"Câm miệng của con lại, Ai dậy con cái kiểu ăn nói không dùng não như thế?" Dưới cái nhìn của bọn họ, Diệp Phồn Tinh và Phó Cảnh Ngộ có thể ngồi chung một chỗ nói chuyện, là chuyện tốt đẹp dường nào

Khuất Ngọc Thanh lúc này nói những thứ này, quả thực là đang phá đám chuyện tốt mà mọi người đang mong còn chẳng được

Khuất Ngọc Thanh bị mẹ mắng, có chút tủi thân Cô ta im re không dám nói thêm gì nữa

Bà Khuất ái ngại chào tạm biệt rồi kéo Khuất Ngọc Thanh về

Bà Phó đi tới, nhìn thấy Diệp Phồn Tinh vẫn còn đang ăn mì gọi, "Phồn Tinh"

"Mẹ"

Diệp Phồn Tinh nhìn lên bà Phó, lễ phép nói

Bà Phó nhìn con dâu mình, nhìn thấy hai người bọn họ cải thiện quan hệ, rất là hài lòng, tò mò hỏi: "Hai đứa vẫn chưa ra tòa chứ?"

Phó Cảnh Ngộ nghe bà Phó nói xong, tay cầm lấy đũa run một cái

Một giây kế tiếp, chỉ nghe thấy Diệp Phồn Tinh nói bên cạnh: "Ly hôn còn cần phải ra tòa sao?"

Cô tưởng cứ kí đơn rồi ủy thác cho luật sư là xong chứ?

Bà Phó cười nói: "Đương nhiên phải ra tòa chứ,Con bé ngốc này! Nhưng hiện tại hai đứa đã hòa giải rồi, không cần phải ra tòa nữa Con nhanh chóng sinh cho nhà chúng ta một cháu trai bảo bối, con và Cảnh Ngộ phải yêu thương nhau, tránh cho những người phụ nữ khác nảy sinh ý định xấu xa!"

Đối với quan hệ của hai người, bà Phó mong đợi cực kì

Trong lòng bà cũng chỉ nhận Diệp Phồn Tinh là con dâu mà thôi

Diệp Phồn Tinh nhìn về phía Phó Cảnh Ngộ, nhớ tới mình và anh kí đơn ly hôn xong chưa từng làm thêm gì cả

Cô đột nhiên phát hiện hình như mình lại bị lừa rồi

Ăn sáng xong, Diệp Phồn Tinh lên phòng, Phó Cảnh Ngộ len lén đi theo sau lưng cô, " Bà xã!"

Thời khắc này nội tâm Phó Cảnh Ngộ chỉ có thể dùng từ tan vỡ để để hình dung

Vốn chuyện này Diệp Phồn Tinh căn bản không chú ý, anh không đề cập tới, cô cũng không nghĩ tới chuyện này

Hiện tại bị mẹ khơi ra, Diệp Phồn Tinh có ngu ngốc đến đâu cũng sẽ biết mình bị lừa

Diệp Phồn Tinh vào cửa, Phó Cảnh Ngộ đi vào theo, thấy cô đứng ở mép giường

Diệp Phồn Tinh không khỏi cảm thấy tức giận

Nghe thấy Phó Cảnh Ngộ đi vào, mở miệng gọi cô, " Vợ ơi "

"Chúng ta khi nào ra tòa ly hôn?" Giọng nói của Diệp Phồn Tinh mang theo lửa giận

Quả thực là người này Thật sự rất quá đáng a!

Phó Cảnh Ngộ đi tới, "Ly hôn gì chứ?"

Anh giả ngu đến cùng!

Diệp Phồn Tinh quay đầu lại, trừng mắt một cái, "Có phải từ đầu anh đã tính kế lừa em chuyện ly hôn giả không?"

"" Phó Cảnh Ngộ không dám nhìn cô, nhìn về chỗ khác, cũng không trả lời

Nhìn thấy anh tránh né, Diệp Phồn Tinh đã khẳng định mình đoán đúng rồi

Người này tại sao lại như vậy chứ?

Lại còn lừa gạt cô từ đầu đến cuối không để lộ sơ hở

Rốt cuộc anh có biết lúc ly dị hôn cô đau khổ như thế nào không?

Khoảng thời gian đó cô cảm giác lúc nào tim cũng quặn thắt khi nhớ về anh

Vừa nghĩ tới mình đã mất đi anh, trong lòng lại như có ngàn con kiến cắn xé

Lại không nghĩ rằng toàn bộ nằm trong sắp xếp của anh, bị anh lừa gạt như một con ngốc Anh hay chê cô ngốc, cô còn phản bác, nhưng giờ thì cô cảm thấy mình ngốc thật, ngu ngốc đến hết thuốc chữa!

" Anh lấy đơn ly hôn ra đây, chúng ta đi đến tòa án hoàn thành thủ tục ly hôn " Diệp Phồn Tinh cương quyết nói

Phó Cảnh Ngộ quay đầu lại nhìn cô, vô tội nói: " Anh Xé mất rồi "

"" Cô nhìn anh chằm chằm, bởi vì bị lừa dối, lộ ra vẻ rất tức giận

Phó Cảnh Ngộ tiến tới, ôm cô vào lòng, mặc cho cô giãy giụa "Chúng ta đang tốt đẹp em muốn đơn xin ly hôn làm gì, muốn ra tòa làm gì?"

"Anh lừa em chuyện ly hôn giả " Diệp Phồn Tinh quả thật là cũng không biết nói gì

Làm sao lại có người xấu bụng như vậy?

Hơn nữa, anh lại còn làm như thật, giả vờ vô tội, thường xuyên lấy chuyện ly hôn ra để kể khổ với cô

Phó Cảnh Ngộ thành khẩn nói: "Là lỗi của anh, anh sai rồi!"

Liệu Phồn Tinh có tha thứ cho việc Cảnh Ngộ lừa dối mình? Mau like và bỏ phiếu để đọc chương sau ngay nhé <3<3<3