********** Chương 207: Lộ ra bộ mặt thật. Hạ An Nhiên nghe thấy cách xưng hộ Bác sĩ Đỗ” này liền nhìn ra bên ngoài cửa. Chỉ nhìn thấy một người con trai lịch thiệp,ấm áp dịu dàng có tướng mạo không tồi đang dùng ngữ khí dịu dàng nói chuyện với Bùi Kỳ. Hạ An Nhiên đánh giá một chút, quả thực rất phù hợp với khẩu vị của Bùi Kỳ. Cô ấy chính là thích loại tiểu nãi cẩu* mềm mại như này. (*) những chàng trai có khuôn mặt búng ra sữa Đỗ Hiểu Vũ đưa điện thoại xong liền chuẩn bị rời đi. Bùi Kỳ liền ngăn cản đối phương, “ Anh cũng ở lại cùng nhau ăn cơm đi.” Đỗ Hiểu Vũ khó xử, “ Bạn của cô còn có ở đây, có chút bất tiện đi.” Có gì mà bất tiện.” Bùi Kỳ chủ động nghiêng người, chỉ Hạ An Nhiên trong phòng, “Đây chính là người tôi nói với anh, bạn thân tốt nhất của tôi.” Đỗ Hiểu Vũ nhìn Hạ An Nhiên gật đầu, “ Nghe danh đã lâu.” Vẻ mặt Hạ An Nhiên cổ quái nhìn Bùi Kỳ, “ Cô ấy nói với anh về tôi à?” Bùi Kỳ một bên vừa kéo Đỗ Hiểu Vũ vào phòng, một bên vừa giải thích với Hạ An Nhiên, “ Chuyện của cậu với Ngôn Duy, mình có nói qua loa trước mặt bác sĩ Đỗ một chút." Hạ An Nhiên ném cho cô một cái nhìn khinh khỉnh, Cậu thì cái gì cũng đều nói ra ngoài.” Bùi Kỳ xin lỗi nói, “ Lúc đó mình vì chuyện của hai người các cậu màvô cùng lo lắng buồn bực, cũng may có bác sĩ Đỗ.........! Đỗ Hiểu Vũ ngồi xuống bày tỏ thái độ nói, “ Tôi cũng không giúp được gì, Tôi chỉ là đóng vai một người lắng nghe mà thôi. Bùi Kỳ thấy Đỗ Hiểu Vũ nói chuyện đều nho nhã lễ độ như vậy, ngồi xuống bên cạnh Hạ An Nhiên, hỏi nhỏ bên tại cô, Có phải là một chàng trai rất ấm áp không?” Hạ An Nhiên quét mắt nhìn Đỗ Hiểu Vũ một cái, Nhìn có vẻ là ấm áp.” Bùi Kỳ nói nhỏ bổ sung một câu, “ Mình sợ lần này lại gặp phải trai đều, nên đặc biệt đi, đến bệnh viện nghe ngóng qua nhân phẩm của anh ấy, là một người đàn ông tốt ôn nhu dễ gần; các bác sĩ, y tá và bệnh nhân trong bệnh viện đều nói anh ấy tốt, lần này tuyệt đối không thể sai được.” Trước đây đã từng chịu nhiều thiệt thòi bởi trai đểu, nên lần này Bùi Kỳ cũng chú ý hơn. Chính là thông qua nhiều người xác thực, xác nhận bác sĩ Đỗ không tồi, cô ấy mới tin cậy như vậy đem chuyện của Hạ Ăn Nhiên và Cố Ngôn Duy nói qua loa trước mặt anh ấy một chút. Đỗ Hiểu Vũ nhìn hai chị em đang kề tại nói nhoe, khuôn mặt mang theo nụ cười, “ Trước đây tồi từng đến quán ăn này, để tôi gọi một ít món ăn đặc sắc của bọn họ lên nhé. Khuôn mặt Bùi Kỳ hồng hồng gật đầu, “ Vậy thì làm phiền anh rồi." Sau khi Đỗ Hiểu Vũ hỏi khẩu vị của hai người liền gọi một bàn đồ ăn, còn đặc biệt muốn gọi đồ uống độc nhất của quán ăn này. Bùi Kỳ chính là giống như đang dẫn theo người yêu đi gặp bạn thân vậy, cả quá trình đều lộ ra vẻ mặt vui mừng, đến cả đồ ăn cũng ăn nhiều hơn không ít. Chỉ là, lúc đang uống đồ uống độc nhất của quán ăn này, sắc mặt cỗ ấy đột nhiên thay đổi, “ Bên trong cái này có cồn sao?” Đỗ Hiểu Vũ gật đầu, “ có một chút cồn, nhưng nồng độ rất thấp, người bình thường uống cũng sẽ không say." Lợi này nói xuống, Bùi Kỳ liền không khách khi lấy đồ uộng đang ở trước mặt Hạ An Nhiên, “ cậu không thể uống. Trước đây cô và Hạ An Nhiên đã từng uống rượu một lần. Thể chất của Hạ An Nhiên chính là vừa động vào rượu là say. Có điều, Bùi Kỳ đã lấy muộn rồi. Trước đó Hạ An Nhiên đã uống qua một hạm, lúc này đôi mắt rõ ràng mang vẻ mơ mơ màng màng, mặt cũng đỏ bừng. * Bùi Kỳ vội vàng đỡ cô, “ Sau này ai muốn hại cậu, hạ độc cái gì chứ, cử trực tiếp rót rượu cho cậu là được rồi.” Đỗ Hiểu Vũ cũng ý thức được bản thân “ lòng tốt làm hỏng việc” rồi, vội vàng xin lỗi, “ Tôi không biết cô ấy không uống được rượu." Đứng lên nói với Bùi Kỳ, Tôi đi đến nhà bếp quán ăn, nấu một bá canh giải rượu đến đây.” Bùi Kỳ gật đầu, “ Làm phiền anh rồi.” Đỗ Hiểu Vũ rời khỏi phòng bao không lâu liền có một nhân viên phục vụ đến. “Thật xin lỗi vị tiểu thư này, phòng bao này vốn dĩ đã có khách đặt trước nhưng nhân viên chúng tôi sơ suất, sắp xếp phòng này cho các cô.” Bùi Kỳ không nói nên lời, “ Thế nào, còn muốn chúng 66 tôi nhường lại?” Nhận viên phục vụ lắc đầu, “ Không phải lày này, 66 chúng tôi chỉ hy vọng tiểu thư cô đi đến bàn lễ tân, giúp chúng tôi giải thích với khách hàng một chút, đế bọn họ biết, không phải là chúng tôi có phòng mà cố ý không để cho bọn họ dùng. Bùi Kỳ cảm thấy quán ăn này thật là lắm chuyện, nhưng nhìn ánh mắt đáng thương của nhân viên phục vụ, vẫn là mềm lòng đi cũng cô ta đến bàn lễ tân. Không lâu sau, Đỗ Hiểu Vũ quay lại phòng bao. Nhìn thấy Hạ An Nhiên đang nằm gục trên bàn, chủ động đi tới, “ Hạ tiểu thư, cảnh giải rượu lập tức đến dây. Hạ An Nhiên mơ mơ hồ hồ ngẩng đầu, nhìn Đỗ Hiểu Vũ, giống như một đứa trẻ liễn tục lắc đầu, “ Tôi, tôi không say...!không uống cái thứ đó." Đỗ Hiểu Vũ nghe câu trả lời say bí tỉ của Hạ An Nhiên. Khuôn mặt vốn dĩ ôn hòa, từ từ thay đổi, dần đàn mang theo một tầng âm hiểm, nhỏ giọng nhỏ vòng vèo, Lăng Mặc rốt cuộc có bí mật gì” Hạ tiểu thư cổ có thể nói với tôi không?”.