"Em biết người khác thế nào sao?" Phó Cảnh Ngộ ý vị thâm trường nhìn cô.

"Lâm Vi nói cô ấy và Tả Dục một tháng một lần." Thực sự thì Diệp Phồn Tinh thật đúng là có cùng người khác thảo luận đề tài này.

Phó Cảnh Ngộ nhìn Diệp Phồn Tinh, có chút không nghĩ tới, " Thì ra phụ nữ bọn em còn thảo luận những vấn đề này?"

"Tại sao đàn ông các anh có thể thảo luận, phụ nữ bọn em lại không thể thảo luận chứ?"

"Vậy không phải anh càng phải cố gắng hơn nữa, để cho bọn họ phải hâm mộ em sao?"

"..."

Diệp Phồn Tinh nhìn Phó Cảnh Ngộ, chỉ muốn đánh anh một trận, tại sao anh nói chuyện này mà còn tỏ ra đắc ý đáng ghét như thế cơ chứ?

Đang lúc này, có tiếng gõ cửa, là âm thanh của Tưởng Sâm, " Anh Phó."

"Anh ra đi kìa, Tưởng Sâm đang tìm anh đấy, đừng quấy rầy em ngủ nữa."

Phó Cảnh Ngộ nhìn cô một cái, đứng lên đi mở cửa.

Tưởng Sâm tìm Phó Cảnh Ngộ nói chuyện công việc, Phó Cảnh Ngộ liền trực tiếp đi ra ngoài.

-

Diệp Phồn Tinh nằm ở trên giường, không ngủ được, mặc quần áo, từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy Phó Linh Lung đang nói chuyện với Ngôn Triết, "Lần sau cậu qua đây chơi nhé!"

Ngôn Triết gật đầu, " Vâng, lần sau em nhất định sẽ tới đây "

Anh ta nhìn Diệp Phồn Tinh từ trên lầu đi xuống, ánh mắt rất ôn nhu, " Phồn Tinh."

" Anh phải đi về rồi à?"

Ngôn Triết nói: " Ừ, trong nhà anh có chút chuyện, bố anh bảo anh về sớm một chút. Lần sau lại tới thăm mọi người."

"Cảnh Ngộ đâu rồi?" Phó Linh Lung hỏi.

Quản gia nói: "Cảnh Ngộ ở trong thư phòng, đang nói chuyện công việc."

Ngôn Triết cười thân thiện, " Cậu ta đang bận bịu thì không cần quấy rầy đâu."

Đừng quên like và bỏ phiếu cho mật nhé mn