Thẩm Hạ Lan vẫy tay với Tống Dật Hiên, sau đó để Hồ Ngọc Duyên tiễn ra khỏi phòng bệnh. “Chị dâu, được rồi, chị quay về đi. Vết thương của anh ấy không có gì nghiêm trọng đâu. Thời gian gần đây chị cũng chuẩn bị váy cưới cho mình đi.” Thẩm Hạ Lan nói vậy, Hồ Ngọc Duyên gật đầu. Cô nhìn về phía bên trong phòng bệnh, phát hiện ra Tống Dật Hiên không hề để ý đến bên này, thấp giọng nói: “Chị nghe nói Từ Hiền Trang đến công ty tìm em gây chuyện?” “Chị yên tâm đi, người như cô ta không làm hại được em đâu. Lúc trước cô ta đã bị Diệp Ân Tuấn cho người nhốt lại rồi, không uy hiếp được gì đến em đâu.” Thẩm Hạ Lan thấy Hồ Ngọc Duyên quan tâm đến mình, trong lòng cảm thấy rất vui. “Sợ anh em biết sao?” Thẩm Hạ Lan dùng miệng chỉ vào bên trong. Hồ Ngọc Duyên thở dài một hơi: “Từ Hiền Trang lúc nào cũng giả vờ ngoan ngoãn trước mặt đàn ông, đàn ông đều dính cái trò đó của cô ta. Chị không muốn vì những chuyện không cần thiết này mà cãi nhau với Tống Dật Hiên. Tránh được thì tránh luôn thôi. Vì một người phụ nữ mưu mô như vậy mà cãi nhau với chồng mình thì thật không đáng.” Thẩm Hạ Lan thấy Hồ Ngọc Duyên là người có chủ kiến và biết nặng nhẹ, trong những lúc quan trọng nhất vẫn đối xử tốt với Tống Dật Hiên. Trong lòng cô càng ngày càng cảm thấy thích Hồ Ngọc Duyên. “Chị yên tâm đi, chuyện này cứ để em xử lý, cho dù em có giết Từ Hiền Trang thì chị xem Tống Dật Hiên có dám liều mạng với em không.” Thẩm Hạ Lan nói vậy làm Hồ Ngọc Duyên bật cười. “Anh ấy không dám đâu.” “Chị dâu đúng là biết cách dạy chồng.” Thẩm Hạ Lan nói đùa. “Em bớt bớt đi, chị thấy mắt em có vẻ cũng buồn, có phải có chuyện gì không? Mặc dù chị không có được thực lực như của cậu Diệp nhưng có một số chuyện chị vẫn có thể giúp được. Chúng ta đều là người một nhà, Dật Hiên yêu thương em như vậy. Chị đương nhiên cũng coi em như em gái ruột, nếu có chuyện gì em cũng đừng khách sáo với chị. Chỉ cần đó là chuyện chị có thể làm được nhất định sẽ giúp em đến cùng.” Hồ Ngọc Duyên thật sự là một người rất chu đáo. Thẩm Hạ Lan khựng lại, cô suy nghĩ một lát rồi nói: “Thật sự là có chuyện em cần nhờ chị giúp đỡ.” “Em nói đi.” “Em muốn đối phó với Dư Dương. Em điều tra ra ông ta có làm ăn với ba chị…” Thẩm Hạ Lan cũng vừa biết chuyện này không thể cứu vãn được nữa. Không ngờ chuyện làm ăn trên biển của Dư Dương vô cùng phát đạt, bên phía Lam Thần không làm được gì để gây khó khăn. Sau khi điều tra mới biết hóa ra ông ta có quan hệ hợp tác với nhà họ Hồ. Hồ Ngọc Duyên lập tức bật cười. “Một gã Dư Dương thì có gì ghê gớm chứ? Nhà họ Hồ là bá chủ trên biển, chẳng lẽ còn thiếu người hợp tác sao? Em yên tâm đi, chị sẽ về tìm ba chị. Em cứ đợi tin tức của chị. Chị đảm bảo trong một giờ đồng hồ, ba chị và ông ta sẽ ngừng hợp tác.” Thẩm Hạ Lan tự nhiên ngẩn người. Việc hợp tác của nhà họ Hồ và Dư Dương đã kéo dài nhiều năm, lợi ích của hai bên chồng chéo lẫn nhau. Nếu lúc này nhà họ Hồ rút ra, nhất định sẽ phải bồi thường một khoản tiền lớn, quan trọng nhất là chưa chắc ông Hồ đã muốn đắc tội với Dư Dương. Nếu cô có thể xử lý gọn Dư Dương trong lần này thì thôi, nếu như không thể, không khác gì để lại cho nhà họ Hồ một mối hiểm họa. Một chuyện mạo hiểm như vậy mà Hồ Ngọc Duyên lập tức đồng ý với cô, nói Thẩm Hạ Lan không cảm động là nói dối. “Chị dâu, nếu việc này làm khó chị thì chị không cần đồng ý với em đâu. Em cũng biết việc này đối với nhà họ Hồ có hơi…” “Người cùng một nhà không nói hai lời, em không phải là em chồng của chị sao? Nhà họ Hồ thiếu tiền để kiếm sao? Chẳng lẽ lại quan tâm đến mấy đồng tiền đó mà không quan tâm đến chuyện của em sao? Em đúng là biết nói chuyện. Được rồi, chị đi vào nói với Dật Hiên một lát rồi sẽ đi, em cứ về đợi tin tức của chị.” Hồ Ngọc Duyên vỗ vai của Thẩm Hạ Lan, không đợi cô nói gì đã đi vào trong phòng bệnh. Thẩm Hạ Lan nhìn cách làm việc của Hồ Ngọc Duyên, tự thề với mình sẽ đối xử với nhà họ Hồ tốt một chút, ít nhất cũng phải để họ cảm thấy việc bọn họ giúp đỡ cô là xứng đáng. Và cô cũng hiểu rằng, lần này nhất định phải diệt trừ tận gốc Dư Dương..