Kể từ khi biết bí mật của Ngôn Triết, Diệp Phồn Tinh không còn bất kỳ tín nhiệm nào với anh ta nữa, lúc nào cũng tràn đầy phòng bị với Ngôn Triết.

Ngôn Triết cũng không nghi ngờ, cho là cô thực sự không biết: "Vậy khi nào đến nơi thì nhớ hỏi địa chỉ rồi báo cho anh biết nhé."

-

Cúp điện thoại của Ngôn Triết, Diệp Phồn Tinh và Mục Triệt cùng đi khách sạn làm thủ tục nhận phòng, Bạn tổ chức phân cho hai người một phòng, Diệp Phồn Tinh được phân ở cùng một chị gái mới nghe qua tên lần đầu.

Mục Triệt ở tầng dưới.

Cô đổi dép, sau khi ngồi xuống, chụp hai tấm hình, đăng lên Facebook, sau đó gọi điện thoại cho Phó Cảnh Ngộ, " Ông xã à, em đến nơi rồi."

Phó Cảnh Ngộ nói: "Cảm giác thế nào?"

"Tốt lắm, em đang suy nghĩ buổi tối ăn cái gì."

Lúc này đã hơn năm giờ rồi.

Phó Cảnh Ngộ nói: "Vậy em xem đi ăn gì đi."

" Vâng ạ."

Diệp Phồn Tinh nghỉ ngơi một lúc rồi hẹn Mục Triệt đi xuống sảnh.

Mục Triệt đặt trước nhà hàng, bọn họ chuẩn bị đi ăn cơm.

Mới vừa xuống đó, liền thấy Tú Uyên và mấy người bạn của cô ta

Tú Uyên rất thích Mục Triệt, mỗi lần có hoạt động đều rất chú ý anh ta.

Nhìn thấy Mục Triệt, cô ta lập tức đi tới, trên mặt là nụ cười tươi rói, "Mục Triệt."

Diệp Phồn Tinh đứng ở một bên, nhìn bọn họ, cũng không lên tiếng.

Tú Uyên hỏi: " Hai người muốn đi ăn cơm không? Chúng ta đi cùng nhau đi?"

Mục Triệt nhìn cô ta một cái, "Được rồi."

Ngược lại mọi người đều biết, nếu anh ta ở chỗ này cự tuyệt, luôn cảm thấy là lạ.