CHƯƠNG 75 “Đại ca Tiết, đừng để ý tới đám bọn họ, trước tiên cứ khảo nghiệm tên nhóc con kia…” Đúng là Kim Thành Vũ đang muốn “tìm” cho Vương Nhất chút phiền toái, nhưng mà Tiết Bình thân là Chuẩn úy, ở bên ngoài lại bị bắt nạt đến độ này thì sao có thể nuốt trôi được đây? “Mày còn ba mươi giây.” Ánh mắt Tiết Bình lạnh lùng như con rắn độc ở trong hang, anh ta quay sang nhìn đám đàn ông thô bỉ kia rồi lại quay sang nhìn Vương Nhất. Anh ta đang truyền tín hiệu giết gà dọa khỉ. Ý rằng anh ta sẽ thu thập đám đàn ông thô bỉ này thế nào thì cũng sẽ thu thập anh như thế. “Mẹ nó, cho thể diện rồi mà còn không cần!” Không ngờ sắc mặt gã đàn ông kia trầm hẳn xuống, quăng luôn chai rượu trong tay, hung hăng đập về phía đầu của Tiết Bình. Rắc rắc… Nhưng Tiết Bình còn chưa động tay, là gã vệ sĩ đứng bên cạnh Tiết Bình lanh tay lẹ mắt, một cước đá vỡ chai rượu. Rượu cùng với các mảnh thủy tinh vụn rơi đầy đất. “Còn có cả vệ sĩ cơ à?” Gã đàn ông thấy vậy, nhất thời hai mắt sáng lên, bước một bước dài tới gần người vừa rồi, đầu gối nhấc lên, ra chiêu lên gối đầy mạnh mẽ. Đòn tấn công này khá tàn nhẫn, khiến cho người chịu đòn cong thành con tôm luộc. Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này đều lùi về sau một bước, da đầu tê dại. Ánh mắt bọn họ nhìn về phía đám người vạm vỡ lại càng mang vẻ sợ sệt hơn trước. Bọn họ có vẻ… căn bản là không thèm coi Chuẩn úy Tiết của Quân khu Thiên An này ra cái gì hết. “Cậu, cậu nữa, cùng lên đi!” Tiết Bình điểm danh hai người, hai người nọ lập tức vọt tới chỗ gã đàn ông kia. Mắt thấy chuyện càng ngày càng trở nên ầm ĩ, mẹ con Lý Mộng Đình sắc mặt trắng bềnh bệch lui về đằng sau, chỉ sợ mình sẽ bị liên lụy, giám đốc Đồng cũng không biết nên làm cái gì cho phải. Giám đốc Đồng đang tính hỏi Vương Nhất thì thấy Vương Nhất vẫn vô cùng bình tĩnh thưởng thức rượu, mỉm cười nhìn những gì xảy ra trước mắt. Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé. “Ha hả, các người đoán xem Gấu Lớn sẽ phải mất bao nhiêu thời gian để nghiền nát hai cái người kia?” Đang lúc không khí đánh nhau căng thẳng thì có tiếng cười lớn vang lên, chỉ thấy một người trong đám đàn ông kia hứng thú bừng bừng nói: “Tôi làm nhà cái cho, các người cứ tùy ý đặt đi.” “Còn tỉnh thì nửa phút, giờ đang lâng lâng thế này thì ít cũng phải hai phút rưỡi.” “Nói nhảm ít thôi, đặt bao nhiêu?” “Triệu rưỡi!” “Tôi đặt chín trăm, hai phút!” “Hai triệu tư, hai phút rưỡi!” Gã đàn ông tên Gấu Lớn kia còn chưa đánh nhau với hai người nọ thì đám đàn ông ngồi trên chiếu đã hò nhau đặt tiền cược bạc, nhìn qua chẳng có chút nghĩa khí gì cả. “Anh Thiết Tân, bày tỏ quan điểm chút nào?”