“Khốn khiếp!” Mặc Trì trước đây không biết Diệp Ân Tuấn luôn nghiêm túc lạnh nhạt lại có một mặt vô lại như vậy, hôm nay anh ta xem như hoàn toàn mở mắt rồi. Nếu đây là chuyện gì dính líu tới Thẩm Hạ Lan, Diệp Ân Tuấn hoàn toàn không nói tình nghĩa với bạn. Mặc Trì trầm tư giây lát, thấp giọng nói: “Cũng không phải không thể nói với cậu, nhưng chuyện này dù sao cũng là chuyện xấu của nhà họ Mặc chúng tôi, đương nhiên không thể nói với bên ngoài, tôi cũng chỉ nói cho cậu biết, nếu lộ ra tiếng gió, cậu biết đó.” “Lại uy hiếp tôi. Thú vị sao?” Diệp Ân Tuấn biết cách làm người của Mặc Trì, đối với anh em mặc dù vẫn trưng ra dáng vẻ thái tử gia, nhưng trước nay chưa từng thực thi. Mặc Trì cũng có chút cạn lời. “Diệp Ân Tuấn, cậu như vậy thật không đáng yêu.” “Đáng yêu không thể hình dung đàn ông, cho nên câu này của cậu tôi xin phép không nhận.” Công phu mắng người của Diệp Ân Tuấn ngày càng tốt. Mặc Trì nhìn đồng hồ, thời gian hai người nói chuyện phiếm không ngắn, lúc này mới thấp giọng nói: “Tìm Hoắc Chấn Ninh là vì cô tôi.” “Cô cậu? cậu còn có cô?” Diệp Ân Tuấn khẽ kinh ngạc. Dù sao người nhà họ Mặc luôn nhận được sự quan tâm, nếu nhà họ Mặc có cô, không hẳn không ai biết. Mặc Trì khẽ nói: “Cũng đã nói là chuyện xấu rồi, đương nhiên không mấy ai biết, chuyện này bị ba tôi phong tỏa nghiêm mật. Cũng không cho phép người nhà họ Mặc lại nhắc tới cô tôi. Nhưng cô tôi rất tốt với tôi, tôi phải tìm thấy bà.” “Có liên quan tới chú hai Hoắc?” “Đúng, người năm đó cô tôi thích là chú hai nhà họ Hoắc – Hoắc Chấn Ninh. Nhà họ Mặc chúng tôi từng rung chuyển, cậu biết, lần rung chuyển đó nhà họ Mặc chúng tôi xém chút lui khỏi bệ đài lịch sử, lúc đó cô tôi bị đương gia xem như đối tượng liên hôn đẩy ra ngoài, định để cô liên hôn với nhà họ Hoắc. Địa vị của nhà họ Hoắc ở trong quân cậu cũng biết, chỉ cần cô gả cho bất kỳ đứa con trai nào của nhà họ Hoắc, nhà họ Mặc lúc đó liền có đủ sức mạnh đứng trên bệ đài lịch sử. Lần đó xem như xem mặt không chính thức, người xem mặt với cô chính là chú hai nhà họ Hoắc – Hoắc Chấn Ninh.” Những chuyện này Diệp Ân Tuấn không biết, có lẽ Thẩm Hạ Lan cũng không biết, nếu không phải Mặc Trì nhắc tới, có lẽ sẽ không ai nghĩ tới nhà họ Hoắc ban đầu còn có vận may và cơ hội một bước lên mây đó. Nhưng Diệp Ân Tuấn biết, người Hoắc Chấn Ninh thích là Tiêu Nguyệt, đương nhiên sẽ không lấy tiểu thư nhà họ Mặc, nhưng nhà họ Hoắc lúc đó hẳn không có gan công khai từ chối mối hôn sự, dù sao nhà họ Mặc dù có rung chuyển, trên bệ đài lịch sử vẫn là sự tồn tại then chốt. Diệp Ân Tuấn trầm tư giây lát, hỏi: “Chú hai nhà họ Hoắc đồng ý?” “Xem như đồng ý đi, nhưng hôn sự vừa được quyết định, ông ta đã đi nước ngoài, nói là làm khảo sát gì đó, nhưng người tinh mắt đều biết, ông ta đào hôn. Lúc đó cô tôi cũng rất tức giận, người nhà họ Mặc chúng tôi định đến nhà họ Hoắc đòi giải thích, nào biết cô lại nhìn trúng Hoắc Chấn Ninh, nói cho ông ta thời gian suy nghĩ, cô không nôn nóng ép ông ta lấy mình, chuyện này đối với nhà họ Mặc chúng tôi lúc đó mà nói không thể nghi ngờ là đổ thêm dầu vào lửa. Dù cô có thể đợi, nhưng nhà họ Mặc không thể đợi, cho nên người nhà họ Mặc đã làm một chuyện vô cùng ti bỉ.”.