********** Chương 342: Tôi chỉ có một người phụ nữ là cô. Đầu óc Hạ An Nhiên trống rỗng. Hoàn toàn không biết phải làm như thế nào, lý tính phân tích rõ ràng tình huống trước mắt này. Tại sao tên điên này lại hôn cô? Hơn nữa, hôn thì hôn đi, tại sao lại còn cố gắng cạy răng cô ra? Hạ An Nhiên cắn chặt miệng, không để anh công thành đoạt đất. Nhưng giữ vững không được mấy giây thì cảm thấy được tay của Lăng Mặc bắt đầu không an phận sở mồ eo của cô, không chút nể tình véo cỗ một cái. Hạ An Nhiên bị đau liền há miệng ra. Sau đó liền chịu thua. Hạ An Nhiên bị hôn đến mức có chút ấm ức. Lẽ nào bời vì chuyện hiểu lầm hôm nay, tên điện này cảm thấy cộ không nên tức giận, nên bẫy giờ cố ý bắt nạt cô, muốn tìm lại mặt mũi sao? Tên đàn ông này quá chó rồi! Những giọt nước mắt căm hờn hiện lên trong đôi mắt ngắn nước của chú chó Hạ An Nhiên. Lăng Mặc nhìn thấy lớp sương mù trong mắt con mèo hoang nhỏ, sau đó buông lỏng đôi mội mềm mại của cô ra, chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào cổ. Môi mỏng khẽ mấp máy, giọng nói thì thầm đầy quyến rũ phát ra từ cổ họng, "Cô ta không thể kích thích tôi như cô." Hạ An Nhiên nghe thấy lời này, trong lòng nảy sinh ra cảm giác đắc ý. Tên đàn ông chó chết Lăng Mặc này còn có chút lương tâm, biết được cô mới là người phụ nữ tốt. Nhưng đắc ý chưa được 3 giây thì eo lại bị đau! Khóc! Tên đàn ông chó chết này vừa nãy rốt cuộc đã dùng bao nhiêu sức lực véo eo cô a! Đây là anh ta đang tìm kiếm sự kích thích, còn muốn kích thích cô à! Hạ An Nhiên hung hăng trừng mắt nhìn Lăng Mặc. Lúc đôi mắt Lăng Mặc đắm đuối nhìn cô, bỗng nhiên hai tay ôm chặt lấy cổ anh, ngẩng đầu nhướn người lên, hũng hăng cắn lên môi của Lẵng Mặc. Cô cắn chặt môi anh đến mức trong miệng đầy mùi máu tanh, cho đến khi khiến cô cảm thấy buồn nôn mới không cam lòng buông ra. Khuôn mặt cười như không cười cố nặn ra nụ cười giả vờ, “ Tôi tặng sự kích thích của hôm nay cho anh!” Lăng Mặc híp đôi mắt tĩnh mịch lại, cố ý hỏi một câu, “ Rất tức giận khi biết tôi có quan hệ với người phụ nữ khác?” Trước đây Bùi Kỳ từng hỏi qua vấn đề này. Hạ An Nhiên cũng tự mình hỏi mình vấn đề này. Nhưng bây giờ Lăng Mặc lại hỏi. Hạ An Nhiên mím môi, nói bậy bạ, “ Bây giờ chúng ta là “Chiến hữu”, anh không nói cho tôi biết chuyện ảnh có phụ nữ, đây chính là không có tình cảm chiến hữu, chính là không tin tưởng tôi! Tôi có thể không tức giận sao?” Lăng Mặc biết sẵn là sẽ không nghe được lời nói tốt đẹp nào từ miệng con mèo hoãng nhỏ. Duỗi ngón tay mảnh khảnh ra, dùng đầu ngón tay lau vết máu trên môi. Sau đó cong khóe môi, nói từng chữ một, Tôi chỉ có một người phụ nữ là cô!” Hạ An Nhiên ngẩng đầu đầy kiêu ngạo, “Đó là đường nhiên, kiếm đấu ra một người con gái xinh đẹp giống như tôi bây giờ, hơn nữa còn có thể kích thích anh mọi lúc mọi nơi.” Xinh đẹp chính là đắc ý như vậy! Lăng Mặc nhìn dáng vẻ đắc ý của con mèo hoang nhỏ này….....!Cho dù đã vỗ về/ dỗ dành thành công rồi. Vẫn có thể áp dụng một chút những chủ ý của mọi người trên diễn đàn đó. Con gái tức giận thì cứ ấn cộ ấy xuống, nếu như còn tức giận thì lại tiếp tục ấn cô ấy xuống tiếp. Lăng Mặc: “ tội đã bảo Tồn quản gia chuẩn bị bữa trưa, mau chuẩn bị một chút rồi xuống lầu đi.” Lúc nói chuyện liền xoay người đi ra khỏi phòng. Hạ An Nhiên nhìn bóng dáng Lăng Mặc rời đi, giống như một tên cặn bã vén quần chạy đi! Sau khi Lăng Mặc ra khỏi phòng lấy điện thoại ra gọi cho Thu Tử Châu, " Bên Long Đằng xảy ra chuyện gì rồi.” Thu Tử Châu vô cùng chú ý đến Long Đằng, lập tức nói, “ Có người ác ý bởi nhọ Long Đằng ở trên mạng, còn giáo sư Thu Lương Nhạc chỉ biết làm nghiên cứu nhưng xử lý loại chuyện này căn bản là không có chút kinh nghiệm, tình hình bẫy giờ rất bị động.” Ngừng một lúc, Thu Tử Châu lại bổ sung một câu. “Đúng rồi, còn có Nhiễm An của Long Đằng cũng bị bôi nhọ rất thảm, có người nói anh ta chỉ là một “vật trang trí” mà Long Đằng đẩy ra, trên thực tế chính là một bao rơm, hừ, óc suy diễn của cư dân mạng đúng là lớn thật, không đi viết truyện thì thật là đáng tiếc.” Mặc dù thông tin cá nhân của Nhiễm An bị lộ ra không ít nhưng cũng không thể phủ nhận sự tồn tại của người này đúng không? Đối với chuyện này Thu Tử Châu cảm thấy có chút cạn lời. Còn Lăng Mặc sau khi nghe xong chuyện của Nhiễm An, đáy mắt lạnh lùng, “ Có chuyện cần sắp xếp....