Hồ Tiểu Tri đương nhiên cũng không muốn rơi vào kết quả như thế.

Cô ta rối rít khẩn cầu: " Cô Tô ơi,em van xin cô, cô giúp em một lần này thôi, nếu như cô không giúp em, em thật sự không biết phải làm thế nào nữa."

"Muốn cô giúp em như thế nào đây?" Tô Lâm Hoan ánh mắt lãnh đạm thờ ơ: "Là em ngu ngốc đi đắc tội Cảnh Ngộ, có liên quan gì đến cô?"

"Nhưng mà, em đều là vì cô mà." Hồ Tiểu Tri coi Tô Lâm Hoan là thần tượng nên mới gây thù chuốc oán với Diệp Phồn Tinh.

Tô Lâm Hoan cười nói, " Cô nhớ cô chưa từng nhờ em giúp cô cái gì cả?"

Ban đầu ở trên diễn đàn đủ loại công kích Diệp Phồn Tinh, là chính Hồ Tiểu Tri tự làm.

Phát động bạn học đi bắt nạt Diệp Phồn Tinh, cũng là Hồ Tiểu Tri làm.

Nghĩ tới đây, thái độ Tô Lâm Hoan ngược lại nghiêm túc, "Mọi chuyện em làm trong trường, làm cho Diệp Phồn Tinh bị bắt nạt, làm hại cô bị liên lụy, cô còn chưa tìm em thì thôi, hiện tại, em còn dám tới đây oán trách cô sao?"

Cô ta còn đang tức giận đây này!

Chuyện xấu của bố mình, chính là bởi vì chuyện này mà bị lôi ra.

Tô Lâm Hoan cảm thấy mình chẳng làm gì sai mà bị hại thành như vậy, nhớ tới, cũng đều là lỗi của Hồ Tiểu Tri.

Bây giờ thấy Hồ Tiểu Tri tìm đến mình, càng cảm thấy ghét bỏ.

Hồ Tiểu Tri nói: "Không phải như thế, rõ ràng là cô..."

"Cô ư?" Tô Lâm Hoan kinh ngạc nói: "Cô đâu bảo em đi công kích Diệp Phồn Tinh? Nếu là có, em mang ra đây cho cô xem, sao cô lại không nhớ cô từng làm chuyện như vậy?"

"..." Hồ Tiểu Tri lòng như tro nguội mà nhìn Tô Lâm Hoan, làm sao cũng không nghĩ tới, Tô Lâm Hoan lại có bộ mặt thật đáng sợ như thế.

Đúng là Tô Lâm Hoan chưa từng nói những lời như vậy, nhưng mà lúc ở trước mặt mình Tô Lâm Hoan luôn nói chuyện đã qua của cô ta và Phó Cảnh Ngộ, còn nói cô ta không quên được Phó Cảnh Ngộ, không phải là ám chỉ mình giúp cô ta sao?

Tô Lâm Hoan lạnh nhạt nói: " Cô còn có việc, em đi ra ngoài trước đi. Cô hiện tại cũng rất phiền, em đừng đến gây thêm phiền phức cho cô nữa."

Nói xong, Tô Lâm Hoan xoay người, không thèm nhìn lại về phía Hồ Tiểu Tri.

Nhớ đến ban đầu Tô Lâm Hoan xuất hiện, ở trước mặt tất cả mọi người bênh vực mình ra sao, Hồ Tiểu Tri cảm thấy, Tô Lâm Hoan chính là thiên sứ.

Nhưng bây giờ, Hồ Tiểu Tri chỉ cảm thấy Tô Lâm Hoan là một con quỷ da người mà thôi.

Liền như vậy lợi dụng mình, lại một cước đá văng mình ra.

Thời gian sau, Hồ Tiểu Tri cũng không đi học nữa, người khác còn chưa mở miệng đuổi, chính bản thân cô ta đã tự bỏ qua rồi.

-

Sáu giờ chiều nhiều, Diệp Phồn Tinh đứng ở trước gương sửa sang lại lễ phục, Tô Tề mang cô đi tham gia một hoạt động.

Hoạt động này mời không ít Vlog nổi tiếng, một vài minh tinh cùng rất nhiều tập đoàn lớn nhỏ.

Đương nhiên cũng gửi thiệp mời cho.

Sau này cô muốn lập công ty, loại hoạt động này là không tránh khỏi, cũng là một loại phương thức phát triển mạng giao thiệp.

Cô chỉnh trang xong, đi ra, nói với Tô Tề: "Tôi như vậy liệu không mất mặt chứ?"

Tô Tề cười rồi, "Không biết, nhưng cô rất xinh đẹp rồi."

"Vậy thì tốt."

Chủ yếu là Diệp Phồn Tinh chưa từng tham gia hoạt động nghiêm chỉnh như vậy, cho nên có chút khẩn trương.

Tại cửa vào khách sạn tổ chức hoạt động kí tên báo danh.

Diệp Phồn Tinh đi kí tên, một người đàn ông đứng sau cô bỗng lên tiếng.

"?" Nhìn thấy Diệp Phồn Tinh ký lên trên phông lưu niệm, người đàn ông bên cạnh kinh ngạc lên tiếng.

Diệp Phồn Tinh khó hiểu quay đầu lại, nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi, trông khá đẹp trai.

Nhìn bộ dáng của đối phương, cũng là tới tham gia hoạt động, không biết là vị nào, Diệp Phồn Tinh chỉ có thể tận lực không đắc tội người ta: "Anh là?"

###

Kết cục của Tri não tàn đã làm mọi người hài lòng chưa?

Đừng quên like và bỏ phiếu cho Sữa nhé!

Ps: mọi người có thể tìm đọc CHỈ LÀ RỜI XA EM THÔI, ANH ĐỪNG BUỒN bằng cách vào phần giới thiệu tác giả hoặc có thể vào bảng xếp hạng để tìm, truyện này ở số 3 Top nguyên tác!