Thẩm Hạ Lan lại cười tà, dùng tay nâng cằm của Diệp Ân Tuấn lên, bộ dạng lưu manh nói: “Người đẹp, cười một cái cho ông đây xem.” Diệp Ân Tuấn bị chọc giận quá hóa cười, dù vậy, nụ cười của anh cũng là nụ cười nhất tiếu khuynh thành, lập tức khiến Thẩm Hạ Lan nhìn đến ngây dại. Cậu trai vội vàng mở điện thoại ra bắt đầu quay video. Diệp Ân Tuấn hắng giọng một cái rồi nói: “Gia, nô gia là con gái gia đình đàng hoàng.” Thẩm Hạ Lan trực tiếp bật cười. Nô gia! Còn nói là nô gia nữa chứ. Thẩm Hạ Lan cảm thấy Diệp Ân Tuấn đã làm thay đổi nhận thức của mình. Đặc biệt là hiện tại Diệp Ân Tuấn nhìn cô với ánh mắt xấu hổ e sợ, bộ dạng nhỏ bé đã thật sự làm cho người ta có xúc động muốn phạm tội, làm sao bây giờ đây? “Gia dùng kiệu tám người khiêng đưa em vào cửa, cưới em làm vợ chính có được không?” Thẩm Hạ Lan cười nói. Diệp Ân Tuấn hơi cúi đầu xuống, xấu hổ mang theo e sợ: “Như thế là rất tốt.” Thẩm Hạ Lan kìm nén có hơi khó chịu, nhưng mà vì video, cô vẫn phải nhẫn nhịn. “Nói đi, muốn lễ hỏi bao nhiêu, gia nghèo chỉ còn lại tiền thôi.” Đôi mắt của Diệp Ân Tuấn phát ra ánh sáng lung linh khẽ lay động, đột nhiên lại nói: “Nô gia không muốn lễ hỏi, chỉ cần lúc ở trên giường gia thương xót cho nô gia là được rồi.” “Phụt!” Thẩm Hạ Lan không còn nhịn được nữa, trực tiếp bật cười. Cô cười muốn ngã ra đằng sau, được Diệp Ân Tuấn ôm vào trong ngực, một khắc sau, hoa hồng ở trong tay anh lập tức đưa đến trước mặt của Thẩm Hạ Lan. “Cô Thẩm Hạ Lan yêu quý, em có đồng ý gả cho anh không? Anh xin hứa, cho dù khỏe mạnh hay ốm đau, phú quý hay nghèo khó, anh đều sẽ đồng lòng với em, răng long đầu bạc, không rời không bỏ.” Ánh mắt của Diệp Ân Tuấn nghiêm túc như thế, trong đôi mắt phượng xinh đẹp lóe lên một ánh sáng mê người. Thẩm Hạ Lan chỉ cảm thấy trái tim rung động, cả người ấm áp. “Em đồng ý.” Thẩm Hạ Lan vui vẻ ôm chặt cổ của Diệp Ân Tuấn, trực tiếp dâng môi của mình lên. Hai người hôn đến quên cả trời đất, đám người xung quanh nhìn thấy thì lại choáng váng. “Má ơi, có chuyện gì vậy?” “Hai người phụ nữ ngang nhiên hôn nhau, thế giới này còn có đường sống cho đàn ông không vậy?” “Hai người phụ nữ này là les, tôi không sống nổi.” Xung quanh đều là âm thanh kêu gào, tiếng húyt sáo, nhưng mà đối với Thẩm Hạ Lan với Diệp Ân Tuấn mà nói, bọn họ làm như không nghe thấy những thứ này. Trong mắt của bọn họ chỉ có nhau, chỉ có tình nồng ý mật, cô muốn thời gian như vậy dừng lại, mong muốn đến thiên hoàng địa lão, sông cạn đá mòn. Diệp Ân Tuấn thừa dịp lúc tâm trạng của Thẩm Hạ Lan đang bay bổng, anh đeo chiếc nhẫn kim cương lên trên ngón tay áp út của cô. “Từ bây giờ trở đi, em chính là người của anh. Thẩm Hạ Lan, cả đời này em đừng mong trốn thoát khỏi anh.” “Không trốn, có đánh chết em cũng không trốn.” Thẩm Hạ Lan trực tiếp nhảy lên trên lưng của Diệp Ân Tuấn. Diệp Ân Tuấn vội vàng dùng tay nâng cô lên. Cậu trai quay video cảm thấy cảnh tượng này thật sự tự ngược dân fa, cậu ta cũng phải đi tìm bạn gái để hẹn hò. Ngọt chết người rồi. Thật là ngọt..