CHƯƠNG 74 “Là tao đánh thức mày đây.” Tiết Bình cúi đầu nhìn người đàn ông vạm vỡ kia từ trên cao, lạnh lùng nói: “Mày?” Ánh mắt mờ đục của gã đàn ông dần trở nên rõ ràng, tìm cho mình một điểm tựa, nhìn chằm chằm vào Tiết Bình nói: “Eo tao hơi đau đấy, là mày đá hả?” “Là tao đá đấy.” Tiết Bình lạnh lùng nói: “Cho mày ba giây, mau dập đầu xin lỗi tao, nếu không, bọn mày chuẩn bị lết ra ngoài đi.” Gã đàn ông nghe vậy, không chỉ không tức giận, ngược lại còn nở nụ cười, quay đầu nhìn đám bạn của chính mình: “Chúng mày nghe thấy không? Tên đó muốn đuổi bọn mình đi đấy?” “Ha ha, vừa nãy tao còn thấy gã đá mày cơ.” Có người cười nói. Người đàn ông ngăm đen cao lớn ở chính giữa cũng cười nói: “Không biết là ai huênh hoang với bọn này ngàn ly không say, kết quả còn chưa được ba ly đã không chịu nổi.” “Gần đây người tao không được khỏe, hic hic…” Gã đàn ông khẽ gãi đầu, xấu hổ nở nụ cười. Không khí hòa thuận vui vẻ, cực kỳ náo nhiệt, những người khác ngồi trong sân dự tiệc cưới còn không hiểu sao nhưng cõi lòng dần bị sự sợ hãi lấp đầy. “Đám người này bị làm sao vậy…” Vương Nhất chầm chậm rót rượu, Lãnh Nhan mặc một bộ quần áo da bó sát đi từ phía sau Vương Nhất như một bóng ma. “Không phải đã nói Thiết Tân kiềm chế một chút rồi sao?” Vương Nhất hỏi. “Thiết Tân nói, hôm nay là ngày vui của cậu chủ, nên gọi mấy kẻ không có mắt để giúp vui một chút.” Lãnh Nhan nét mặt không cảm xúc nói, nhìn về phía Tiết Bình và Kim Thành Vũ như thể đang nhìn hai người chết. Vương Nhất khẽ gật đầu, hỏi tiếp: “Người tên Tiết Bình kia có chức vụ gì?” “Là một tên chuẩn úy mà thôi, còn chưa được gặp mặt Thiết Tân lần nào.” Lãnh Nhan cười lạnh. Vương Nhất không nói chuyện nữa, thưởng thức trò hay vừa mới ra lò. “Vậy tiếp theo anh định làm gì?” Chỉ thấy vẻ mặt tươi cười của người đàn ông da ngăm đen tắt dần, khi nói xong lời cuối cùng, cả người đã nồng nặc sát khí. “Thì lấy lại danh dự chứ sao.” Gã đàn ông một giây trước vẫn còn say khướt, giây sau sắc mặt đã trở nên lạnh lùng tàn khốc, thuận tay cầm một bình rượu Mao Đài năm mươi sáu độ đưa cho Tiết Bình. “Hôm nay là ngày vui của Ẩn chủ, tâm trạng của anh đây rất tốt, không muốn so đo với mày. Nếu mày uống cạn chai rượu này, anh đây sẽ xem như chưa có chuyện gì xảy ra, còn kết bạn với mày nữa, thấy thế nào?” Nghe những gì mới được thốt ra, sắc mặt của tất cả mọi người ở tiệc cưới đều thay đổi nhanh chóng, nhưng Tiết Bình với Kim Thành Vũ lại bật cười đầy khinh thường. Một chai Mao Đài năm mươi sáu độ thì coi như là có tửu lượng khá cũng không thể nào uống hết một hơi được. Huống hồ đại ca Tiết đây đã quen uống rượu vang đỏ rồi, uống hết chai Mao Đài này vào có khi nào thủng ruột tại chỗ luôn không? Đây là muốn giết người không dao!