Bùi Kì không muốn Hạ An Nhiên lo lắng, cô cô gắng tiết chế cảm xúc và nở nụ cười "Cô đừng lo lắng, tôi không yếu đuối như cô nghĩ đâu Sau khi biết mình đã phạm sai lầm, tôi rất buồn, nhưng tôi sẽ luôn nhìn về phía trước và không tự trách bản thân mình nữa." Hạ An Nhiên nhìn Bùi Kì bộ dạng đã vui lên một chút...! Đột nhiên, cô cảm thấy mình đã đánh giá thấp khả năng chịu đòn của Bùi Kì. Sau khi Bùi Kì khiến Hạ An Nhiên yên tâm, cô ấy đổi chủ đề, "Người bên kia đầu? Cô tìm được người đứng sau mọi chuyện chưa?" Hạ An Nhiên gật đầu," Tìm được rồi." Bùi Kì lập tức hiện lên suy nghĩ trong đầu, "Tên khốn vô liêm sỉ nào mà ở sau lưng tính kế với cô?" Hạ An Nhiên: "Vợ của Đại Phòng Lăng gia, Lí Nhân." Bùi Kì khẽ cau mày, "Người bốc đồng như Đại phu nhân còn làm được loại chuyện này, không chừng phải có quân sự ở phía sau" Bùi Kì phản ứng giống như Hạ An Nhiên khi cô ấy lần đầu tiên biết rằng Miêu Kha là người của Đại phu nhân Chắc hẳn rằng những người khác đều không ngờ được việc này. Suy cho cùng, sự bốc đồng không suy nghĩ của Đại phu nhẫn đã ăn sâu vào lòng người. Mà đến bây giờ, đã biến thành một cái gì đó độc địa. Hạ An Nhiên: "Bà ta gieo gió gặt bão, đã bị bắt. " Vừa nói cô vừa liếc nhìn Bùi Kì lần nữa: “Hơn nữa, Cổ Ngôn Duy cũng không phải là do Quý Phong đánh trọng thương, hôm đó là do “nam nhân viên phục vụ” làm, người đó đã trèo từ cửa sổ để phòng vào khác sạn, sau khi Quý Phong rời đi, hắn đã đánh anh ấy lần nữa đến tàn phế, Hạ An Nhiên lúc trước đã nghe Bùi Kì nói, sau khi cô vào phòng, thì mùi hương của mê tình hương không còn nữa Lúc đó, cô vẫn đang thắc mắc làm cách nào mà hương của mê tình hương lại tản ra nhanh chóng như vậy. Nhưng bây giờ cô đã hiểu. Khi tên lính đánh thuê đó bước vào phòng, hắn ta mở cửa sổ. Phòng khách sạn được thông gió, hương thơm của mê tình hương sẽ tan biến cực kỳ nhanh chóng. Bùi Kì có chút kinh ngạc, trong mắt hiện lên tia tức giận, 11 Bà ta thật sự dùng hết đầu óc của mình, để mưu tính trên tính mạng người khác" Hạ An Nhiên vỗ vai Bùi KÌ "...!Cô cũng không cần phải cảm thấy áy náy nữa." Bùi Kì vẻ mặt chua xót. Mặc dù bây giờ biết chân tướng sự việc, tội của Lí Nhân không thể tha thứ. Nhưng cô ấy không thể trốn tránh trách nhiệm. Là miệng của cô ấy không chặt, còn tin người một cách tùy tiện. Cô ấy sẽ không bao biện cho những sai lầm của mình. Sai lầm rồi, sai lầm rồi! Nghĩ đến những việc xấu xa mà Lí Nhân đã làm, Bùi Kì khịt mũi, "Theo tính khí của tên gian ác đó, không cần nói cũng có thể đoán trước được số phận của bà ta. Chắc chắn sẽ rất thế thăm." Hạ An Nhiên gật đầu, "Đó là điều chắc chắn..." Lí Nhân không chỉ đầu độc Lăng Mặc hết lần này đến lần khác, mà cái chết của Hạ Đức Hải cũng liên quan đến bà ta. Tội của bà ta chất đống đến như vậy, trả như thế nào cũng không hết. Hạ An Nhiên thở phào nhẹ nhõm, "Những chuyện củ canh cảnh trong lòng cuối cùng cũng đã xong...!Nếu không, tôi thực sự lo lắng, không biết khi nào Lăng Mặc lại bị người khác hạ độc." Bùi Kì nhìn Hạ An Nhiên thật sâu, "Tôi cảm thấy, gần đây cô đặc biệt quan tâm đến tên gian ác đó?" Hạ An Nhiên cảm thấy chột dạ. Cô ấy có như vậy không? Cô họ vài tiếng, ngỏ ý mời, " Cũng trưa rồi. Cùng nhau ăn cơm đi?" Bùi Kì không truy vấn thêm nữa, vui vẻ nhận lời mời ăn trưa, " Rất hiếm khi được cô mời, tất nhiên tôi phải đi!". Có một nhà hàng tư nhân được đánh giá cao gần bệnh viện. Trên đường đi, Bùi Kì đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, muốn thay đổi lộ trình, cô nhìn Hạ An Nhiên đang ngồi ở ghế phụ nói: "Chúng ta xuống xe ở phía trước đi." Hạ An Nhiên nghi hoặc, "Làm sao vậy?" Bùi Kì: "Có một bức tường cầu nguyện rất nổi tiếng. Người ta nói rằng mọi thỉnh cầu sẽ thành hiện thực. Tôi muốn đi cầu nguyện,xua đi những điều không may mắn". Cũng được, Bùi Kì gần đây không gặp may. Đi cầu nguyện, xả xui cũng rất tốt. Bùi Kì đậu xe vào bãi đậu xe bên đường, kéo Hạ An Nhiên đi về phía bức tường cầu nguyện. Tuy nhiên, khi đi qua một ngã tư, Bùi Kì đột ngột dừng lại. Ánh mắt cô rơi vào một quầy hàng nhỏ rất kín đảo cách đó không xa. Bùi Kì một mặt ngưng trọng, cực kỳ không vừa lòng, Hòa thượng tại sao lại ở đây lừa gạt vậy?".