Tuy nhiên, Đoạn Thư lại khó hiểu, "Nếu là dự án của Nhiễm An, không phải anh ấy nên tự mình đến sao? Tôi còn tưởng rằng có thể gặp Nhiễm An." Hạ An Nhiên nhún vai, bất lực nói:" Anh ấy có dự án khác, thật sự rất bận! Cho nên, Long Đằng đưa một người không bận rộn như tôi đến đây để làm cố vấn." Đoạn Thư không vướng bận nữa," Cô ở đây cũng rất tốt, hẳn là cô biết rất rõ về dự án của Nhiễm An, nếu không Long Đằng sẽ không đưa cô đến làm cố vấn! " Đoạn Thư hoàn toàn là một fan của Nhiễm An,liền trở thành một cái máy phát thanh, hắn đã hỏi Hạ An. Nhiên rất nhiều về Nhiễm An. Hỏi cho liên tục,Đoạn Thư nghĩ tới một vấn đề khác. Một người thẳng thắn, nhưng trên mặt có chút giấu giếm, "Buổi tối tôi có thể mời cô ăn cơm không?" Hạ An Nhiên liếc nhìn Đoạn Thư có chút không bình thường, hơi nhíu mày. Tuy nhiên, từ từ lông mày của cô giãn ra, lộ ra một nụ cười nhẹ, "Được, có thể trước đây tôi ở đây, là nhờ anh chiếu cố." Sau khi Hạ An Nhiên rời đi, Đoạn Thư liền nhanh chóng đến văn phòng, gọi một cuộc điện thoại. Sau khi được kết nối, Đoạn Thư mở miệng: “Buổi tối cùng nhau ăn cơm." Một giọng nói khàn khàn từ đầu dây bên kia thật lâu. mới phát ra, “Không cần, tôi có chuyện". Đoạn Thư hỏi thẳng: “Sau khi Tiểu Văn ra đi, anh đã suy sụp hơn một năm qua, bây giờ anh có thể có chuyện gì? Đêm nay nhất định anh phải đến! Gặp chỗ cũ! " Sau khi Hạ An Nhiên ra khỏi phòng thí nghiệm của Đoạn Thư, cô có chút khó hiểu. Tại sao Đoạn Thư lại đột nhiên mời cô đi ăn tối? Và rõ ràng là trạng thái có điều gì đó không ổn khi hắn mở lời mời. Tuy nhiên, sau khi làm việc cùng Đoạn Thư trong một thời gian dài như vậy, biết được người này sẽ không có ác ý, nếu không cô cũng không dễ dàng đồng ý. Hẳn là hắn có chuyện gì đó, muốn nói với cô tối nay, chờ đến tối nay ăn cơm, tự nhiên sẽ biết. Hạ An Nhiên đi về phía phòng thí nghiệm của cô. Nhìn thấy một người phụ nữ dày dặn kinh nghiệm đang đứng trước cửa phòng thí nghiệm với vẻ mặt nghiêm nghị. Hạ An Nhiên nhận ra đối phương. Đối phương lúc trước đã gặp Lăng Mặc trước cửa Viện nghiên cứu, hình như tên là Trác Giai Hi, là phó khoa. Nhưng tại sao đối phương lúc này như hổ đói rình mồi nhìn chằm chằm vào cô? Hạ An Nhiên có chút không thể giải thích được, "Có việc gì?" Trác Giai Hi ánh mắt quái gở “Tôi biết cô có chút năng lực, chẳng qua đã dùng sai chỗ rồi!” Từng bước một, đến gần Hạ An Nhiên, “Viện nghiên cứu này không phải là nơi cô muốn làm cái gì thì làm cái đó " Lần trước Hạ An Nhiên nhìn thấy đối phương, cô đã cảm thấy đối phương phát ra khí chất thù địch. Và hôm nay cô vừa mới đến đã bị người này cảnh cáo? Cô ấy đã khiêu khích ai!.