“Không phải, cậu ta là đứa trẻ do Trương Phương cùng thị vệ bên cạnh Phương Nghị phát sinh quan hệ và sinh ra, lúc ấy Phương Nghị quyết không thể để Trương Phương sinh con cho mình, nhưng ông ta cần một nhược điểm, một nhược điểm có thể khống chế Trương Phương cho nên mới đánh thuốc mê Trương Phương và để thị vệ của mình cùng Trương Phương xảy ra quan hệ và sinh ra Hàn Hi Thần. Cứ tưởng Trương Phương sẽ vì thể diện của con mà nói ra bí mật của lối vào cho ông ta, nhưng không ngờ đối với Trương Phương, tộc của mình còn quan trọng hơn cả ông ta và đứa trẻ, cho nên Phương Nghị rất tức giận. Lúc ấy Trương Phương tìm được đường sống trong chỗ chết bị đưa đến nhà họ Diệp, Phương Nghị đã có ý định giết Hàn Hi Thần, nhưng càng nghĩ càng thấy tức giận nên mới giữ lại mạng sống của cậu ta hơn nữa còn dùng cầu ta để luyện cổ thử độc, ông ta và Phương Chính đã từng nói cho tôi biết, tôi đã đọc báo cáo đó rồi.” Phương Thiến nói cho Diệp Ân Tuấn cùng Thẩm Hạ Lan nghe những gì mình biết.. Diệp Ân Tuấn vô cùng tức giận. Tên Phương Nghị này đúng là đáng chết ngàn vạn lần. Tuy nhiên, những gì Phương Thiến nói cũng đúng, nếu Vu Phong không chết thì có lẽ Phương Nghị sẽ không bị ép đến mức phải phản bội lại Phương Chính, nhưng hiện tại đã quá muộn để xin chỉ thị. Nhưng có câu, tướng ngoài trận, lệnh vua có thể không tuân theo. Huống hồ Vu Phong tội ác tày trời, cho dù tử hình tại chỗ cũng chẳng có ai chỉ trích. Nghĩ đến đây Diệp Ân Tuấn gật đầu. “Cứ như vậy mà làm. Hạ Lan, lát nữa em phải chú ý an toàn.” “Dạ Thẩm Hạ Lan cùng Diệp Ân Tuấn bàn bạc kế hoạch xong liền bắt đầu hành động. Quả nhiên Vu Phong đã nhận được tin tức. “Cậu Vu, hệ thống hồng ngoại ở vùng ngoại ô phía bắc đã bị tắt.” Vu Phong lập tức nheo mắt. “Có biết ai làm không?” “Có vẻ như không phải ở trong cung điện của chúng ta. Chúng ta đang theo dõi người của quốc vương, họ cũng không có động tĩnh gì. Những người khác trong cung điện vẫn bình thường, cậu ba và cậu hai đều đang ở quốc yến, còn ngũ công chúa và Lăng Thiên Vũ thì ở trong phòng, đoán chừng không thể ra liền được, lục công chúa cũng đang bị người của chúng ta giám sát, không có động tĩnh khác thường nào. Nghe thủ hạ nói vậy, Vu Phong liền đoán được là Thẩm Hạ Lan. “Giỏi lắm, Thẩm Hạ Lan, hóa ra tôi đã đánh giá thấp cô, không có sự giúp đỡ của Phương Nguyên nhưng cô ta vẫn tìm được sự trợ giúp từ bên ngoài sao? Cũng hay, chúng ta hãy đi xem xem viện trợ của cô ta là ai? Nhân tiện, chúng ta sẽ san bằng thế lực sau lưng cô ta luôn.” Vu Phong tràn đầy tự tin nói. Thị vệ lo lắng. “Cậu Vu, chúng ta cứ thế mà rời quốc yến sợ là quốc chủ sẽ có ý kiến: “Đi nói với quốc chủ, ba tôi gửi tin tức đến, tôi phải về một chuyến, đừng lo, bây giờ ông ta vẫn còn cần tài lực của ba tôi để hỗ trợ nghiên cứu quân sự trong nước.” “Vâng.” Thị vệ nhanh chóng lui ra ngoài..