Thẩm Hạ Lan uống một cốc sữa rồi ngồi trên chiếc ghế làm việc của Diệp Ân Tuấn, nhắm mắt, hồi tưởng lại mọi chuyện từ đầu đến cuối, chắc chắn rằng không có kẽ hở nào thì mới thở phào một hơi. Thành công hay thất bại quyết định hết ở lần này. Khoảng 3h chiều, ba mẹ của Mạnh Điềm Điềm bắt đầu đứng ở cửa của Hoàn Trí Quốc Tế đòi mở cửa. Triệu Tâm Hằng sau khi nhận được thông tin, làm theo lời dặn của Thẩm Hạ Lan, bảo vệ Mạnh Điềm Điềm và đưa cô ta ra ngoài. Khi Mạnh Điềm Điềm gọi video cho Thẩm Hạ Lan, cô ta khóc luôn lúc đó. “Sếp Thẩm, xin lỗi chị, thật sự xin lỗi chị.” “Hiện giờ nói xin lỗi cũng không còn ý nghĩa gì nữa. Bây giờ cô là nhân viên công ty của tôi, tôi không thể bỏ mặc cô không quan tâm, cô cứ giao mọi chuyện cho tôi là được rồi, những chuyện khác cô cũng đừng nhúng tay vào, nghe theo những sắp xếp của Triệu Tâm Hằng là được.” Sự trầm tĩnh của Thẩm Hạ Lan làm Mạnh Điềm Điềm ít nhiều cũng cảm thấy nặng nề. “Nhưng ba mẹ tôi giống như con đỉa, không hút khô máu của tôi thì sẽ không chịu từ bỏ đâu.” “Khi cô chuyển tiền cho họ, có lịch sử giao dịch không?” Nghe vậy, Mạnh Điềm Điềm vội vàng gật đầu. “Có, tất cả đều có lịch sử.” “In ra rồi giao cho Triệu Tâm Hằng, những chuyện khác thì cô cứ giao cho chúng tôi.” “Vâng thưa sếp Thẩm. Nếu chuyện này được giải quyết, tôi nhất định sẽ diễn thật tốt kiếm nhiều tiền hơn nữa cho công ty.” Mạnh Điềm Điềm không biết làm thế nào để bày tỏ lòng biết ơn của mình với Thẩm Hạ Lan. Không biết tại sao nhưng thấy Thẩm Hạ Lan bình tĩnh như vậy, cô ta đột nhiên cảm thấy có lẽ thật sự có thể giải quyết được cặp ba mẹ như đỉa đói này. “Đây đều là những việc sau này, về sau cố gắng là được.” Sau khi Thẩm Hạ Lan cúp điện thoại xong, cô gửi một tin nhắn cho Triệu Tâm Hằng. “Người của tôi đã điều tra từ nhỏ Mạnh Điềm Điềm đã được bà ngoại nuôi dưỡng. Từ đó đến khi cô ta đi làm, ba mẹ cô ta không chi một xu nào cho cô ta. Nếu tìm được bà cô ta thì mọi chuyện có lẽ sẽ thay đổi được.” Triệu Tâm Hằng vội vàng nói: “Phi đã đón bà ngoại của Mạnh Điềm Điềm đến đây từ lâu và một số chứng cứ có giá trị sếp Diệp cũng đã thu thập được. Bây giờ tôi lập tức tổ chức họp báo, lần này chắc chắn sẽ khiến ba mẹ Mạnh Điềm Điềm không còn chút thanh danh nào nữa.” Thẩm Hạ Lan ngừng lại. Diệp Ân Tuấn đã làm những chuyện này sao? Có vẻ là anh đã làm từ buổi sáng khi cô ở nhà ngủ, Từ Hiền Trang đến công ty chặn đường cô. Người đàn ông làm việc gì cũng âm thầm, khiến cô dần dần cũng bị cảm động. Cũng không biết bây giờ Diệp Ân Tuấn đã đến Nam Phi chưa, tình hình ở đó ra sao, không biết thần kinh của anh có đau hay không. Thẩm Hạ Lan suy nghĩ vẩn vơ một chốc lát. “Nếu mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, vậy thì làm đi. Chuyện bên phía ba mẹ của Mạnh Điềm Điềm tôi giao cho cô.” “Vâng thưa sếp Thẩm.” Triệu Tâm Hằng cúp máy. Thẩm Hạ Lan xoa cằm, Dư Dương vẫn chưa có động tĩnh gì, xem ra ông ta cũng rất bình tĩnh. Cô tính thử thời gian, hiện giờ cách thời điểm Dư Khinh Hồng đến Hải Thành càng lúc càng gần, cô cũng không biết có xảy ra chuyện gì bất ngờ không. Thẩm Hạ Lan hồi hộp chờ đợi. Có tin tức từ từ phía Lam Thần rằng Dư Dương đã bỏ hẳn công ty, thậm chí không quan tâm đến tình trạng lộn xộn hiện giờ của công ty, để mặc mọi chuyện phát triển theo chiều hướng xấu nhất. Không biết vì sao, tự nhiên Thẩm Hạ Lan cảm thấy hơi sợ hãi. Là một người bình thường, có lẽ ông ta sẽ không bỏ mặc mọi chuyện như vậy, dù sao đó cũng là tâm huyết bao nhiêu năm của ông ta. Cho dù ông ta không cần nữa thì không phải vẫn có thể để lại cho Dư Khinh Hồng sao? Nhưng Dư Dương đã hoàn toàn từ bỏ, việc này khiến cô sợ ông ta quyết định kéo cô chết chung. Chẳng lẽ ông ta điên rồi sao?.