Bà ta sống ở nước T lâu như vậy, không có khả năng một chút lá bài tẩy cũng không có, mà Trương Linh thế mà lại biết lá bài tẩy của bà, mặc dù nói Trương Linh không biết những tử sỉ này ở đâu, cũng đã có thể làm cho Tiêu Nguyệt hãi hùng khiếp vía, “Tôi muốn gặp ông ấy trước.” “Không được, thời gian không cho phép, nhiệm vụ của trại chủ cho tôi rất khẩn cấp, bây giờ tôi chỉ có thể đi làm nhiệm vụ của trại chủ trước, chỉ có chờ tôi làm xong nhiệm vụ mới có thể đưa bà đi gặp ông ấy. cho nên bảo vệ mạng của tôi, bà mới có cơ hội tìm được chú hai Hoắc, bằng không cả đời này bà cũng không tìm thấy ông ấy.” Lời nói của Trương Linh làm lông mày của Tiêu Nguyệt nhíu chặt. “Bà uy hiếp tôi? Tôi làm sao biết bà nói là thật?” “Bà không có lựa chọn nào khác.” Trương Linh đang đánh cược, đánh cược tình cảm của Tiêu Nguyệt đối với chú hai Hoắc, đánh cược Tiêu Nguyệt sẽ đồng ý. Trong lúc chờ đợi, trên trán Trương Linh vẫn luôn chảy mồ hôi lạnh. Cuối cùng, Tiêu Nguyệt đồng ý rồi. “Được, tôi có thể đưa người cho bà mượn, nhưng mà Trương Linh, nếu như sau khi chuyện này thành công bà không đưa tôi đi tìm ông ấy, tôi sẽ giết bà.” Giọng nói Tiêu Nguyệt lạnh lùng vô tình. Khóe môi Trương Linh lộ ra một nụ cười khổ. Bọn họ đã từng là đối tác tốt nhất của nhau, đã từng vì nhau mà đặt cược tính mạng, hôm nay Tiêu Nguyệt lại có thể vì chú hai Hoắc mà lấy mạng mình. Đúng là bởi vì vẫn còn yêu quá sâu. Chỉ có điều Trương Linh lo lắng, lo lắng Tiêu Nguyệt nhìn thấy chú hai Hoắc như bây giờ, không biết có thể tỉnh táo không. “Được.” Trương Linh cúp điện thoại, ngực bị bót nghẹt. Kỳ thật bà thật sự chỉ muốn làm bác sĩ mà thôi, nhưng mà từ lúc mình trở thành người của Trương Gia Trại, bà đã không có lựa chọn nào khác. Bên này Trương Linh nhanh chóng làm ra động tác. Hàn Khiếu biết hậu nhân của Trương Gia Trại đã trở lại, hơn nữa mang theo một quyển sách cổ lưu truyền xuống, ông ta lập tức hưng phấn. “Quyển sách cổ của Trương Gia Trại không phải trên tay Diệp Ân Tuấn sao?” “Hàn gia, nghe nói bản sách cổ này Diệp Ân Tuấn xem không hiểu, cho con của anh ta Diệp Tranh, Diệp Tranh lại là đồ đệ cua Trương Linh, cho nên có thể đến tay Trương Linh cũng không có gì không thể, lại nói, Trương Linh là hậu nhân của Trương Gia Trại, không chừng có thể hiểu được trên sách viết cái gì. Có lẽ có bản ghi chép về mạch khoáng.” Lời nói của tay cấp dưới làm đáy mắt Hàn Khiếu xẹt qua vẻ hưng phấn..