Thu Lương Nhạc nghe vậy, nhanh chóng từ trạng thái "Thô bạo" trở về khí phách của một bậc thầy Khuôn mặt thẳng tắp, trong mắt hiện lên vẻ không vui, “Con có phải là con của Thu Lương Nạp không?" Thu Tử Châu gật đầu, "Đúng vậy, chú Nhạc, đã lâu không gặp" Thu Lương Nhạc nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên hỏi Lăng Mặc " Cậu chính là Lăng Thiếu gia đoản mệnh đó?" Năm đó sau khi Thu Lương Nhạc cùng với cha mình rời khỏi Thu gia, ông ấy không để ý nhiều đến tình hình Thu gia nữa. Nhưng một số điều, ông ấy vẫn biết. Ví dụ, đứa con trai đầy tiền đồ của Thu Lương Nạp, không thừa kế công việc kinh doanh của gia đình, đã ra ngoài theo Lăng gia sống không mục đích, làm trợ lí riêng cho Lăng Mặc. Không cần phải nói, người đứng trước mặt này là Diêm Vương sống mà mọi người đồn đại Thu Lương Nhạc càng cảm thấy băn khoăn hơn khi nghĩ đến Hạ An Nhiên đang ở chung với Diêm Vương sống. Vội vàng hỏi Hạ An Nhiên: "Thằng nhóc này dọa nạt con, bắt con ở chung với cậu ta sao? Đừng sợ, có thấy ở đây, không ai có thể ép con làm chuyện mà con không thích." Hạ An Nhiên còn chưa kịp trả lời, Lăng Mặc đã giành lên tiếng trước, “Cô ấy là vợ tôi, sẽ không để kẻ nào mang cô ấy đi!" Thu Lương Nhạc sững sờ. Làm thế nào mà tiểu hồ ly lại có thể trở thành vợ của anh ấy? Haha, thật là một giấc mơ ngọt ngào! Nhưng không quan trọng, việc quan trọng bây giờ là đưa Hạ An Nhiên đi trước. Thu Lương Nhạc nghiêm khắc nhìn chằm chằm Lăng Mặc, "Ồ, hôm nay tôi vẫn cứ dẫn cô ấy đi!” Hạ An Nhiên thực sự không muốn trò hề này tiếp tục. Nhẹ nhàng cọ vào cánh tay Lăng Mặc, nói nhỏ: “Tôi về trước với thầy, tôi sẽ xoa dịu cảm xúc của ông ấy, đợi một lát, sẽ quay lại đây!" Lăng Mặc: "...." Anh ấy cũng rất cần được an ủi! Nhưng mà, Lăng Mặc nhìn thấy mèo hoang nhỏ khó xử, im lặng hồi lâu rồi gật đầu, cúi đầu nói bên tai cô: “Buổi tối nhất định phải trở về, nếu không tôi sẽ không khách khí mà lôi cô về đấy!" Hạ An Nhiên còn có thể nói được gì nữa? Chỉ có thể nhỏ giọng hứa: " Tôi nhất định sẽ về...dù sao chúng ta cũng lấy được chứng cứ rồi.” Lăng Mặc nghe vậy, mới thả lỏng tay hơn chút..