Tô Nhan dứt khoát dấn thân vào con đường chết, cô thậm chí không muốn một kết cục tốt, dù có bị hủy hoại nhân phẩm, cô vẫn muốn Đường Duy được nếm trải nỗi đau tột cùng khắc cốt ghi tâm này. Cô cứ như thế đứng trước mặt cậu, và cậu thậm chí không thể chạm vào cô dù chỉ một chút thôi. Đây có lẽ là sự lựa chọn tàn nhẫn và sáng suốt nhất của cô. Không cần một kết thúc viên mãn, tất cả chúng ta hãy cùng nhau xuống địa ngục. Đường Duy siết chặt ngón tay: “Chết rồi thì coi như kết thúc sao? Từ Thánh Mân, rốt cuộc chúng ta có thể kết thúc mọi chuyện như thế này được không? Suy cho cùng…” “Chúng ta còn có chuyện phải làm, Nhan Nhan đã phải chịu rất nhiều tổn thương trong quá khứ, những gì nên tới thì sẽ tới thôi.” Từ Thánh Mân giữ chặt vai Đường Duy: “Nếu cậu thật sự không còn được gặp lại cô ấy, chí ít, đừng để lại bất cứ điều gì tiếc nuối cho bản thân, Đường Duy!” Một câu nói nhẹ nhàng nhưng lại giống như một nhát búa nặng nề đánh vào tâm hồn đang bay bổng của cậu, Đường Duy sững sờ, Từ Thánh Mân chìa chiếc điện thoại với những thông tin mà anh ta có được đưa qua cho Đường Duy: “Cậu biết không, cuộc chiến suy tàn cuối cùng này của những người nhà họ Từ đều đã được đưa lên mạng Internet, dạo một vòng quanh có thể thấy rất nhiều tin tức về vụ giết người của Tô Nhan và những tội ác chồng chất khác, thế nên tất cả những gì bây giờ chúng ta phải làm là…” Đường Duy bất chợt nheo hai mắt lại: “Người nhà họ Từ? Từ Thánh Mân gật đầu: “Vinh Sở có đến đây cùng tôi. Cậu ấy đang ở bên ngoài và có chuyện muốn nói với cậu đấy” Ánh mắt Đường Duy bỗng dưng tối sầm lại, vẻ mặt không mấy thoải mái: “Anh ta có chuyện gì muốn gặp tôi?” “Cậu ta biết rất rõ mọi chuyện trong khoảng hai năm Tô Nhan ở nước ngoài, vì vậy cậu ta muốn trao đổi với cậu một số chuyện. Dường như cậu ta biết rõ kẻ nào đứng sau lưng gây ra những chuyện này” Từ Thánh Mân hít một hơi thật sâu: “Đi thôi, Đường Duy, trước khi trái tim Tô Nhan không còn tí cảm xúc nào nữa, ít nhất, hãy báo đáp lại một chút gì đó cho cô ấy” “Danh gia vọng tộc nhưng lại là tội phạm giết người!?” “Yêu cầu không khoan nhượng cho kẻ sát nhân, một cô gái chân yếu tay mềm vì sao có thể điên cuồng đến mức này?” “Vì yêu mà hận, loại phụ nữ này không thể chấp nhận được!” Trong một khoảng thời gian rất ngắn, trêи Internet dần xuất hiện những Tag lớn với những tình tiết đầy biến tấu không ngờ như cuộc đấu tranh cuối cùng của nhà họ Từ. Ngay cả khi nhà họ Từ đã bị phá sản thì chắc hẳn Tô Nhan cũng sẽ bị thân bại danh liệt. Có rất nhiều nhà báo muốn phỏng vấn những người có liên quan đến chuyện này, tuy nhiên, những người có liên quan đều là những nhân vật thuộc tầng lớp thượng lưu, thế nên tin tức đã nhanh chóng bị dập tắt ngay sau đó, chỉ còn lại những câu chuyện phiếm được truyền miệng giữa các nhóm người với nhau. Mọi người ai nấy đều thở dài thương xót, tại sao nhà họ Tô lại gặp phải nghiệp chướng như thế này cơ chứ. Nhưng rất nhanh trong buổi tối hôm đó, mọi chuyện đều được phơi bày. Một đoạn video quay lén được lan truyền rộng rãi trêи mạng xã hội, và nhân vật chính trong đoạn video đó không ai khác chính là Tô Nhan, cô con gái nhà họ Tô mà tất cả mọi người đang nói đến. Cô ấy bị một nhóm người lạ tấn công giữa đường, bọn họ lần lượt năm đầu bứt tóc, tát vào mặt thậm chí là đấm đá mạnh bạo, cho dù cơ thể không bị thương gì nghiêm trọng nhưng chắc chăn tinh thần cô ấy hẳn sẽ bị tổn thương cho đến lúc chết, thực sự không một ai có can đảm dám coi đoạn video đó lại lần thứ hai. Đoạn video với hình ảnh cô gái nhìn mọi người xung quang với ánh mắt cầu cứu một cách tuyệt vọng và bất lực, như thể cô muốn hét thật to cầu cứu nhưng rồi lại cắn răng tiếp tục chịu đựng. Đoạn video lan truyền ra ngoài với tần suất rất nhanh, cư dân mạng đã bình luận và hỏi rất nhiều câu hỏi đại loại như người đó là ai? Chính xác thì chuyện gì đã xảy ra với cô ấy? Câu trả lời lại chính là…cô gái đó chính là Tô Nhan. Tô Nhan, cô gái đã phải chịu vô số cuộc bạo hành, hiện giờ lại chọn lựa cách hành xử điên cuồng đến mức này một phần cũng chỉ vì… những người đã dồn ép cô ở trong quá khứ. “Nếu con gái tôi bị bạo hành như thế này, tôi nhất định không để yên cho những người đó đâu!” “Trời ạ, người bình thường sao có thể chịu đựng như thế được chứ?” “Bọn họ đều là học sinh sao? Còn là học sinh mà đã bắt đầu đánh nhau như thế rồi sao? Trời ạ, những người trưởng thành đều đứng một bên mà nhìn, sao không ai chịu đứng ra lên tiếng…”