Lửng (thị) Mật 

Phó Cảnh Ngộ có chút ngoài ý muốn nhìn cô, "Lần này làm sao em bình tĩnh như vậy? Lần trước thấy Lý Yên Nhiên, không phải em rất tức giận sao?" 

"..." Nhắc lại chuyện mất mặt, Diệp Phồn Tinh xấu hổ nhéo tay của anh, " Sao anh cứ nhắc mãi thế, có phải anh định nhắc đi nhắc lại cả đời không?" 

Phó Cảnh Ngộ nhìn Diệp Phồn Tinh, dương khóe miệng lên, tiếp tục giúp cô gội đầu. 

-

Sáng hôm sau,lúc Diệp Phồn Tinh tỉnh dậy, trên mạng đã không còn bất cứ tin đồn gì liên quan đến quan hệ của Phó Cảnh Ngộ và Triệu Gia Kỳ. 

Cô ở trong nhà ăn sáng xong mới đi trường học. 

Diệp Phồn Tinh hôm nay mặc một cái áo lông rộng thùng thình, thoạt nhìn có một loại cảm giác lười biếng nhưng lại rất ấm áp. 

Vừa vặn lại đụng phải Triệu Gia Kỳ, Triệu Gia Kỳ nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, dừng một chút, đi tới, " Phồn Tinh." 

Diệp Phồn Tinh đi về phía trước, "Có gì cứ nói." 

" Mình xin lỗi Chuyện trên mạng, không phải mình cố ý đâu, cậu đừng nóng giận có được không?" Triệu Gia Kỳ nhìn Diệp Phồn Tinh, nhớ tới những gì mà Tưởng Sâm nói,trong lòng Phó Cảnh Ngộ chỉ có Diệp Phồn Tinh. 

Cô ta biết lúc này giải thích với Diệp Phồn Tinh sẽ dễ hơn giải thích với Phó Cảnh Ngộ. 

Diệp Phồn Tinh nhìn Triệu Gia Kỳ một cái, thái độ lãnh đạm thờ ơ, cô suy nghĩ nhiều rồi, tôi tức giận làm gì cho già người." 

Vì cô ta mà ăn giấm ư, cô ta còn chưa xứng. 

"Có thật không?" Triệu Gia Kỳ có chút ngoài ý muốn nhìn lấy Diệp Phồn Tinh. 

Diệp Phồn Tinh nói: " Chồng tôi thấy cô đáng thương nên mới giúp cô, tôi có cái gì mà phải tức giận? Cô nghĩ rằng tôi sẽ ăn giấm, sợ cô cướp chồng tôi sao?" 

Trên mặt Diệp Phồn Tinh tràn đầy tự tin, làm cho sắc mặt Triệu Gia Kỳ cứng, " Cậu không tức giận là tốt rồi." 

Mặc dù bộ dáng tự tin của Diệp Phồn Tinh làm cho cô ta bị tổn thương lòng tự trọng, nhưng Triệu Gia Kỳ hiện tại càng muốn làm sao sống sót tại giới giải trí hơn nhiều.