Chính là bởi vì như thế, Hạ Vũ Trùng mới có vốn liếng càn rỡ, có thể ngang ngược bá đạo. Người trẻ tuổi, có gia thế như vậy, có thiên phú như vậy, từ nhỏ lại lớn lên trong vinh quang, muốn không bá đạo cũng khó khăn! Tống Lam cũng nghe ngóng qua, trước kia cũng nghe Phương Hàn đề cập tới, cho nên đối với thân thế của Hạ Vũ Trùng, rất sùng kính cùng sợ hãi. Bởi vậy, Tống Lam rất rõ ràng, nàng chỉ có phối hợp với Hạ Vũ Trùng. Hạ Vũ Trùng muốn hồng hoàn của nàng, nàng liền ngoan ngoãn dâng. Hạ Vũ Trùng nói nàng không được dây dưa, nàng liền thức thời bỏ đi. Chỉ có như vậy, mới có thể tới gần Hạ Vũ Trùng, để cho Hạ Vũ Trùng không ghét nàng. Không thể không nói, ở chuyện này, Tống Lam rất sáng suốt. Nếu như nàng phản kháng, hoặc là sau đó hờn dỗi, nàng hoàn toàn sẽ bị Hạ Vũ Trùng thất sủng. Dùng tính cách của Hạ Vũ Trùng, nhất định sẽ giết nàng. Chỉ có giả trang đáng thương, mới để cho Hạ Vũ Trùng nhớ kỹ nàng, thiếu nàng một nhân tình trong tâm trí, càng lâu dài, sẽ làm Hạ Vũ Trùng công nhận sự hiện hữu của nàng. Điều kiện thích hợp sẽ chiếu cố cho nàng. Mặc dù Tống Lam biết rõ, mình cuối cùng không thể trở thành “Đạo” cấp thế lực, nhưng nếu có Hạ Vũ Trùng bảo hộ, lăn lộn đến cao tầng Thiên Các, làm rạng rỡ tổ tông, thực sự là một chuyện tốt! Nhậm Thương Khung không có suy nghĩ nhiều như vậy. Sau khi trở lại động phủ, ngồi xuống chỉ chốc lát, để cho tâm tình hoàn toàn yên tĩnh, mới suy xét qua chuyện hôm nay. - Chuyện hôm nay, lực ảnh hưởng to lớn, vượt quá dự liệu của ta. Bất quá Phương Huy khinh người quá đáng, dùng độc kế kia hại ta. Nếu ta nhất thời vô ý, đem phế hạt trở về, tiền đồ của ta ở Thiên Các, lập tức trở thành phù vân! Cái gì trả thù, cái gì dã tâm, đều là nói suông. Vì trở nên mạnh mẽ, vì điều tra cái chết của phụ thân, vô luận như thế nào, ta cũng phải lưu lại Thiên Các, tùy thời bộc phát! Phương Huy huynh đệ là xong đời. Tống Lam này gần đây tính tình đại biến, bỗng nhiên ít xuất hiện, chỉ sợ là có âm hiểm. Bất quá nữ nhân này thấy người sang bắt quàng làm họ, phẩm cách thấp, không đáng để lo. Ngược lại là Hạ Vũ Trùng kia, đắc chí càn rỡ, cực kỳ đáng giận. Hắn ghi hận ta, muốn trả thù ta, ngược lại không thể không đề phòng. Hạ Vũ Trùng! Nhậm Thương Khung lẩm bẩm cái tên này, trong mắt xẹt qua một đạo sát ý lạnh thấu xương. Nói cho cùng, hắn cũng bị Hạ Vũ Trùng chọc giận. - Lời nói của Hạ Vũ Trùng ở Thiên Hồ Đường, rõ ràng là cố ý chèn ép ta. Chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, tuyệt đối là chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng! Người này lòng dạ hẹp hòi, tính toán chi li. Bị ta thống mạ một trận, trong nội tâm tất nhiên rất hận. Hạ Vũ Trùng ah Hạ Vũ Trùng, ngươi đã hung hăng càn quấy như thế, luôn mồm muốn giết ta. Vậy thì thử nhìn một chút, ngươi đến cùng có bao nhiêu cân lượng! Đợi khâu thứ tư bắt đầu, ta muốn đạp nát danh tiếng của ngươi, kéo ngươi từ bảo tọa số một xuống đất! Nhậm Thương Khung khí huyết cũng dâng lên, nghĩ đến việc Hạ Vũ Trùng không coi ai ra gì, khẩu khí duy ngã độc tôn, lại càng giận. Nhậm Thương Khung là người của hai thế giới, khó chịu nhất chính là người khác làm mưa làm gió trên đầu hắn, khẩu khí như người ra lệnh. Tu luyện, tiếp tục tu luyện! Nhậm Thương Khung vứt bỏ hết thảy tạp niệm, tiếp tục vùi đầu vào tu luyện. - Từ lần trước, sau khi đột phá ba mươi tiểu chu thiên, một mực không có tiến bộ. Nhiều ngày đi qua như vậy, hôm nay lại trùng kích một phát, nhìn xem có thể đề thăng hay không. Sau ba mươi chu thiên, muốn tăng thêm một lần, độ khó rất lớn. Nhậm Thương Khung thử rất nhiều lần, vẫn không thể thành công. Hôm nay, Nhậm Thương Khung cảm thấy có động lực đặc thù. Hắn muốn thử một chút. Trước hai mươi chuyển, Nhậm Thương Khung rất nhẹ nhàng, hai mươi tám chuyển, vẫn không có bất cứ vấn đề gì. Hai mươi chín, ba mươi. . . Nhậm Thương Khung giật mình phát hiện, mình rõ ràng lại vượt qua ba mươi lần đại quan. - Tốt, dấu hiệu không tồi, ta còn thừa lực. Lúc này, thành bại đều do ta! Nhậm Thương Khung không ngừng cố gắng, dùng hết khí lực toàn thân, bắt đầu trùng kích lần cuối cùng. - Xông, xông cho ta! Hô! Nhậm Thương Khung chỉ cảm thấy một giòng nước ấm trong đan điền nhộn nhạo, một bậc thang vắt ngang đã lâu, thoáng cái sụp đổ, trước mắt một mảnh trong sáng, như là ánh mặt trời ba tháng, làm cho toàn thân hắn cảm giác ấm áp vô cùng. Thành công! Ba mươi mốt tiểu chu thiên, thành công! Nhậm Thương Khung vui vô cùng, rốt cục đã đột phá. Sáu sáu ba mươi sáu Thiên Cương, lại gần thêm một bước. Lau mồ hôi trên trán, lúc này Nhậm Thương Khung mới phát hiện, toàn thân mình ướt đẫm, giống như mới từ trong nước đi ra. Sau khi tắm rửa thay quần áo, lúc này mới đem hạt giống, công cụ cùng linh liệu lấy ra. Hạt giống Thanh Linh Trúc, lúc này là không có vấn đề. Công cụ cùng Linh liệu cũng đầy đủ, Nhậm Thương Khung đem toàn bộ đặt trên bệ đá khô ráo. Đang muốn lấy cuốnVạn Dược Tôn Sư từ trong trữ vật giới chỉ ra đọc, bỗng nhiên một đạo huỳnh quang bay vào trong động phủ, tựa như một con đom đóm, phiêu phù ở trước mặt Nhậm Thương Khung. Ngón tay Nhậm Thương Khung điểm một cái, ánh huỳnh quang kia liền hóa thành một đạo linh thức: - Ta là Bộ Thương Lãng, đang đứng trước động phủ của ngươi. Nhậm Thương Khung kinh hãi, Bộ Thương Lãng sư huynh? Đối với Bộ Thương Lãng, Nhậm Thương Khung vẫn rất tôn trọng. Dù sao, rất nhiều lần đều nhờ Bộ sư huynh giải vây cho hắn. Mặc dù lần trước bị Bộ Thương Lãng lợi dụng, trở thành quân cờ đánh bại Tôn Bằng, nhưng Nhậm Thương Khung thật không có ghi hận. Lập tức đem cấm chế động phủ mở ra. Bộ Thương Lãng cười ha ha, sải bước đi đến. Ở trong động phủ dạo qua một vòng, chậc chậc thở dài: - Cũng chỉ có Phương Huy mặt dày mày dạn mới làm được, đem động cuối cùng của tầng thứ tư an bài cho ngươi. Bất quá tiểu tử ngươi, ta xem ngươi ở đây cũng rất hưởng thụ? Nhậm Thương Khung cười khổ nói: - Đã đến nơi này, vậy thì yên ổn mà ở thôi. Dù sao hắn đã sắp xếp xong xuôi, ta cũng lười đi tranh luận. Nói sau, cùng là tầng thứ tư, bài danh trước một điểm, hoặc sau một điểm, cũng không phải là chênh lệch không thể đền bù. - Tiểu tử ngươi tâm tính không tệ. Bộ Thương Lãng cười cười: - Thế nào, lần trước ta lợi dụng ngươi, trong nội tâm có ghi hận hay không? Ngừng lại một chút: - Ngươi nói thật đi, ta không sợ ngươi nói thật. Nhậm Thương Khung cũng không tô son trát phấn: - Lúc ấy, có chút khúc mắc, nhưng cũng hết rồi. Nói sau, Tôn Bằng kia cũng quá càn rỡ. Bộ Thương Lãng cười ha ha: - Tốt, người trẻ tuổi nếu như mọi chuyện đều tính toán chi li, cũng không quá tốt. Có chỗ so đo, nhưng nên rộng lượng. Ta lần kia đã nói với ngươi, chỉ cần ngươi cùng Tôn Bằng đánh một trận, ta sẽ tạo một hoàn cảnh ổn định cho ngươi. Bởi vậy chuyện ngày hôm nay, ngươi muốn cảm ơn ta..., cũng không cần mở miệng. Ta chỉ là thực hiện lời hứa của ta mà thôi. Lời tuy như thế, nhưng Nhậm Thương Khung cũng biết nặng nhẹ. Ngày đó ra tay chỉ là một chuyện nhỏ. Mà chuyện ngày hôm nay, nếu như không có Bộ Thương Lãng ra mặt, một khi Hắc Bạch Tử đồng ý cho Hạ Vũ Trùng động thủ. Dùng tính cách của Hạ Vũ Trùng, nhất định sẽ động thủ. Mặc dù Nhậm Thương Khung không sợ, nhưng Bộ Thương Lãng ra mặt giải vây, là hoàn mỹ nhất. - Bộ sư huynh, bất kể nói thế nào, hôm nay ở Thiên Hồ Đường, không có huynh, tình thế sợ rằng không khống chế được. Lời cảm ơn này, là phát ra từ đáy lòng. Bộ Thương Lãng khoát tay: - Mà thôi, chuyện này cũng là do Nguyên Bạch Lộc quản lý thuộc hạ không nghiêm khắc. Phương Huy được sủng mà kiêu, không biết trời cao đất rộng. Càn rỡ cũng phải có phân nơi. Công nhiên phá hư quy củ, trừ khi hắn là lão quái vật ở Thiên Khung Tạo Hóa, bằng không mà nói, khó tránh khỏi cái chết. Nhậm Thương Khung im lặng, gật gật đầu, lại không biết nên nói cái gì. Ánh mắt Bộ Thương Lãng bỗng nhiên bắn ra một đạo quang mang, nhìn chằm chằm vào Nhậm Thương Khung, phảng phất như đang thẩm đạc cái gì, thình lình hỏi: - Nhậm Thương Khung, ta xem thần thái của ngươi lúc đó, cũng không đổi sắc. Nếu ta không ra mặt giải vây, Hạ Vũ Trùng lại muốn đánh ngươi, ngươi sẽ làm như thế nào? - Ta cũng không phải tượng gỗ điêu khắc, hắn muốn đánh ta, ta tự nhiên phải phản kháng. Nhậm Thương Khung không nói lời hùng hồn, nhưng cũng không dối trá khách sáo. - Ngươi không biết là phần thắng xa vời sao? Bộ Thương Lãng cười cười, truy vấn. Nhậm Thương Khung cười nhạt một tiếng, lại không trả lời. Phần thắng đến cùng có mấy phần, hắn không rõ ràng lắm, nhưng Hạ Vũ Trùng muốn tùy ý nắn bóp hắn, tuyệt không có khả năng! Bộ Thương Lãng cũng không truy hỏi, mà than nhẹ một tiếng, lầm bầm lầu bầu: - Hạ Vũ Trùng là truyền nhân của Âm Dương Đạo. Là thế lực cao nhất ở Thiên Khung Tạo Hóa. Thế lực cao nhất ở Thiên Khung Tạo Hóa có bốn đại đạo… Âm Dương Đạo, Trảm Không Đạo, Chân Kiếm Đạo, Lưu Vân Đạo. Trong đó, Âm Dương Đạo không truyền ra ngoài, thiên tài xuất hiện lớp lớp, vẫn luôn là một trong những thế lực trọng yếu nhất của Thiên Các. Mà Hạ Vũ Trùng, là truyền nhân duy nhất của Âm Dương Đạo. Nghe nói độ tinh thuần của huyết mạch rất cao, mấy lão quái vật của Âm Dương Đạo rất chú ý. Xem bộ dáng là muốn tận lực bồi dưỡng. Tranh thủ áp đảo ba đạo khác trong tương lai, trở thành người cầm lái chung cực của Thiên Các, thành Thiên Các Vương! Thiên Các Vương! Cái danh xưng này, là chí cao vô thượng. Nhậm Thương Khung biết Hạ Vũ Trùng địa vị rất lớn, nhưng không nghĩ lại đáng sợ như thế. Bất quá càng là như thế, Nhậm Thương Khung càng muốn truy cầu đại đạo. Cười lạnh nói: - Chẳng trách Hạ Vũ Trùng càn rỡ, nguyên lai sau lưng có một chỗ dựa lớn như vậy. Bất quá, ta thủy chung cho rằng, tính tình của hắn thô bạo, căn bản không có đức hạnh trở thành thượng vị giả, hắn trở thành nhất phương cự đầu có lẽ có thể, nhưng muốn chưởng quản toàn bộ Thiên Các, ta cho rằng hắn không có tư cách! Bộ Thương Lãng kinh hãi, hắn vốn cho là Nhậm Thương Khung sẽ nói nhảm cái gì, hoặc là châm chọc, không nghĩ tới, lại có thể đưa ra đánh giá khách quan như thế! Sau nửa ngày sửng sốt, Bộ Thương Lãng mới cười ha ha: - Tốt tốt tốt, ta càng cảm thấy ngươi có khí độ khác xa những kẻ khác. Nhậm Thương Khung, hiện tại ta chính thức đại biểu Thảo Căn Liên, mời ngươi gia nhập. Thảo Căn Liên cùng Thiên Kiêu Minh, là hai đại thế lực dưới mặt đất của Thiên Các. Cái gọi là thế lực dưới mặt đất, cũng không phải nhận không ra người, mà là không có danh hiệu chính thức, nhưng mà so với tổ chức chính thức càng có lực ngưng tụ hơn! Ta nghĩ mấy ngày nay, ngươi cũng biết những chuyện này! Ánh mắt Bộ Thương Lãng sáng quắc, nhìn chằm chằm vào Nhậm Thương Khung: - Ngươi cũng biết, hôm nay ngươi là công địch của Thiên Kiêu Minh. Tình cảnh không tốt, Thảo Căn Liên chẳng những có thể bảo hộ ngươi, còn có thể bồi dưỡng ngươi với tư cách nòng cốt, giống chúng ta hứa hẹn với Nguyên Tông Sư vậy! Chỉ cần ngươi có đầy đủ tiềm lực, thì ngươi có thể đối kháng cùng Hạ Vũ Trùng mà không rơi vào hạ phong! Hấp dẫn rất lớn, cái bánh ngọt bày ra trước mặt Nhậm Thương Khung. Tiếp, hay không tiếp?