Ánh mắt Thu Lương Nhạc lạnh lùng lóe lên, lầm bầm nhìn chằm chằm Lăng Mặc nói: "Cậu đúng là biết tính toán, biết nếu dựng lên chuyện anh hùng cứu mĩ nhân, An Nhiên sẽ không nghi ngờ ...!nhưng tôi không dễ lừa như vậy! Cậu cho rằng có thể qua mắt được tôi sao?" Sau đó, nhìn Hạ An Nhiên căm hận sắt thép, bắt đầu quở trách cô "Không phải lúc nghiên cứu con rất có đầu óc sao? Sao bây giờ lại không có đầu óc? Nhìn xem con như vậy, kế hoạch của cậu ta rõ ràng thành công, con hiện tại không phải là ngoan ngoãn làm hòa với cậu ta, còn cảm thấy thằng nhóc này rất lợi hại, cứu được con trong dầu sôi lửa bỏng? Còn không phải sẽ cho rằng, cả đời này ở bên cạnh cậu ta, cậu ta sẽ đối xử tốt với con? " Hạ An Nhiên ảo não:"..." Tính toán xấu xa đều là Lăng Mặc :"..." Sau một lúc lâu, rất lâu Hạ An Nhiên đối mặt với Thu Lương Nhạc giơ ngón tay cái lên, "Đúng đúng đúng, thầy đúng là hóa nhãn kim tinh! Âm mưu như vậy, cũng có thể nhìn thấy!" Thu Lương Nhạc chế nhạo," Mấy chuyện này thầy đã trải qua nhiều hơn con! Loại chuyện này, thấy có thể không nhìn ra sao?" Hạ An Nhiên đúng trọng tâm đề nghị," Sau này thầy có nên xem ít hơn phim cẩu huyết không?" Não ông ấy lợi hại như vậy, không đi làm biên kịch, thật sự là một thiệt hại lớn cho phim truyền hình cẩu huyết! Thu Lương Nhạc nhìn chằm chằm vào Hạ An Nhiên, "Thầy giúp con nhìn rõ người bên cạnh mình là ma hay quỷ,có liên quan gì đến phim truyền hình cầu huyết?" Hạ An Nhiên muốn nghiêm túc giải thích rằng vụ án giết người thực sự không phải vì Lăng Mặc muốn dùng kế anh hùng cứu mỹ nhân mà bày ra. Nhưng cô còn chưa lên tiếng, Lăng Mặc đã chủ động đứng lên, "Lão Thu dạy dỗ thật phải,chính là sau khi cãi nhau với An Nhiên, tôi nên thành thật nhận lỗi, không nên bày ra mọi loại thủ đoạn, càng không nên đưa cô ấy và tình cảnh nguy hiểm" Chủ động bưng ly rượu lên trước người và uống. Nhìn chằm chủ Hạ An Nhiên ở bên cạnh, ánh mắt thâm thúy, "Về sau sẽ không bao giờ xảy ra chuyện như vậy. Anh nhất định sẽ bảo vệ em và không làm cho em tức giận nữa." Hạ An Nhiên ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt đầy trìu mến của Lăng Mặc. Trái tim cô nhảy dựng lên. Trong lòng hoảng sợ, tốc độ quay đầu đi chỗ khác, không hiểu tại sao không dám nhìn đối diện anh ấy lần nào nữa. Sau khi Lăng Mặc thu hồi ánh mắt, anh ấy rót một ly rượu khác và nói với Thu Lương Nhạc, "Trước đây tôi là người không hiểu chuyện, từ giờ trở đi, ông hãy xem tôi biểu hiện." Sau đó, anh ấy uống hết ly rượu. Thu Lương Nhạc vốn rất nóng tính. Hạ An Nhiên ở trong Viện nghiên cứu của ông ấy, có khi nào phải chịu uất ức? Vốn dĩ ông muốn cho Lăng Mặc một bài học, đừng tưởng rằng, dựa vào gia thế của mình, thì muốn bắt nạt Hạ An Nhiên thế nào cũng được..