Thu Lương Nhạc cứng họng, không có gì để nói. Lăng Mặc tiếp tục nói: “Chúng tôi có rất nhiều dự án hợp tác với Long Đằng. Để đảm bảo tiến độ dự án diễn ra suôn sẻ, cần Long Đằng hỗ trợ kỹ thuật.” Ánh mắt ảm đạm rơi xuống trên người Hạ An Nhiên, "Tôi hy vọng Long Đằng có thể cử cô Hạ An Nhiên đến viện nghiên cứu của chúng tôi với tư cách là chuyên gia tư vấn kỹ thuật." Hạ An Nhiên nghĩ đến lời Lăng Mặc nói tối qua. Khi đó tên cầu nam nhân kia nói muốn trói buộc cô và Long Đằng. Cô cảm thấy rằng đó chỉ là một lời đe dọa. Bây giờ cô mới phát hiện ra rằng mình thực sự không thể đánh giá thấp khả hành động của Lăng Mặc. Xem ra không bao lâu có thể giải quyết được vấn de. Thu Khanh Khanh cảm thấy bị giỡn cợt, "Tôi sẽ không đồng ý!" Lăng Mặc nhẹ nhàng nói: "Vào thời điểm hợp đồng được ký kết, tôi có quyền chỉ định một nghiên cứu viên của Viện nghiên cứu Long Đằng đến làm cố vấn, nếu không sẽ phải bồi thường một khoản lớn tiền vi phạm hợp đồng!" Thu Lương Nhạc tức giận ngất đi. Hạ An Nhiên ôm trán, không còn muốn nhìn nữa. So sánh Thu Khanh Khanh và Lăng Mặc, chỗ nào có thể hơn người khác? Hạ An Nhiên đứng dậy, chủ động đi tới, nhìn chằm chằm Lăng Mặc, "Bồi thường bao nhiêu?" Nhìn thấy câu hỏi của Hạ An Nhiên, Thu Tự Châu nhanh chóng từ một bên đáp lại, "Chị dâu, thật ra không có nhiều, chỉ là ...!hơn một tỷ." Hạ An Nhiên: "......! Vậy mà gọi là không nhiều sao? Vì vậy nên trong tình huống này Long Đằng còn có thể làm thế nào? Hạ An Nhiên nhẹ nhàng kéo Thu Lương Nhạc nói: "Viện nghiên cứu vẫn là quan trọng nhất." Mặc dù Thu Lương Nhạc cũng biết phải tập trung vào viện nghiên cứu, nhưng cảm thấy ấm ức. Rõ ràng là bị chơi xấu nhưng không thể nào thoát ra được. Thu Lương Nhạc không muốn nhìn Lăng Mặc và Thu Tự Châu nữa, tức giận bước ra khỏi phòng họp. Hạ An Nhiên nhìn người rời đi, hung hăng nhìn chằm chằm Lăng Mặc, "Anh thật là lợi hại!" Nhìn thấy dáng vẻ mèo hoang nhỏ lông xù, Lăng Mặc ghé vào tai nàng nói: "Ta lợi hại, có lẽ cũng là muốn cô tối nay về nhà, còn không mau chóng thu dọn đi sao?".