“Trách anh, trách anh được chưa!” Hiện tại Thẩm Hạ Lan không ổn định về mặt cảm xúc vì tình cảm của Thanh Loan dành cho Diệp Ân Tuấn, Diệp Ân Tuấn cũng không muốn chọc vào cô. Nếu thật sự không được leo lên giường thì anh oan ức nhường nào chứ. Thẩm Hạ Lan chỉ hừ một tiếng rồi lập tức ngồi xuống. Tên khốn Vu Phong này, đã phạm tội trong nước rồi bây giờ còn chạy trốn tới nước T rồi diễu võ dương oai, thậm chí còn làm người của cô bị thương, nếu cô không cho anh ta biết mặt thì anh ta sẽ tưởng rằng cả thiên hạ này đều nằm trong tay anh ta. Diệp Ân Tuấn đương nhiên cũng cực kỳ ghét Vu Phong. Diệp Ân Tuấn không biết Vu Phong đã nhúng tay vào chuyện của nhà họ Diệp bao nhiêu nhưng tuyệt đối không phải ít. Người này lại là con trai của Hàn Khiếu giả, cả cha lẫn con đều ác độc như nhau, đúng là giết không thôi thì chưa đủ để dân tình hết phẫn nộ. Thẩm Hạ Lan đột nhiên nói: “Diệp Ân Tuấn, anh nói xem, nếu chúng ta làm thịt Vu Phong thì có phải Hàn Khiếu giả đang núp trong tối sẽ xuất hiện không? Hiện tại chúng ta không biết ông ta đang trốn chui trốn nhủi ở đây, chúng ta ở chỗ sáng còn ông ta ở trong tối, nói không chừng ông ta đã trở về nước T, hiện giờ được bảo vệ rồi. Chỉ có Vu Phong là kẻ duy nhất đả động được đến thần kinh của ông ta thôi.” Đôi mắt của Diệp Ân Tuấn hơi nheo lại và anh thì thầm: “Vu Phong đương nhiên phải bị giết nhưng không phải bây giờ. Cô Mặc còn chưa rời đi, hiện tại nhiệm vụ chính của chúng ta là đưa cô Mặc đi trước.” “Anh có cách rồi?” “Anh muốn liên lạc với Tử Thu, anh ấy có quen biết với tân quý Lăng Thiên Vũ của nước T, nghe nói người này khá thân với Tử Thu, Tử Thu có ơn cứu mạng anh ta, nghe nói ngày mai anh ta sẽ vào cung tham gia yến hội mà Phương Chính tổ chức cho anh ta, đến lúc đó chúng ta tìm một cơ hội gặp mặt anh ta nhờ anh ta đưa cô Mặc ra ngoài.” Diệp Ân Tuấn nói vậy khiến Thẩm Hạ Lan hơi sửng sốt, cô chưa bao giờ nghĩ thế lực của Kinh Thiên Minh lớn như vậy, ngoại trừ Thanh Loan còn có thể quen biết tân quý của nước T hơn nữa còn là người mà Phương Chính coi trọng, vậy tức là nhân vật Lăng Thiên Vũ này không đơn giản. “Thanh Loan biết Lăng Thiên Vũ là bạn của Tử Thu không?” “Không biết, vì an toàn của Lăng Thiên Vũ, nếu không vì cô Mặc thì chuyện lần này ngay cả anh, Tử Thu cũng không nói đâu.” Diệp Ân Tuấn nói vậy đã khiến Thẩm Hạ Lan hiểu được Hạ Tử Thu coi trọng và bảo vệ Lăng Thiên Vũ đến mức nào. “Ngày mai nhiều người tai vách mạch rừng, hơn nữa Phương Chính biết chúng ta thì làm sao mà đi gặp Lăng Thiên Vũ? Huống hồ chúng ta cũng chả biết anh ta mập hay ốm thì làm sao mà liên lạc?” Thắc mắc của Thẩm Hạ Lan cũng là nghi vấn của Diệp Ân Tuấn, có điều, Hạ Tử Thu từng nói, đến lúc đó Lăng Thiên Vũ sẽ chủ động tìm đến họ, bảo họ cứ an tâm đừng lo. Diệp Ân Tuấn nói lại cho Thẩm Hạ Lan biết. Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảm thấy Lăng Thiên Vũ khá bí ẩn, nhưng cô muốn gặp nhân vật này, nếu có thể phát triển thành bạn bè với Diệp Ân Tuấn thì sau này sẽ có lợi cho họ khi đối mặt với Phương Chính cùng Vu Phong. “Đừng lo về chuyện này, lát nữa em tới chỗ cô Mặc bảo cô ấy chuẩn bị ngày mai có thể rời đi bất cứ lúc nào. Chỉ khi nào cô Mặc đi được khỏi đây thì chúng ta mới có thể làm chuyện mà chúng ta muốn làm.”. ||||| Truyện đề cử: Thần Cấp Ở Rể ||||| Lời của Diệp Ân Tuấn khiến Thẩm Hạ Lan lập tức nhiệt huyết sôi trào. Làm chuyện mà mình muốn làm chính là có oán báo oán, có thù báo thù!.