Có cảm giác như cầu nam nhân này lại đang đe dọa cô!!! Lăng Mặc ánh mắt tha thiết nhìn cô, "Cô cho rằng dùng thân phận giả thì có thể trốn đi sao? Không có sự bảo vệ của tôi, tình hình của cô chỉ thêm nguy hiểm." Hạ An Nhiên cắn môi, "Tôi sẽ trốn thật kĩ, không để cho bất cứ ai nghi ngờ thân phận của tôi, tôi có thể bảo vệ đứa bé." Lăng Mặc đã đưa ra một sự thật tàn nhẫn."Hồi đó, bố tôi nghĩ rằng nếu giấu tôi ra nước ngoài sẽ giữ được an toàn cho tôi, nhưng cuối cùng tôi đã bị người khác tìm thấy. Thị trấn tôi ở đã bị bọn khủng bố bắn phá bừa bãi, có hơn hàng nghìn người trong thị trấn, nhưng cuối cùng số người sống sót còn chưa đến trăm người." Hạ An Nhiên hoảng sợ, không thể thở nổi. Chỉ để đối phó với Lăng Mặc, họ đã không quan tâm đến tính mạng của bao nhiêu người vô tội? Lăng Mặc tuyệt tình tiếp tục đập tan suy nghĩ của Hạ An Nhiên, “Cho nên, cô cho là chạy đến một nơi an toàn, trốn đi cũng không ai phát hiện ra, nhưng tiếp theo sau đó...!có thể cô sẽ phải trả giá cho sự tự mãn của mình!" Hạ An Nhiên hai tay run run. Ngay cả khi bố của Lăng Mặc, đã sắp xếp cho anh một nơi ở, nhưng nơi đó cũng tràn đầy sự uy hiếp. Vậy nơi ẩn náu của cô ấy an toàn đến mức nào? Lăng Mặc nhìn thấy sự lo lắng của con mèo hoang nhỏ và kéo cô đến bên mình "Cô thà ở một nơi mà mọi người có thể bị tấn công bất cứ lúc nào hơn nữa còn không có nơi trú ẩn, hay là nơi có sự bảo vệ, ít đối mặt với nguy hiểm, còn có thể tự bảo vệ cuộc sống của mình? " Hạ An Nhiên "..." Cô ấy rất trân quý tính mạng, tất nhiên là chọn cái thứ hai! Nhưng mà, Hạ An Nhiên không thể không phản bác, "Những người đó chỉ nhắm vào anh và bổ anh ...!Tôi với anh cũng chỉ có chút quan hệ, những người đó hẳn sẽ không đối xử với tôi như vậy?" Lăng Mặc nhắc nhở, "Cô mang thai con của tôi, ở trong mắt những người đó, cô không được phép tồn tại!" Hạ An Nhiên càng không hiểu "Cho dù là con của anh thì làm sao? Chúng tôi không liên quan đến tài sản của anh, cũng không có hứng thú với nó.....! Như vậy cũng không an toàn sao?" Lăng Mặc :“ Nhưng những người đó sẽ chỉ nghĩ rằng bọn họ phải diệt trừ tận gốc rễ! " Hạ An Nhiên muốn khóc..