Xe khởi động, đưa Diệp Ân Tuấn ra khỏi cung đồng thời đưa luôn Thẩm Hạ Lan đi. Bởi vì Phương Chính cho Vu Phong quyền lực rất lớn, cho nên Vu Phong đem Diệp Ân Tuấn ra ngoài rất suôn sẻ, không có ai kiểm tra dọc đường, so với Diệp Ân Tuấn thì Thẩm Hạ Lan chịu nhiều thiệt thòi hơn. . ngôn tình hài Thể lực của cô không tốt, bây giờ nằm dưới gầm xe, cơ thể cô không chịu được nữa, chưa kể khí thải của xe khiến cô khó thở. Sau khi rời khỏi cung, Thẩm Hạ Lan thật sự không kiên trì được nữa liền buông ta, xe phóng qua người cô, cô lập tức lăn đến bên đường, vừa thấy một chiếc xe công cộng cô liền leo lên khởi động. Cô bám theo đám người Diệp Ân Tuấn từ xa, lái xe một hồi lâu, rời khỏi thành phố, đến vùng ngoại ô phía bắc. Lại đi đến một khu không người, Thẩm Hạ Lan bỏ xe chạy theo, đây là một chuyện vô cùng khắc nghiệt đối với thể lực của cô, nhưng bây giờ cô không thể lo được nhiều như vậy. Diệp Ân Tuấn là sinh mệnh của cô, cô sao có thể đánh mất Diệp Ân Tuấn chứ? Xe dừng lại ở một nhà máy bỏ hoang trong vùng đất vắng người qua lại. Đúng là người nhà họ Phương, lúc nào cũng chọn nơi như vậy. Thẩm Hạ Lan nhìn thấy những người đó dẫn Diệp Ân Tuấn xuống xe, sau đó đẩy anh vào, Thẩm Hạ Lan cố gắng bám đuôi mà không bị chú ý. Nhà máy bị bỏ hoang nên hiển nhiên là chẳng có ai hay cả gí cả. Thẩm Hạ Lan nhìn thấy họ đi vào từ một đường hầm, thế mới biết rằng còn có một thế giới khác bên trong. Nhưng nếu cứ tiếp tục như bây giờ, rất có thể sẽ bị bại lộ. Nghĩ đến đây, Thẩm Hạ Lan nhìn vào đường hầm một lúc lâu rồi không nói lời nào, xoay người rời đi. Cô không quay lại cung điện, mà là trực tiếp gọi điện cho Lăng Thiên Vũ. Đáng tiếc Lăng Thiên Vũ không biết chuyện gì đang xảy ra nên mãi chẳng nghe máy. Thẩm Hạ Lan sốt ruột, đành phải gọi điện cho Hoắc Chấn Hiên. Hoắc Chấn Hiên vốn định đưa người đi, nhưng lúc này nghe Thẩm Hạ Lan gọi điện thoại thì không thể không dừng lại. “Thiên Vũ đâu?” Người đầu tiên mà anh ta bất giác nhắc đến là Lăng Thiên Vũ. Thẩm Hạ Lan ngây ra một lúc, sau đó nói: “Không có ai bắt máy cả.” “Không tiện nghe điện thoại, vậy đi, cháu hãy gửi định vị cho chú, chú lập tức cử một đội đến tìm cháu.” Hoắc Chấn Hiên không thể mặc kệ Thẩm Hạ Lan cùng Diệp Ân Tuấn nhưng nhiệm vụ của chính mình cũng rất quan trọng, nếu để lộ ra ngoài, đừng nói bản thân mà ngay cả những người phụ nữ trong tay cũng chưa chắc đưa được về nước, nhưng đây là chuyện lớn, đây là nhiệm vụ của Hoắc Chấn Hiên, anh ta không thể chậm trễ nên chỉ có thể giao cho Thẩm Hạ Lan một đội để cô tự mình giải quyết. “Hạ Lan, chú không đến đó được, chú đã liên lạc với quân đội, một tiếng nữa chú phải đến địa điểm đã định. Cháu mang theo người của chú đợi một chút, chú đưa những người phụ nữ này lên máy bay rồi sẽ quay lại tìm cháu.” Lời nói của Hoắc Chấn Hiên đã khiến Thẩm Hạ Lan hiểu được tình cảnh của anh, nghĩ đến tầm quan trọng của những người phụ nữ đó, Thẩm Hạ Lan nói nhỏ: “Chú ba không cần phải quay lại đâu, chú hãy đi với họ đi, để lại người của chú là được rồi.” “Không được, một mình cháu sao cứu được cậu ta chứ, đợi chú đến.”.