CHƯƠNG 62 Sắc mặt của Châu Mỹ Ngọc cũng rất tệ. Hạng mục này có rất nhiều lợi ích có thể chia chác, nếu như vậy, chẳng lẽ họ không ăn được chút gì sao? “Cũng không còn cách nào khác, ai bảo Lệ Tinh là người cầm trịch?” Lý Thiên Dương nói tiếp: “Tôi sẽ nói chuyện với Tiểu Nhất để thằng bé giúp đỡ, ầy… nếu biết sớm thì đã thêm thằng bé vào rồi, chỉ tại hai người tham lam!” Nghe thế, Châu Mỹ Ngọc và Lý Mộng Đình đều xấu hổ, trong lòng có chút hối hận. “Cậu cả Kim đến—-“ Lúc này, một người đàn ông cao to tuấn tú bước vào, hắn như mặt trăng giữa trời sao, vừa vào liền bị rất nhiều cậu ấm và cô chiêu vây quanh. Thiên An có tứ đại hào môn, Kim, Thẩm, Nhan, Lương. Ba nhà còn lại đều không tới, chỉ có mỗi nhà họ Kim tới. Vậy nên Kim Thành Vũ nghiễm nhiên trở thành ngôi sao sáng nhất của bữa tiệc. Gần như tất cả mọi người đều muốn tạo quan hệ tốt với Kim Thành Vũ. Nhưng điều làm mọi người ngạc nhiên hơn cả là Kim Thành Vũ lại được xếp chung bàn với nhà họ Lý. Khoảnh khắc ánh mắt hai bên giao nhau, mọi người đều sững sờ. Kim Thành Vũ là người đầu tiên phản ứng lại. Hắn nheo mắt nhìn Lý Thiên Dương: “Ông nói xem đây có phải là oan gia ngõ hẹp không nhỉ?” “Hừ.” Lý Thiên Dương lạnh mặt, không thèm đáp lời. “Nghe nói nhà họ Lý mấy người vừa cướp một hạng mục đấu thầu từ miệng chúng tôi? Giỏi lắm—-“ Trong mắt Kim Thành Vũ lóe lên một tia sắc bén, hắn lạnh lùng nói: “Có tôi ở đây, nhà họ Lý mấy người đừng hòng hoàn thành xong hạng mục.” Lời vừa dứt, vẻ mặt của ba người Lý Thiên Dương liền tái hẳn đi. Chuyện đấu thầu vẫn khiến nhà họ Kim tức giận sao? Đúng lúc này, một âm thanh vang lên, hôn lễ chính thức bắt đầu. Người dẫn chương trình bước ra sân khấu, không ngờ đó lại là giám đốc Đồng của Thiên An Nhất Hào. Anh ta nhìn tất cả mọi người rồi mỉm cười: “Tôi rất vui khi được đảm nhận trọng trách chủ hôn cho hai vị cô dâu chú rể, đây là một trong những ngày đáng tự hào nhất trong cuộc đời tôi, và tôi sẽ không bao giờ quên.” “Điều đáng tiếc nhất trên đời là bỏ lỡ vận mệnh, nhưng điều đáng nhớ nhất trên đời cũng chính là tái hợp vận mệnh.” Giám đốc Đồng tự biên tự diễn, chất giọng ấm áp cộng với tiếng nhạc dịu êm khiến bầu không khí trở nên nổi bật: “Năm năm trước, khi đang ở dưới vực thẳm cuộc đời thì anh gặp được em, em đã giao cho anh tất cả. Năm năm sau, anh huy hoàng trở về với ước nguyện biến em trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới. ” “Sau đây, mời cô dâu và chú rể tiến vào lễ đường!” Âm nhạc liền thay đổi thành bản hành khúc hôn lễ trang nghiêm. Tiếng vỗ tay vang lên như sấm. Lý Mộng Đình và Châu Mỹ Ngọc cũng vỗ tay nhưng nét mặt của họ hơi kỳ lạ. “Mẹ, sao con thấy câu chuyện này giống câu chuyện Vương Nhất kể trong buổi đấu thầu thế?” “Mẹ cũng thấy như vậy.”