"Phu nhân, yến hội đã chuẩn bị xong." Momosawa Ai kéo cửa tiến vào, trông thấy Yukishiro Haruka trong ngực Tím phu nhân tư thái như vậy, cũng không khỏi động tác chậm lại. Dù là Tím phu nhân luôn luôn uy nghi, trong mắt đều hiện lên bất đắc dĩ, sờ đầu Yukishiro Haruka, trong lòng không kìm nén nổi nghĩ: "Ta cùng Haruka bộ dạng này liệu có quá không đứng đắn hay không. Không biết Momosawa chứng kiến ta cùng Haruka bộ dạng này, sẽ là ý tưởng gì?" Momosawa Ai trong lòng rục rịch ngứa không ngừng, nghĩ đến ngày nào đó để cho thiếu gia nằm ở trên người mình như vậy, không biết là tư vị gì. Bất quá trong lòng nghĩ như vậy, biểu lộ trên mặt lại càng thêm lãnh diễm đoan trang, Tím phu nhân đều bị nàng nhìn có vài phần không khỏe, mình cùng Haruka như vậy xác thực dễ dàng khiến cho người ta hiểu lầm. Nhưng Tím phu nhân chung quy là một người có cái tôi cực lớn, chẳng qua là mấy lần hô hấp, liền để cho tâm thái của mình hoàn toàn bình ổn lại. "Đem yến hội trì hoãn một chút." Nàng nói thẳng. "Trì hoãn bao lâu?" Momosawa Ai hỏi, "Các khách nhân đang chờ." "Đợi Haruka tỉnh dậy a." Tím phu nhân bình tĩnh nói. Momosawa Ai nói một tiếng "Vâng", đi tới trong góc lẳng lặng chờ dợi. Qua gần mười phút đồng hồ, Yukishiro Haruka từ từ tỉnh lại. Hắn dụi dụi con mắt, nhìn cảnh vật quen thuộc mà lạ lẫm xung quanh, còn không có hoàn toàn thanh tỉnh. "Đã tỉnh?" Sau lưng truyền đến thanh âm của Tím phu nhân. Yukishiro Haruka lúc này mới lấy lại tinh thần, chính mình bề ngoài giống như nằm ở trong ngực Tím phu nhân ngủ rồi. Cảm thụ mềm mại dưới người mình, đột nhiên bừng tỉnh rồi. "Mang một chậu nước vào cho Haruka." Tím phu nhân nói với Momosawa Ai. "Vâng." Momosawa Ai thối lui ra khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại. Yukishiro Haruka vội vàng từ trên người Tím phu nhân xuống, phát hiện Kimono màu tím trên người nàng một mảnh nhăm nhúm, giống như bị đè ép rồi, cổ còn lộ ra mảnh lớn da thịt trắng nõn mịn màng. Hắn lập tức minh bạch đây là "Chuyện tốt" mình làm, ánh mắt không khỏi bị da thịt mịn màng của Tím phu nhân hấp dẫn, khiến cho người ta muốn ở phía trên lưu lại dấu hôn. Yukishiro Haruka vội vàng đem ánh mắt dời đi, Tím phu nhân lẳng lặng ngưng mắt nhìn mặt của hắn, khiến cho Yukishiro Haruka có chút ngượng ngùng. Tím phu nhân đem tay duỗi ra, hai ngón tay trắng trắng dài dài, nhẹ nhàng bóp gò má nóng hổi của hắn. Yukishiro Haruka không khỏi ngẩn ra, Tím phu nhân đem hai ngón tay bóp tới chỗ gần, hắn mới chú ý tới đầu ngón tay nàng của bóp lại là một sợi tóc dài. Yukishiro Haruka mắt nhìn Tím phu nhân, hắn cũng không có tóc dài như vậy. Tím phu nhân mặt không biểu lộ nắm tóc, đem nó để lên bàn. Lúc này, cửa bị nhẹ nhàng kéo ra. Momosawa Ai một tay bưng chậu nước đi vào, trong chậu đặt một cái khăn lông, là dùng để cho Yukishiro Haruka rửa mặt đấy. "Liền đặt lên bàn." Yukishiro Haruka nói ra. Momosawa Ai đem chậu nước màu trắng đặt lên bàn. Yukishiro Haruka hai bước đi đến trước mặt, vò khăn mới trong chậu mấy lần, nước là ấm áp đấy. Tím phu nhân ý định từ trong bàn sưởi rút ra thân thể, nhưng lông mày nàng có chút nhăn lại, dường như nửa người dưới hoàn toàn tê dại rồi. Bất quá ngẫm lại cũng rất bình thường, để cho đại nam hài như Yukishiro Haruka nằm ở trên thân thể lâu như vậy, hai chân tê dại cũng là không có biện pháp đấy. Momosawa Ai phát hiện dị thường, vội vàng chạy đến trước mặt Tím phu nhân, còn tưởng rằng Tím phu nhân chân đột nhiên rút gân, muốn giúp nàng giảm bớt phần đau đớn này. "Đừng đụng ta." Tím phu nhân nhíu mày nói, nàng có thích sạch sẽ rất nhỏ, cũng không thích người khác tiếp xúc thân thể nàng, càng không thích người khác dùng đồ đạc của nàng. Momosawa Ai hai tay cứng đờ, bất đắc dĩ đem tay rụt trở về, ân cần nói: "Phu nhân ngài chân không sao chứ?" Tím phu nhân cũng ý thức được chính mình phản ứng có chút quá khích, ngữ khí dần dần nhu hòa xuống, nói ra: "Không có việc gì, chẳng qua là chân có chút tê rần mà thôi." Yukishiro Haruka đã đi tới, ân cần nói: "Mụ mụ, ta đỡ ngươi đi ra?" "Ân." Tím phu nhân gật gật đầu. Yukishiro Haruka từ phía sau ôm eo của nàng, Tím phu nhân không khỏi thân thể có chút cứng ngắc, eo bộ vị này chưa từng có người đụng vào, hết sức mẫn cảm. Hắn cảm giác vòng eo của Tím phu nhân đặc biệt nhỏ, bình thường mặc Kimono rộng thùng thình nhìn không ra, chỉ khi sờ lên, mới có thể chân chính cảm thụ ra, làm cho người ta nhịn không được muốn một tay đem nàng ôm vào lòng. Yukishiro Haruka lập tức thu liễm tâm thần, đem Tím phu nhân từ trong bàn sưởi rút ra, nhìn hai chân nàng thẳng tắp khó có thể uốn lượn, hắn lập tức minh bạch nhất định là bởi vì chính mình nằm ở trên người mụ mụ, cho nên mới dẫn đến nàng hai chân tê dại. Hắn không khỏi trong lòng một hồi áy náy, nhẹ nhàng xoa bóp hai chân của Tím phu nhân một hồi lâu, mới hỏi: "Mụ mụ tốt hơn không?" Tím phu nhân tự nhiên gập chân, nói ra: "Đã không sao rồi." Yukishiro Haruka nhìn Tím phu nhân một lần nữa đứng lên, lúc này mới yên lòng, dùng khăn trong chậu rửa mặt. Tím phu nhân vuốt vuốt đầu Yukishiro Haruka, sửa sang lại đầu tóc có chút rối bời của hắn, nói ra: "Tóc nhất định phải chỉnh lý sạch sẽ." Đột nhiên nghe Yukishiro Haruka thanh âm khàn khàn nói: "Mụ mụ..." "Làm sao vậy, Haruka?" Tím phu nhân mê hoặc nói. "Phu nhân..." Momosawa Ai cũng nhỏ giọng nhắc nhở. Tím phu nhân thuận theo tầm mắt của bọn hắn, chú ý tới Kimono nhiều nếp nhăn trên người mình, chẳng biết lúc nào lỏng hơn phân nửa, để cho Yukishiro Haruka trông thấy vai tuyết màu trắng sữa, xương quai xanh mê người. Nàng đem Kimono một lần nữa chỉnh lại, đem Kimono khép lại, đang chuẩn bị thắt dây lưng đằng sau, Yukishiro Haruka nói ra: "Ta đến giúp đỡ mụ mụ ngươi thắt, mụ mụ ngươi thắt không đủ chặt." Tím phu nhân mơ hồ có thể cảm thụ ra dục vọng chiếm hữu nồng đậm của Yukishiro Haruka, nàng trầm mặc xuống, nở nụ cười, quay lưng lại, đem sau lưng lưu cho Yukishiro Haruka nói: "Vậy ngươi giúp ta thắt." Yukishiro Haruka cầm lấy dây lưng, hai tay hơi có chút run rẩy, rõ ràng hắn rất nhanh có thể thắt xong nút Taiko, lại liên tiếp thắt sai mấy lần. Tím phu nhân cũng không quay đầu lại, đem sau lưng tín nhiệm giao cho Yukishiro Haruka, đã qua không biết bao nhiêu lâu, mới truyền đến thanh âm của Yukishiro Haruka: "Thắt xong rồi." "Thắt chặt không?" Tím phu nhân vẫn không có quay người. "Thắt rất chặt, mụ mụ ngươi nếu như muốn cởi Kimono, đoán chừng phải phí một phen tay chân." Tím phu nhân xoay người, mặt hướng Yukishiro Haruka nói: "Vậy ngươi cởi nhanh không?" Yukishiro Haruka mơ hồ không rõ nói: "Có lẽ so với mụ mụ ngươi nhanh hơn một chút." Tím phu nhân mặt đối mặt ôm lấy Yukishiro Haruka, nhẹ nhàng sửa sang lại tóc của hắn, thẳng đến khi chân chính xác nhận không có vấn đề, nàng mới chậm rãi buông Yukishiro Haruka ra, nói ra: "Vậy là tốt rồi." ... ... Trong đại sảnh tráng lệ, mặt đất trải thảm đỏ dày. Sáu cái bàn dài phong cách Châu Âu, cách cũng không phải rất xa. Các khách nhân trên mặt mang nụ cười, cùng thân bằng hảo hữu nói chuyện phiếm. Do là tụ hội năm mới, yến hội cũng không có nhiều quy củ rườm rà như bình thường, cho phép mang gia quyến tới đây. Thời điểm Yukishiro Haruka cùng Tím phu nhân đến nơi, chỗ ngồi còn không có ngồi đầy, bất quá người đã tới không sai biệt lắm.