Lửng mật

Ngôn Triết buông cô ta. ra, duy trì khoảng cách ngồi xuống bên cạnh.

Tô Lâm Hoan nhìn Ngôn Triết, bưng ly rượu, âm thanh ôn nhu, "Anh biết rõ mà,ngay cả giết gà em cũng không dám, làm sao có thể thật sự đi tổn thương Tinh Tinh, trong mắt anh, em là người xấu như vậy sao?"

Tô Lâm Hoan cảm thấy mình cũng coi như có một điểm mấu chốt, ít nhất không biết làm chuyện tàn nhẫn, Ngôn Triết nhìn cô ta như vậy cô ta rất thương tâm.

Ngôn Triết nhìn Tô Lâm Hoan, " Mẹ nó! Cô vẫn còn muốn kéo tôi lên giường đấy à? Tên Đàn ông trong nhà cô chưa đủ cho cô dùng sao?"

Ngôn Triết biết Tô Lâm Hoan chính là muốn câu dẫn mình!

Anh cũng cảm thấy rất buồn cười.

Lúc trước khi Tô Lâm Hoan còn thanh bạch mình cũng chưa từng nghĩ muốn cưới cô ta, hiện tại cô ta đã có con cùng Thịnh Hy rồi, cô ta lại còn nghĩ tới chuyện tìm cảm giác tồn tại với mình.

Thái độ của anh làm cho nước mắt của Tô Lâm Hoan thiếu chút nữa tuôn rơi., lúc trước làm sao Ngôn Triết có thể dùng giọng điệu này nói chuyện với mình, "Ngôn Triết, anh nhất định phải nói chuyện với em như vậy sao?"

"Vậy cô hy vọng tôi nói chuyện với cô như thế nào?" Ngôn Triết nói: " Cô không cần Con gái của mình nữa ư? Chồng cô thì sao?"

"Vì anh, em có thể không cần tất cả mọi thứ."

"Tôi không cần cô." Ngôn Triết nhìn lấy Tô Lâm Hoan, "Trong đời này, chuyện tôi hối hận nhất, chính là đêm hôm đó đụng vào cô."

Cũng bởi vì khi đó xung động, thế cho nên anh cảm thấy mình bây giờ mỗi khi ở trước mặt Diệp Phồn Tinh đều không ngóc đầu lên được.

Gần đây anh thường nhớ tới những gì Diệp Phồn Tinh nói khi biết anh lên giường với Tô Lâm Hoan, mỗi lần nghĩ lại đều cảm thấy châm tâm.

Tô Lâm Hoan bị thái độ Ngôn Triết làm cho không nói được gì.

Bữa cơm này Ngôn Triết căn bản chưa ăn, uống hai chén nước liền đi.