Chiến Thần Tu La

4,810 chữ
280 lượt xem
Lần này Đinh Thu Huyền đã nói đủ rõ, tất cả mọi người đều nghe rõ ràng. Chỉ là không ai bằng lòng tin sự thật này. Nói đùa cái gì thế? Mấy tháng rồi, trước trước sau này không biết đã cử bao nhiêu người đi thuyết phục, cũng không biết tặng bao nhiêu quà cáp, nhưng không hề được đáp lại. Ngay cả Đinh Phong Thành cũng xuất động rồi, không phải cũng bị đuổi ra khỏi cửa hay sao? Dựa vào đâu người khác đi thì không được, Đinh Thu Huyền vừa đi thì được? Không có đạo lý này. Vẻ mặt của Đinh Trung cũng khó tin, nghiêm nghị nói: “Thu Huyền, cháu đừng ăn nói lung tung, chuyện này rất quan trọng, cháu không thể vì muốn giúp đỡ Giang Nghĩa xây dựng khu quy hoạch nghĩa trang mà bịa ra lời nói dối để lừa chúng ta. ” “Nói cho cháu biết, tuy ông già rồi, nhưng đầu óc còn tỉnh táo, không có bị lừa dễ dàng như vậy!” Đinh Thu Huyền khẽ mỉm cười đưa bản đề xuất dự án qua. Đinh Trung nửa tin nửa ngờ mở ra, sau khi nhìn thấy tên của từng người, cả người đều chấn động, tuy ông ta rất không thích Đinh Thu Huyền, nhưng đối với nhân phẩm của Đinh Thu Huyền vẫn tin tưởng. Đinh Thu Huyền chắc chắn không thể làm giả chữ kỹ được. Hơn nữa làm giả cũng không có ý nghĩa gì cả, về sau vẫn có người đi xác thực, không cần thiết phải làm giả. “Thu Huyền, cháu thật sự… thật sự làm được sao?” Đinh Thu Huyền chỉ vào bản đề xuất dự án: “Đều ở trong này rồi. ” Đinh Trung nuốt nước bọt: “Thu Huyền, cháu làm sao làm được? Tại sao người khác đi đều không được, cháu vừa đi thì làm được rồi?” Thật ra liên quan tới điểm này, bản thân Đinh Thu Huyền cũng không phải quá rõ. Cô ngại ngùng nói: “Thật ra cháu vừa tới, thái độ của đối phương đã rất khách sáo, hơn nữa chủ động yêu cầu ký tên, nói thật, bản thân cháu cũng có hơi bị mù mịt. ” “Hả?” Đối với lời giải thích này, Đinh Trung nói cái gì cũng sẽ không tin. Ông ta chắc chắn là Đinh Thu Huyền đã che giấu, rõ ràng có chỗ tốt, chỉ là không chịu lấy ra chia sẻ cho mọi người, người phụ nữ này, rất xấu xa! Tuy nhiên Đinh Thu Huyền thật sự vô tội, cô quả thật không biết chuyện gì cả. Bởi vì, mọi chuyện đều là Giang Nghĩa ở đằng sau sắp xếp. Đinh Trung dùng ánh mắt oán trách nhìn sang Đinh Hoàng Liễu ở một bên, giống như đang nói: Đều là chú ý tốt cháu đưa ra! Nói cái gì mà nhất cử lưỡng tiện, bây giờ thì hay rồi, trộm gà không được còn mất ngay nắm thóc. Không những không lấy lại được 10% cổ phần, còn phải giúp tên khốn Giang Nghĩa đó! Chỉ nghĩ thôi cũng tức giận rồi. Đinh Hoàng Liễu nghiến răng, cũng suy nghĩ rất nhiều mà không hiểu, cố ý hỏi: “Thu Huyền, có phải là những người đó không biết mảnh đất này dùng để làm gì không?” Ý của cô ta là, nếu đối phương biết sẽ dùng mảnh đất này để xây dựng nghĩa trang, bọn họ không thể thờ ơ. Kết quả khiến mọi người sững sờ. Đinh Thu Huyền nói chắc nịch: “Bọn họ biết, em đã nói kế hoạch sau này với từng người, sau khi chắc chắn bọn họ đều nghe hiểu thì mới để bọn họ ký tên. Thân phận của bọn họ tôn quý như vậy, em cũng không dám giấu diếm. ” Điều này càng khiến mọi người thấy khó tin. Mọi người trong căn phòng nghé đầu trao đổi, đều đang suy đoán xem rốt cuộc là vì nguyên nhân gì dẫn tới loại cục diện này. Nhưng với đầu óc của bọn họ, làm sao có thể nghĩ được là do Giang Nghĩa ở đằng sau điều khiển tất cả chuyện này chứ? Đinh Thu Huyền khẽ mỉm cười hỏi: “Ông nội, chuyện cháu đồng ý với ông cháu đã làm được, vậy chuyện ông đồng ý với cháu?” Đinh Trung ho một tiếng: “Yên tâm đi, ông nội nhớ. Cháu cũng mệt rồi, về nghỉ ngơi trước đi, ông sau khi xác thực bản đề xuất dự án này xong thì sẽ lập tức khởi công. ”\u0001.