tai mỗi người đều vang lên truyền âm dặn dò. Nhất là Nhậm Thương Khung, nghe được thanh âm thuần hậu của Thiên Các Kiếm Tiên Lý Dật Phong nói: - Thương Khung, căn cứ quy tắc Thiên Các, ngươi mặc dù đi theo ta tu tập Chân Kiếm Đạo, nhưng phải ở Thiên các Thập điện bồi dưỡng. Chỉ có ở Thập điện làm ra thành tích chói mắt, mới có tư cách vào ở Thiên Khung Tạo Hóa. Sau khi ngươi hoàn thành giai đoạn khảo hạch thứ năm, đạt được linh cầm tọa kỵ, có thể đến Kiếm Vương Phong ở Thiên Khung Tạo Hóa tìm ta. Ngoài ra, trong khoảng thời gian này, phải coi chừng thế cục Đại Vương Ốc Sơn. Tính cách của Vưu Thiên Chiến ta rất hiểu, hắn đã chọn trúng truyền nhân. Mà người được chọn trúng này, rất có thể trở thành ác ma của Đại Vương Ốc Sơn! Tự giải quyết cho tốt… Bên kia, Bắc Cung Dao cũng vừa nghe xong truyền âm nhắc nhở, ánh mắt đưa tình, mỉm cười nhìn qua Nhậm Thương Khung, hai người nhìn nhau cười cười, hết thảy đều không nói lời nào. Tầng chín phúc địa, Đại Vương Ốc Sơn chí cao vinh quang, Nhậm Thương Khung cùng Bắc Cung Dao quần anh tụ hội, dắt tay quân lâm, tự nhiên trở thành một giai thoại của Đại Vương Ốc Sơn. Từ đó, Đại Vương Ốc Sơn huyên náo xôn xao vì đảng phái chi tranh, tạm thời yên ắng. Nhậm Thương Khung cùng Bắc Cung Dao, cả hai đều được Đại Đạo thế lực chọn trúng, có thể nói là Truyền Kỳ. Danh tiếng của Nhậm Thương Khung, cao chưa từng thấy. Bất quá Nhậm Thương Khung cũng không để ý những chuyện đó, mỗi ngày trong động phủ tu luyện, cùng Bắc Cung Dao song túc song tê. Sau khi biết Âm Dương Đạo có truyền nhân khác. Điểm hưng phấn sau khi đại thắng Hạ Vũ Trùng không còn sót lại chút gì. Nhậm Thương Khung ít xuất hiện, nhưng người đầu nhập không vì thế mà giảm, người đến viếng thăm tầng chín phúc địa, có thể nói là nối liền không dứt, giống như thủy triều vậy, mỗi ngày đều có rất nhiều người tụ tập. Những sự tình này, Nhậm Thương Khung giao cho bọn người Chu Vân đi quản lý. Thành viên tổ chức đã có, sàng chọn như thế nào, hắn tự nhiên không cần hỏi đến. Hiện nay, động lực lớn nhất của hắn, là tu luyện. Tranh thủ sớm ngày hoàn thành một trăm lẻ tám chư thiên đại viên mãn! Tu luyện Bất Hủ Đế Khí Quyết, phải đạt một trăm lẻ tám chuyển chư thiên đại viên mãn, mới có thể tiến thêm một bước tu hành, bằng không mà nói, chỉ có thể dậm chân tại chỗ, vĩnh viễn không thể tấn chức Thiên Nhân cảnh! Mặc dù, Thiên Nhân cảnh hôm nay đối với Nhậm Thương Khung mà nói, chỉ là một hình thức, nhưng mà, một khi tấn chức Thiên Nhân cảnh, bằng vào Bất Hủ Đế Khí Quyết siêu cường cảnh giới, thực lực Nhậm Thương Khung không thể nghi ngờ, sẽ xuất hiện một cái bay vọt về chất, chính diện đối kháng Kim Đan cường giả, cũng không xuống hạ phong! Ngoài động phủ số một, tuyết trắng bay lả tả. Hôm nay, bảy tám tháng trôi qua, Đại Vương Ốc Sơn đã tiến vào ngày đông giá rét. Nhậm Thương Khung đứng trong gió lạnh, trước mắt Nhậm Thương Khung là một mảnh trắng xoá, băng phong vạn dặm, ngân trang tố khỏa, hết sức xinh đẹp. Lòng bàn tay nhẹ nhàng đưa ra, bắt lấy một bông tuyết. Bông tuyết giống như lông ngỗng kia sau khi bị bắt, rõ ràng không thay đổi, cũng không có kết thành băng tinh. Phảng phất cả người Nhậm Thương Khung, là một bộ phận của động phủ số một, cùng thiên địa tự nhiên dung hợp lại với nhau. Đột nhiên, Nhậm Thương Khung có chút hiểu được, rít gào một tiếng, sắc mặt lộ vẻ mừng như điên. - Đúng rồi, đúng rồi, những sự kiện thế gian, không phải lúc nào cũng có thể dùng mắt mà thấy, phải lấy tâm cảm ngộ. Ngộ chí tình đạo, hiểu rõ bản tâm, chớ không phải dùng mắt mà thấy. . . Nhậm Thương Khung quay người trở lại trong động, khoanh chân mà ngồi, lại lần nữa trùng kích. Giai đoạn khảo hạch thứ tư, dần dần đã đến khâu cuối cùng. Mà tu vi của Nhậm Thương Khung, cũng đột nhiên tăng mạnh, phá tan bảy mươi hai chuyển Địa Sát đại quan. - A Dao, huynh lần này bế quan, ước chừng cần một tuần. Nếu có thể đem lĩnh ngộ gần đây dung hợp vào, có thể một lần đột phá tám mươi chuyển đại quan! Bắc Cung Dao mừng rỡ gật đầu: - Muội cũng có cơ hội trùng kích bốn mươi tám chuyển. Mấy ngày này, Bắc Cung Dao được Nhậm Thương Khung chỉ dẫn, tu vi cũng là nước lên thì thuyền lên, tốc độ tăng lên cực nhanh, quả thực không thể tưởng tượng. Mặc dù thân thể nàng là nữ nhi, tu luyện Bất Hủ Đế Khí Quyết có chút khoa trương, hiệu quả cũng rất kém, nhưng Bắc Cung Dao ngoài mềm trong cứng, có một cổ khí chất kiên cường ở bên trong, rõ ràng cũng tu luyện tới bốn mươi tám chuyển. Thời gian thấm thoát, thời gian bảy ngày, cơ hồ trong nháy mắt đã qua. Nhậm Thương Khung mừng rỡ mở mắt, trong đan điền, chân khí cuồn cuộn như sóng biển, có được vô hạn tiềm năng. - Ha ha, quả nhiên là niềm vui ngoài ý muốn, một hơi tu luyện đến tám mươi ba chuyển. A Dao, xem ra kỳ khảo hạch này kết thúc, ta có cơ hội trùng kích Chư Thiên viên mãn! Nhậm Thương Khung hăng hái, sau khi hoàn thành Địa Sát viên mãn, khí chất của hắn có cải tạo vài phần, khí thế vương giả càng đậm. Bắc Cung Dao nhìn trong mắt, vui trong lòng, nhẹ nhàng gật đầu: - Muội cũng hoàn thành bốn mươi tám chuyển. Thương Khung, cước bộ của huynh quá nhanh. Ta đã đuổi theo hết sức. Nhậm Thương Khung nhìn qua biểu lộ nghiêm túc của Bắc Cung Dao, trong lòng thương yêu: - A Dao, cho muội khó xử như thế, huynh rất băn khoăn. Bắc Cung Dao hạnh phúc cười cười: - Đây cũng không phải là huynh để cho ta khó xử. Thương Khung, muội tu luyện, si mê võ đạo, cũng không dưới huynh. Muội chỉ không muốn tụt lại phía sau quá nhiều. - Ha ha, tốt! Nhậm Thương Khung tiêu sái cười cười, cùng Bắc Cung Dao ở chung, bất cứ lúc nào, đều ấm áp như thế. - Huynh và muội bế quan tu luyện, không để ý đến thế sự bên ngoài, không biết giai đoạn khảo hạch thứ tư chấm dứt, bên ngoài có biến cố gì không nữa. Nhậm Thương Khung mở ra cấm chế động phủ, đi ra ngoài. Đang muốn triệu hoán bọn người Chu Vân, đã thấy bọn người Chu Vân đã chờ ngoài động phủ. - Nhậm huynh, cuối cùng ngươi cũng xuất quan. Biểu lộ của Chu Vân, có vài phần lo lắng. - Có chuyện gì? Nhậm Thương Khung thấy biểu lộ Chu Vân có chút cổ quái. Mà những người khác, như bọn người Viên Sơn, Thôi Hàng, biểu lộ cũng cơ bản giống nhau. - Phát sinh chuyện gì? Thôi Hàng tiến lên nói: - Nhậm huynh, những ngày này, quả thực phát sinh một ít đại sự. Tại tầng bảy phúc địa, xuất hiện huyết án lớn, là đại hung sát. - Tầng bảy phúc địa? Ở bên trong chín tầng phúc địa, tầng bảy phúc địa là nơi ở của đệ tử thập tinh, địa vị rất cao. Như thể nào lại xảy ra đại huyết án? Ở Đại Vương Ốc Sơn, đệ tử chỉ được phép khiêu chiến. Nếu lén chém giết, sẽ bị chấp pháp đệ tử xử lý. Ai lại dám to gan như vậy, ở chín tầng phúc địa hành hung? - Đã chết mấy người? - Tổng cộng đã chết ba người, đều là nhất đẳng thiên tài. Ví dụ như Phong Tứ Hải đến từ Thiên Nhàn phân đà; Chu Vân Tòng của Thiên Uy phân đà, kinh người nhất, là Thiên Khôi phân đà Tiêu Đỉnh Thiên! - Cái gì? Nhậm Thương Khung cũng chấn động, ba người này, hắn đều biết. Vây cánh của Nguyên Tông Sư thì ba người này là đỉnh cấp, đều là thiên tài thập tinh tiềm lực. Ở trong khảo hạch lần này, bài danh đều trước hai mươi vị. Chu Vân Tòng bài danh mười tám, Phong Tứ Hải bài danh mười một. Mà Tiêu Đỉnh Thiên, là vị trí thứ sáu. Sau khi tiềm lực khảo hạch kết thúc, ngoại trừ tứ đại thiên tài ra, chỉ có Bộ Kích là bài danh trên Tiêu Đỉnh Thiên. Nhưng mà, giữa hai người này đến cùng có chênh lệch hay không, cơ hồ không ai có thể minh chứng đi ra. Có thể nói, Tiêu Đỉnh Thiên rất gần với tứ đại thiên tài. Ở trong bản giới đệ tử, tuyệt đối là tồn tại đỉnh cấp. Nhậm Thương Khung còn nhớ rõ, tính cách Tiêu Đỉnh Thiên này có mấy phần đưa đẩy, lúc trước Nhậm Thương Khung cùng Phong Tứ Hải và Lăng Vân phát sinh xung đột, Tiêu Đỉnh Thiên còn châm ngòi thổi gió. Không nghĩ tới, nhân vật như vậy, lại bị người giết hại? - Có đầu mối gì không? Nhậm Thương Khung suy nghĩ một lát, hỏi. Chu Vân lắc đầu: - Không có bất kỳ manh mối gì, ngay cả những người chủ trì ở Đại Vương Ốc Điện, tựa hồ cũng im bặt tập thể, không quan tâm. Phảng phất đối với huyết án này, hồn nhiên bỏ qua. - Nhậm huynh, Đại Vương Ốc Sơn hôm nay, lòng người bàng hoàng, ai cũng không biết kế tiếp sẽ đến phiên ai. Nhậm Thương Khung trầm ngâm không nói, việc này hết sức kỳ quặc, hắn nhất thời không thể phân biệt. - Có người khác bị tập kích không? Bắc Cung Dao đột nhiên hỏi. - Không có, người bị tập kích, không có một người nào có thể còn sống. Thôi Hàng than nhẹ một tiếng, trong mắt cũng hiện lên một tia hoảng sợ. - Ngoại giới có tin đồn gì? Chu Vân thở dài: - Tin đồn rất nhiều, nhưng chủ yếu thì có ba loại. Loại thứ nhất, nói là truyền nhân chính thức của Âm Dương Đạo đến đây báo thù, giết đệ tử đến từ bên ngoài, để cảnh cáo Nhậm huynh! Thuyết pháp thứ hai, thì là nói. . . - Nói cái gì? Nhậm Thương Khung nhíu mày hỏi. Chu Vân do dự, nhưng vẫn nói ra: - Loại thuyết pháp thứ hai này rất hoang đường, lời nói vô căn cứ. Nói là Nhậm huynh âm thầm ra tay, chấn nhiếp đệ tử đến từ bên ngoài, ám chỉ bọn hắn lập tức hướng ngươi thần phục! Nói ngươi đây là giết gà dọa khỉ, chuẩn bị quân lâm Đại Vương Ốc Sơn. - Chuyện phiếm. Đôi mi thanh tú của Bắc Cung Dao cau lại: - Thương Khung nếu muốn lập uy, sao không chọn Tứ Đại Kim Cương của Hạ Vũ Trùng? Nhậm Thương Khung cười lạnh, đối với mấy tin đồn hồ đồ này không hề để ý, nhàn nhạt hỏi: - Còn tin đồn thứ ba là gì?