Chương 137 “Còn không mau quỳ xuống nhận lỗi đi!” Lý Xung lạnh lùng ra lệnh. Chuyện này Lý Thiên Dương không dễ nhúng tay vào, xét về bối phận thì Lý Xung là lớn nhất, cho nên ông ta có tư cách xử lí Vương Nhất thế nào. “Quỳ xuống?” Ánh mắt Vương Nhất lóe lên tia sáng lạnh, sát ý kinh người: “Muốn Vương Nhất tôi quỳ xuống, các người có tư cách này sao?” “Các người sao lại không tự hỏi vì sao tôi lại đi đập công ty của Bạch Vũ chứ? Tôi không làm gì sai, tại sao phải quỳ!” Sát ý dày đặc phát ra từ trên người Vương Nhất, nhiệt độ trong phòng khách liền giảm xuống rất nhiều, mọi người không nhịn được mà rùng mình. Lý Xung cũng vừa sợ vừa giận nhìn Vương Nhất, tức giận đến phát run: “Tên khốn, tên khốn… Thiên Dương, loại con bất hiếu này còn giữ lại trong nhà làm gì? Còn không mau đoạn tuyệt quan hệ với nó, trục xuất ra khỏi nhà họ Lý!” Lý Thiên Dương bị bắt đứng giữa, cũng không phải người ngoài cuộc, ông ta nhìn Vương Nhất, thở dài: “Nhất à, tại sao con lại đi đập phá công ty nhà họ Bạch chứ, còn đánh người…” Nếu chỉ đập phá công ty thì bồi thường chút tiền là xong, nhưng còn đánh đến hỏng mặt Liễu Mộng, việc này khó mà xử lý được. “Con có biết không, người phụ nữ mà con đánh chính là tình nhân của đại ca Đồng Kiệt đấy, đó là kẻ liều mạng giết người, chúng ta không thể trêu vào được…” Lý Thiên Dương thở dài nói. Vương Nhất im lặng môt lúc, sau đó nghiêm túc nhìn Lý Thiên Dương: “Ba tin con không?” Nhìn ánh mắt thâm thúy mà kiên định của Vương Nhất, ánh mắt của Lý Thiên Dương cũng hơi dao động một chút. Không có tự nhiên lại yêu, cũng không thể nào hận không lý do, Vương Nhất vì sao lại đập phá công ty Bạch Vũ, có phải là vì Bạch Vũ đã làm chuyện gì xấu không? Ông ta cũng đã nghe nói qua về con người của Bạch Vũ, nội tình không sạch sẽ, kiếm tiền mờ ám. Nhưng chuyện này có tác dụng gì? Sự thật chính là Vương Nhất đập phá công ty nhà họ Bạch, còn đánh người phụ nữ của Đồng Kiệt, nhà họ Bạch tức giận đến mức trở mặt thành thù với nhà họ Lý, ngay cả việc hợp tác với Lệ Tinh cũng thất bại. Bây giờ nhà họ Lý có thể nói là hai mặt đều có địch, bỏ qua chuyện của nhà họ Kim, nhà họ Bạch muốn chèn ép, còn chọc đến thế lực ngầm mà không ai muốn chọc… “Ba tin con, nhưng mà ba là gia chủ của nhà họ Lý, mọi hành động đều phải làm vì lợi ích của nhà họ Lý, trừ khi…” Lý Thiên Dương vừa định nói tiếp thì đã bị Lý Xung cắt ngang: “Thiên Dương, còn nói gì với nó nữa chứ, thẳng tay đuổi khỏi nhà họ Lý đi, chẳng lẽ còn muốn bao che cho nó sao?” Lý Thiên Dương giống như không nghe thấy, tiếp tục nhìn Vương Nhất nói: “Trừ khi con có thể đảm bảo Lệ Tinh sẽ tiếp tục hợp tác với nhà họ Lý chúng ta, hơn nữa còn xoa dịu được cơn giận của nhà họ Bạch và Đồng Kiệt.” “Thiên Dương!” Sắc mặt Lý Xung thay đổi, Lý Mộng Đình và Châu Mỹ Ngọc cũng bất mãn nhìn Lý Thiên Dương. “Đủ rồi.” Lý Thiên Dương hét to một tiếng, âm thanh áp đảo mọi người, đến khi không còn ai lên tiếng, ông ta mới nhìn Vương Nhất: “Con có thể đảm bảo chứ?” Ánh mắt Vương Nhất lướt qua từng khuôn mặt nhà họ Lý.